Chương 3666: Sớm muộn sẽ có một ngà...
Chương 3666: Sớm muộn sẽ có một ngà...Chương 3666: Sớm muộn sẽ có một ngà...
Mục Lương cong môi cười, nhàn nhạt nói:
- Số dược thảo mà các ngươi đáp ứng đưa cho ta trước đó, bây giờ tăng gấp đôi là được.
Linh Na há miệng, nhưng vẫn là gật đầu đáp ứng:
- Không thành vấn để, ta sẽ lập tức gọi người đi giao dịch với các bộ lạc xung quanh.
- Ừm. "
Mục Lương gật đầu một cái. Hắn nhét Nạp Thụy Thú vào lòng Ly Nguyệt sau đó võ tay một cái.
- Ông ~~~
Nguyên tố ánh sáng tụ lại, ngay lập tức làm cho bộ lạc chuyển sang trạng thái ban ngày, điều này cũng khiến cho những người Thần Tộc đang bận rộn lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Mục Lương bay lên không trung, giơ tay lấy ra hơn mười viên tinh thạch ma thú, bắt đầu khắc họa ma pháp trận.
Lần này hắn khắc ma pháp trận là có khả năng tự động hấp thu nguyên tố ma pháp từ thiên địa để bổ sung tiêu hao, giúp cho bình chướng có thể hoạt động thời gian dài hơn.
Linh Na ngẩng đầu lên, thần sắc có chút dại ra, lúc này mặt trời lại ló dạng sao?
- Linh Na, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tức Ân vội vã chạy tới.
Linh Na nhỏ giọng đáp:
- Đại nhân nói muốn tặng cho chúng ta một bình chướng tốt hơn.
- A?
Tức Ân lộ ra vẻ mặt nghỉ ngờ.
- Nói ra thì rất dài dòng. Linh Na liếc nhìn Nạp Thụy Thú trong lòng cô gái tóc trăng.
Nàng kể lại sự việc mới xảy ra, làm cho thần sắc ngạc nhiên trên mặt nam nhân càng sâu hơn.
Mục Lương vẫy tay, tỉnh thần lực bao phủ ma lực và rót vào các viên tinh thạch, tạo thành hình ảnh của ma pháp trận.
Hai giờ nhanh chóng trôi qua. Mục Lương vung tay, hơn mười viên tinh thạch ma thú biến mất vào trong không gian.
= Ông ~~~
Phía trên bộ lạc, một cơn gió mạnh vô căn cứ nổi lên và cuốn toàn bộ lá rụng lên cao, cuối cùng vung ra bốn phía.
- Ba ~~~
Sau một tiếng vang nhỏ, bình chướng cũ vỡ tan biến mất.
- Xôn xao ~~~ Những người Thần Tộc lộ vẻ hoảng sợ, vòng bảo hộ hiện tại đã biến mất, không còn hàng rào phòng vệ, nếu lúc này có dị thú tấn công thì tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm.
Chưa kịp để bọn họ hoảng sợ hết, một vòng bảo hộ mới từ từ dâng lên tạo thành một hình tròn, trông giống như một cái chén trong suốt bao phủ toàn bộ bộ lạc.
- Hở?
Người Thần Tộc lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Mục Lương từ trên trời hạ xuống, đứng trước mặt Linh Na và Tức An, bình tĩnh nói: - Được rồi, lớp bình phong này có thể chống đỡ công kích của dị thú Chí Tôn.
- Tê, có thể chống đỡ công kích của dị thú Chí Tôn à! Linh Na hít hà một hơi.
- À này, vậy chúng ta có cần tiếp tục xây dựng vòng bảo hộ không?
Tức Ân chớp chớp mắt hỏi. Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:
- Có thể tiếp tục, dùng để mê hoặc kẻ thù bên ngoài. - Cũng đúng.
Tức Ân nghe vậy đôi mắt sáng lên, vội vã đi thông báo mọi người tiếp tục xây dựng hàng rào phòng vệ.
- Đại nhân, cảm ơn ngươi. " Linh Na hành đại Lễ với Mục Lương lần nữa, đôi mắt nàng đỏ hoe.
Mục Lương nhàn nhạt nói:
- Đây chỉ là một giao dịch. Câu sửa lại: Linh Na lắc đầu, giọng điệu nghiêm túc nói: - Đại nhân, cuộc giao dịch này không phải là đồng giá, ta sẽ cho người chuẩn bị gấp ba lượng dược thảo trước đó.
- Được thôi.
Khóe môi của Mục Lương cong lên, đây coi như là một tin tức không tệ.
- Anh anh anh~~~
Nạp Thụy Thú quơ quø móng vuốt nhỏ, dáng vẻ đáng yêu khiến Ly Nguyệt yêu thích không muốn buông tay. Nàng lại gần ngửi một lúc rồi cau mày nói: - Trên người nó hình như có chút mùi hồi.
- Phải tắm rửa cho sạch. Mục Lương cũng ngửi thấy, gật đầu nhận đồng.
- Có thể do ngâm trong hồ quá lâu.
Linh Na giải thích.
Mục Lương tò mò hỏi:
- Trong hổ còn có dị thú gì không?
Linh Na gật đầu đáp: - Có, hồ này rất lớn, còn liên thông với núi lớn bên kia, nơi đó có rất nhiều dị thú sinh sống.
- Thú vị đấy, ngày mai ta xuống xem một chút.
Mục Lương cảm thấy hứng thú nói.
Hắn muốn đi xem coi có thể gặp được dị thú thuần dưỡng khác hay không, tránh lãng phí thời gian trong mấy ngày tới.
- Mục Lương, chúng ta trở về thôi.
Ly Nguyệt ôm theo Nạp Thụy Thú vừa ởi vừa nói.
- Anh anh anh~~~
Nạp Thụy Thú lắc Lư cơ thể qua lại, giống như một túi bị mang theo.
- Tốt.
Mục Lương dịu dàng đáp, tiếp nhận Nạp Thụy Thú rồi cùng cô gái tóc trắng đi về phía nhà lưu ly.
- Đại nhân, có cần ta mang bữa sáng tới không?
Linh Na vội vàng hỏi với theo.
- Có thể. Mục Lương đáp ứng một tiếng, hắn cũng muốn nếm thử món ăn của Thần Chỉ đại Lục.
Bên trong Khu Vực Trung Ương, vương quốc Huyền Vũ. Tại tầng một của Khu Vực Trung Ương, Cửa Không Gian Truyền Tống được khởi động, vòng xoáy không gian nhanh chóng xoay tròn, chẳng mấy chốc ba bóng người xuất hiện từ bên trong vòng xoáy. Người đầu tiên bước ra là Hồ Tiên, theo sau là Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch Á. - Hoan nghênh các vị đến với Khu Vực Trung Ương, Chủ Thành.
Hổ Tiên xoay người lại nhìn về phía hai vị khách người cá.
- Làm phiền rồi.
Mộ Thanh Tuyết duy trì dáng vẻ tự phụ.
Ca Địch Á khẽ nhếch môi hổng, tò mò quan sát xung quanh, trước mắt là cảnh chim hót hoa nở, sau đó nàng nhìn thấy Thế Giới Thụ khổng lồ đứng sừng sững.
- Tộc trưởng, mau nhìn xeml Nàng kinh ngạc giơ tay chỉ về phía trên cao.
Mộ Thanh Tuyết ngẩng đầu nhìn, trong tầm mắt là ánh vàng rực rỡ bao phủ một khoảng không, Thế Giới Thụ khổng tổ tỏa ra khí tức sinh mệnh dày đặc.
- Đây là Thánh Thụ của vương quốc Huyền Vũ chúng ta.
Hồ Tiên ưu nhã giải thích.
- Nó to cỡ nào?
Mộ Thanh Tuyết nhẹ giọng hỏi. - So với nơi các ngươi sống thì lớn gấp ngàn lần.
Hổ Tiên thuận miệng trả lời. Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch Á đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, gần như không giữ được nét tự phụ trên gương mặt.
- Đi thôi, ta đã cho người chuẩn bị bữa tối rồi.
Hổ Tiên quyển rũ lên tiếng. - Làm phiền rồi.
Ca Địch Á vội vàng nói cám ơn. Mộ Thanh Tuyết lộ vẻ mặt phức tạp, theo cô gái đuôi hổ ly bước lên Thang Vận Chuyển, hướng về phía tầng tám của Khu Vực Trung Ương.
Càng tiến gần đến tầng tám Khu Vực Trung Ương thì hai người càng cảm nhận được khí tức sinh mệnh dày đặc, khiến toàn thần trở nên ung dung và thư thái hơn.
- Ong ongø ong ~~~
Thang Vận Chuyển dừng lại. Hổ Tiên nhẹ nhàng bước ra ngoài, nói: - Nơi này là cung điện, bình thường thì chúng ta và Mục Lương đều sinh hoạt ở đây. - Tuyệt thật, khí tức sinh mệnh ở đây rất đậm.
Mộ Thanh Tuyết cảm thán. Hồ Tiên mỉm cười, bước vào chính sảnh của cung điện.
- Hồ Tiên nương nương đã trở về.
Đám người Tiểu Tử cung kính hành lễ.
- Các ngươi tiếp đãi khách quý, ta đi thay đồ một chút. Hổ Tiên phất tay ra hiệu hai người phía sau.