Chương 3664: Thôi thôi, lưu lại làm linh ....
Chương 3664: Thôi thôi, lưu lại làm linh ....Chương 3664: Thôi thôi, lưu lại làm linh ....
- Thật sự là phiền phức. Mục Lương cau mày lên tiếng, hắn giơ tay lên vung một cái, rất nhanh một lớp bình chướng mới xuất hiện và bao phủ toàn bộ bộ lạc. -Aaa... Hở?
Tức Ân chớp mắt hai lần, sững sờ tại chỗ.
- VÙ VÙ VÙ ~~~
Ngọn lửa đỏ ngòm thiêu đốt lớp bình chướng trong suốt, nhưng không thể gây ra chút tổn thương nào.
- Là đại nhân ra tay! Linh Na thốt lên với vẻ mặt khiếp sợ và kích động.
Nàng nhận thấy tình hình không thích hợp khi đi ra từ nhà đá, sau đó mắt mở trừng trừng nhìn ngọn lửa đỏ ngòm phá hủy lớp phòng thủ của bộ lạc, giây kế tiếp nàng nghĩ rằng mình sắp chết rồi, không ngờ lại là sống sót sau tai nạn.
Tức Ân và những người Thần Tộc khác cũng đều lộ ra vẻ mặt kích động, Liên tục nhìn về phía Mục Lương với ánh mắt cảm kích và kính sợ. Mục Lương không nhìn cử động của họ, chỉ quay đầu dặn dò:
- Ngươi ở đây chờ ta.
- Tốt.
Ly Nguyệt khẽ gật đầu, nhìn chăm chú vào Mục Lương biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó, hắn xuất hiện trên không trung, chỉ cách Huyết Phượng vài mét.
- Đại nhân!
Người của Thần Tộc đều dồn dập thốt lên đầy kinh ngạc. - Ấp úng ~~~
Huyết Phượng cũng phát hiện Mục Lương, hai mắt tràn ngập sự thù hận, nó gầm thét và lập tức đánh về phía hẳn.
- Chỉ mới cấp 8 mà thôi. Mục Lương lộ vẻ tiếc nuối, giơ tay lên rồi điểm chỉ vào khoảng không.
Cơ thể Huyết Phượng chợt cứng đờ tại chỗ, giếng như bị ấn nút tạm dừng.
- Thật đáng tiếc, là ăn người.
Mục Lương lắc đầu, đồng thời Lại điểm ngón tay một cái. - Phốc ~~~
Máu bắn tung tóe khắp không trung, một viên tinh thạch ma thú rơi vào tay nam nhân, cùng lúc đó thi thể khổng Lổ của Huyết Phượng cũng biến mất không thấy tăm hơi.
- Hệ thống, chuyển đổi thành điểm tiến hóa.
Mục Lương dùng sức, tinh thạch trong lòng bàn tay biến mất.
Hắn hơi nhướng mày, tỉnh thạch của dị thú trên đảo cũng có thể chuyển đổi thành điểm tiến hóa. - Không biết những dị thú trông coi dược thảo kia có Thánh giai hay không.
Đáy mắt Mục Lương hiện lên tia mong đợi.
Giữa ánh mắt kính nể và sùng bái của tộc nhân Thần Tộc, hăn từ trên trời đáp xuống trở lại bộ lạc.
- Cảm ơn đại nhân đã ra tay tương trợ.
Tức Ân và Linh Na tiến lên, cảm kích nói.
Lúc này trên mặt hai người đều mang vẻ sống sót sau tai nạn, tay chân vẫn còn lạnh như băng, sự uy hiếp của cái chết trước đó vẫn còn tảng vắng trong lòng. Mục Lương không để ý mà phất tay, giải quyết Huyết Phượng cũng mang lại cho hắn một viên tỉnh thạch dị thú cấp 8 cùng với thi thể của Huyết Phượng.
Dù không có hứng thú với thịt của Huyết Phượng vì nó ăn thịt người, nhưng xương khớp và Lông vũ trên người nó có thể chế tạo thành vũ khí.
- Cảm ơn đại nhân đã cứu mạng. Người của Thần Tộc dồn dập kích động hành lễ.
Mục Lương mỉm cười, nhìn về phía Linh Na hỏi:
- Những dị thú như Huyết Phượng, Thần chỉ đại lục có nhiều không?
Linh Na gật đầu, cảm giác say đã hoàn toàn biến mất, trả lời:
- Thần chỉ đại Lục có rất nhiều dị thú, và cũng có nhiều dị thú vô cùng mạnh mẽ, thỉnh thoảng chúng sẽ tấn công các đại bộ lạc.
Ly Nguyệt tò mò hỏi: - Bình thường các ngươi làm sao ngăn cản những dị thú này tấn công?
Linh Na thở dài một tiếng, trả lời:
- Trước đây có rào chắn phòng hộ, rất nhiều dị thú không thể xâm nhập, nếu gặp phải những dị thú mạnh mẽ như Huyết Phượng thì thủ lĩnh sẽ nghênh chiến, luôn có thể đảm bảo bộ lạc được an toàn.
Mục Lương nhàn nhạt nói:
- Nếu gặp phải dị thú còn mạnh mẽ hơn Huyết Phượng thì các ngươi sẽ làm gì?
Tức Ân môi giật giật, nói với giọng khàn khàn:
- Khi đó chúng ta chỉ có thể trốn đi, nhưng lần nào cũng sẽ có thương vong thảm trọng.
Đáy mắt Mục Lương hiện lên vẻ kinh ngạc, Thần Tộc trở nên yếu đuối như vậy sao, không giống với những gì được ghi chép trong sách của Ma Pháp Thần.
Trong các sách cổ, Thần Tộc thống trị viễn cổ đại lục, mô tả rằng bọn họ sở hữu lực lượng thông thiên, có thể lật tay thành mây, trở tay thành mưa một cách dễ dàng.
- Đại nhân, ngài đã thu thi thể Huyết Phượng rồi sao? Tức Ân không nhịn được hỏi. - Ngươi muốn nó à?
Mục Lương liếc nhìn nam nhân.
Tức Ân vội vàng lắc đầu, cung kính trả lời:
- Đại nhân, ta muốn trao đổi một ít máu Huyết Phượng.
- Dùng để làm gì?
Mục Lương thuận miệng hỏi. - Hồi đại nhân, máu Huyết Phượng có thể dùng để chế tạo thuốc luyện thể, là tài liệu rất trân quý.
Tức Ân giải thích.
Nghe vậy, Mục Lương gật đầu, lấy xác Huyết Phượng từ không gian tùy thân ra rồi tùy ý cắt một tảng Lớn huyết nhục vứt xuống đất, sau đó thu hổi phần xác còn lại vào trong không gian.
Ban đầu, người Thần Tộc còn bị giật mình bởi sự xuất hiện đột ngột của thi thể Huyết Phượng, nhưng rất nhanh đã bị tảng huyết nhục kia thu hút, ánh mắt trở nên nóng bỏng.
- Đại nhân, những thứ này là cho chúng ta sao?
Linh Na kích động hỏi.
- Không đủ à?
Mục Lương thuận miệng hỏi. - Đủ rồi, đủ rồi.
Linh Na vội vã xua tay.
Nàng cảm kích nói:
- Cảm ơn đại nhân, ta sẽ đưa cho ngài nhiễu dược thảo hơn.
- Tùy ý thôi. Mục Lương nói không chút để ý.
Tức Ân tự mình mang huyết nhục của Huyết Phượng đi xử lý, phải tranh thủ khi huyết dịch chưa ngưng kết để xử lý tốt, tránh cho thần tính trong máu thịt bị xói mòn quá nhiều.
Mục Lương kéo tay Ly Nguyệt định rời đi, chuẩn bị đến bên hổ xem xét.
- Đại nhân, lớp bình phong này có thể tồn tại bao lâu thế?
Linh Na vội vàng hỏi. - Khoảng mười ngày.
Mục Lương cũng không quay đầu lại mà đáp.
Lớp bình phong này là do hẳn thuận tay dựng lên, khoảng mười ngày nữa năng lượng trong bình chướng sẽ tiêu tan hết.
- Mười ngày thôi sao.
Môi của Linh Na run lên, thần sắc trở nên nghiêm trọng.
Nàng xoay người lại hạc lệnh: - Đêm nay mọi người vất vả một chút, lấy tất cả xương dị thú có thể dùng ra, chúng ta phải tranh thủ thời gian để xây dựng lại hàng rào phòng vệ.
- Vâng.
Người trong bộ Lạc đồng thanh đáp lại, mặt lộ thần sắc lo lăng rời đi.
Mục Lương nắm tay Ly Nguyệt đi đến bên hổ, có thể nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, dòng sông bên kia hồ lớn vọt về phía đỉnh núi.
- Nơi này thật đẹp. Ly Nguyệt dịu dàng nói.
- Ừ, đúng là rất đẹp.
Mục Lương nắm chặt tay cô gái tóc trăng.
Hắn quay đầu nhìn về phía Ly Nguyệt, tán thưởng:
- Cảnh đẹp, ngươi cũng rất đẹp.
Vành tai của Ly Nguyệt ửng hổng, dịu dàng nói:
- Khi nào miệng ngươi trỏ nên ngọt như vậy hả?
Mục Lương cười một tiếng, nói:
- Là ngươi trước đây không phát hiện thôi.
Môi hồng của Ly Nguyệt khẽ giật, nghiêng người dựa vào lòng nam nhân.