Chương 3667: Đừng Lúc kinh lúc rống, m...
Chương 3667: Đừng Lúc kinh lúc rống, m...Chương 3667: Đừng Lúc kinh lúc rống, m...
Nàng xoay người lại, nhẹ nhàng nói:
- Hai vị cứ nghỉ ngơi trước, ta sẽ quay lại nhanh thôi.
- Các hạ cứ làm việc của mình trước.
Mộ Thanh Tuyết gật đầu một cải.
Hổ Tiên mỉm cười, đạp giày cao gót trở về Thiên Điện.
- Hai vị, mời ngồi nghỉ ngơi trên ghế sô pha trước đã. Tiểu Tử gọi.
Thanh Vụ chớp mắt đẹp hỏi: - Hai vị muốn uống gì không, nước trà hay là nước trái cây?
- Nước trà là được rồi, cảm ơn.
Ca Địch Á có chút câu nệ nói.
- Ta cũng vậy.
Mộ Thanh Tuyết nhàn nhạt nói.
- Tốt.
Thanh Vụ mỉm cười, xoay người đi về phòng giải khát. Hai người ngồi xuống ghế sô pha, cơ thể chìm nửa vào ghế, cảm giác ngồi rất thư thái.
Đôi mắt của Ca Địch Á sáng lên, thấp giọng cảm thán:
- Tộc trưởng đại nhân, cái ghế này thật thoải mái.
- Đừng lúc kinh lúc rống như vậy, mất mặt.
Mộ Thanh Tuyết nghiêm mặt dạy dỗ.
- Vâng.
Ca Địch Á bĩu môi đáp một tiếng.
Chẳng mấy chốc, Thanh Vụ pha xong nước trà rồi mang đến đặt trước mặt hai người, hơi nóng bốc lên khiến người ta hít một hơi đều cảm thấy cả người thoải mái. Mộ Thanh Tuyết bưng ly trà nóng lên, khẽ nhấp một ngụm, chân mày hơi nhíu lại. Nàng không quen uống đồ nóng, vì ở dưới đáy biển sâu nước luôn lạnh nên không có cơ hội uống nước nóng, sau khi đến vương quốc Huyền Vũ thì nàng mới bắt đầu dần dần thích nghi.
Mộ Thanh Tuyết nuốt nước trà, ngay lập tức nhận ra sự thay đổi trong cơ thể, cảm giác như bản thân vừa được thăng hoa.
- Trà ngon thật.
Nàng lên tiếng thán phục, cảm giác răng cảnh giới của mình có chút thay đổi, tuy không đủ để đột phá nhưng lại có thể trở thành một cơ hội.
Ca Địch Á cũng tỏ ra kinh ngạc, hỏi:
- Đây là loại trà gì vậy?
- Là sinh mệnh trà.
Thanh Vụ giải thích.
- Có thể mua không? Mộ Thanh Tuyết hỏi thẳng. Thanh Vụ gật đầu đáp:
- Đương nhiên có thể, ngươi có thể mua ở cửa hàng lá trà.
- Cửa hàng lá trà sao.
Mộ Thanh Tuyết chậm rãi gật đầu, dự định khi đi dạo ngoài phố sẽ ghé mua, có lẽ nhờ vào Sinh Mệnh Trà mà nàng sẽ đột phá thành công. Tiểu Mật bưng khay bánh ngọt và trái cây lên, sau khi hai người nếm thử một miếng, suýt nữa căn phải lưỡi của mình. - Ngon quái
Mắt Ca Địch Á đẫm lệ, nhớ lại những thứ đã ăn ở đáy Kênh Sương Mù, nước mắt suýt nữa chảy ra.
Tiểu Tử và Tiểu Mật đưa mắt nhìn nhau, lặng lễ bưng thêm bánh ngọt và trái cây. - Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân vang lên, nhóm người Nguyệt Thấm Lan lần lượt trở về cung điện.
- Vương hậu nương nương đã trở về. Vân Hân và các tiểu hầu gái ngoan ngoãn vấn an.
- Có khách đến à.
Nguyệt Phi Nhan quan sát Mộ Thanh Tuyết và Ca Địch A.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã chào hỏi:
- Mộ Thanh Tuyết, Ca Địch Á, đã lâu không gặp.
- Đại nhân, chúng ta chỉ mới vài ngày không gặp thôi mà. Ca Địch Á chớp chớp mắt nói. Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa, nhẹ nhàng nói:
- Mất mặt, ngươi thật không đáng yêu chút nào.
- ....Ha ha.
Ca Địch Á cười gượng vài tiếng.
- A, các nàng chính là tộc Người Cá mà mẹ đã kể sao! Nguyệt Phi Nhan kinh ngạc nói.
- Ừ, là khách quý.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Có thể giúp Mục Lương kiếm được bốn viên tỉnh thạch ma thú Thánh giai trong một lần, miễn cưỡng xem như khách quý.
Nguyệt Phi Nhan tự nhiên ngồi xuống cạnh cô gái người cá, nhiệt tình hỏi han: - Ngươi có điện thoại di động ma huyền không, chúng ta kết bạn Lục Quang nhé. Sau khi các ngươi trở về, cho ta xem cảnh đáy biển nha.
Ca Địch Á chớp chớp mắt đáp: - Điện thoại di động ma huyền là gì, ta không có... Nguyệt Phi Nhan tiếc nuối nói:
- A, vậy ngươi đi mua một cái đi, không có điện thoại di động ma huyền thì sẽ rất bất tiện.
- Điện thoại di động ma huyền là gì?
Mộ Thanh Tuyết tò mò hỏi. Nguyệt Phi Nhan bẻ ngón tay đếm:
- Đó là điện thoại di động ma huyền nha, có thể nghe nhạc, chụp ảnh, chơi game, mua đồ trực tuyến, nói chuyện xa hàng vạn dặm và còn nhiều thứ khác tuyệt vời nữa...
- Nghe có vẻ rất lợi hại.
Ca Địch Á cảm thấy hứng thú nói.
- Đương nhiên rồi.
Nguyệt Phi Nhan lấy điện thoại di động ma huyền của mình ra, đặt trước mặt cô gái người cá và trình diễn các công năng mới lạ. Trong vòng mười phút tiếp theo, cô gái người cá không ngừng lên tiếng thán phục, miệng cứ há hốc không khép Lại được.
Ca Địch Á quay đầu nhìn tộc trưởng nhà mình, hai mắt sáng lấp Lánh hỏi:
- Tộc trưởng đại nhân, mua không?
- Mua.
Mộ Thanh Tuyết nói không chút do dự.
Nàng cũng bị các công năng mạnh mẽ của điện thoại di động ma huyền làm chấn động, nó đã lật đổ rất nhiều nhận thức của nàng.
- Cộp cộp cộp ~~~ Hồ Tiên bước ra Thiên Điện của mình, nghe vậy liền quyến rũ nói:
- Diêu Nhi, lấy hai cái điện thoại di động ma huyền đến đây.
- Vâng a.
Diêu Nhi ngoan ngoãn đáp Lời rồi xoay người đi kho hàng lấy điện thoại di động ma huyên.
Ca Địch Á dè dặt hỏi:
- Cần bao nhiêu đồng Huyền Vũ? - Không cần, coi như là quà ra mắt.
Hổ Tiên nói một cách phóng khoáng.
Nàng không dựa vào việc bản hai cái điện thoại di động ma huyễn này để kiếm tài phú, sau này còn có nhiều cách khác để kiếm tiền.
- Không được, cái này quá quý giá.
Mộ Thanh Tuyết nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Nàng không hỏi giả của điện thoại di động ma huyền, nhưng chỉ nhìn vào những công năng thần kỳ của nó cũng biết giá cả chắc chắn không rẻ.
Nàng quay đầu lại nói:
- Ca Địch Á, lấy một ít trân châu ra.
- Vâng.
Nghe vậy, Ca Địch Á vội vã mở bọc, lấy ra mấy viên trân châu to bằng quả đấm.
Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên ánh lên sự kinh ngạc, trân châu có phẩm chất cao như thế này rất hiếm thấy.
- Những viên trân châu này tuy không quý giá lắm, nhưng coi như là một phần tâm ý của chúng ta.
Mộ Thanh Tuyết nói với đôi tai đỏ ửng.
- Ta rất thích.
Hồ Tiên mỉm cười, tiếp nhận những viên trân châu và thưởng thức chúng.
Sáng sớm.
Bên trong bộ lạc La Đẳng, Thần chỉ đại Lục.
- A Cáp ~~~
Đồ Tư Lệ Na ngáp một cái sau đó chậm rãi ngồi dậy, mơ màng một lúc rồi mới đứng dậy bước xuống giường.
Nàng đơn giản rửa mặt qua loa rồi đi ra khỏi phòng, nhìn quanh phòng khách, không thấy Mục Lương và Ly Nguyệt, cửa phòng đối diện vân đóng kín.
- Xem ra ta là người tỉnh dậy đầu tiên.
Đồ Tư Lệ Na vươn vai, bước tới mở cửa chính nhà lưu ly. Trước cửa, Linh Na tay cầm túi da thú, bốn mắt nhìn nhau với thiểu nữ trước mặt. - Mới sáng sớm, ngươi đến đây Làm gì?
Đổ Tư Lệ Na kinh ngạc hỏi.
- Ta đến mang bữa sáng, đại nhân đã thức dậy chưa? Linh Na nói rồi ngó vào trong, không thấy bóng dáng của Mục Lương và Ly Nguyệt. - Bọn họ chưa dậy.
Đồ Tư Lệ Na đáp, ánh mắt rơi vào chiếc túi da thú trên tay thiếu nữ, không biết bên trong chứa cái 8Ì.