Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1121 - Chương 3668: Côn Trùng Kỳ Dị.

Chương 3668: Côn trùng kỳ dị. Chương 3668: Côn trùng kỳ dị.Chương 3668: Côn trùng kỳ dị.

Nàng tránh sang một bên, nói:

- Ngươi tiến vào trước đi.

- Không cần đâu, ta chờ bên ngoài là được rồi.

Linh Na câu nệ lên tiếng. Đồ Tư Lệ Na hơi nhướng mày nhưng không nói gì thêm, chỉ ừ một tiếng rồi trở về phòng của mình thay quần áo.

Không lâu sau, cửa phòng của Mục Lương và Ly Nguyệt mở ra, Nạp Thụy Thú bò ra ngoài.

- Anh anh anh ~~~ Nhìn thấy Linh Na, nó kêu hai tiếng rồi quay đầu nhìn về phía sau.

Mục Lương và Ly Nguyệt Lần lượt bước ra.

- Hai vị đại nhân, ta đến mang bữa sáng.

Linh Na vội vàng lên tiếng. - Ừ, vào đi.

Mục Lương gật đầu.

- Vâng.

Lúc này Linh Na mới bước vào nhà lưu ly, đặt túi da thú lên bàn.

Ly Nguyệt tò mò nhìn thiếu nữ, cho đến khi nàng ta lấy ra một đĩa sâu lớn đang ngọ nguậy thì sắc mặt nàng lập tức tái đi.

Linh Na tiếp tục lấy ra một đĩa nhộng côn trùng không rõ tên, còn có một đĩa khác chứa vật thể màu đen nhánh trông như bùn, dường như là hỗn hợp của các loại thịt vụn và thực vật.

Mục Lương co giật khóe miệng, thầm hối hận vì đã cho phép Linh Na tiến vào nhà.

Đổ Tư Lệ Na lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, hỏi:

- Những thứ này là gì?

- Bữa sáng nha, đây là côn trùng kỳ dị.

Linh Na chỉ vào đám sâu lớn đang ngọ nguậy và nói.

Đó là những con côn trùng màu xanh đậm, trên cơ thể có các chấm trắng tròn, từng con đều ra sức nhúc nhích, nhìn rất sinh động. Linh Na chỉ vào hai đĩa khác và giới thiệu:

- Đây là Nhộng Đại Cánh Thiền, còn đĩa này được làm từ thịt của năm loại dị thú, thêm vào các loại dược thảo hầm chung, mùi vị rất ngon. Đồ Tư Lệ Na lộ ra thần sắc một lời khó nói hết, chỉ vào đĩa sâu lớn kia, hỏi:

- Mùi vị rất ngon?

- Đúng vậy, những con trùng này rất khó tìm, trước đây chỉ có thủ lĩnh đại nhân mới được ăn.

Linh Na giải thích.

Mục Lương vươn tay chọc vào thân một con côn trùng kỳ dị, cảm giác mềm mềm khiến người ta khó chịu, hệ thống cũng không có phản ứng 8i. Hắn lại chọc thử vào một con nhộng đang giẫy giụa, hệ thống cũng không có phản ứng øïÌ.

- Đại nhân, nhanh ăn đi, nếu không đủ thì ta sẽ đi lấy thêm.

Linh Na thanh thúy thúc giục.

- Ăn không?

Ly Nguyệt quay đầu nhìn nam nhân, dùng ánh mắt dò hỏi.

Mục Lương liếc nhìn Nạp Thụy Thú, một tay nhấc nó lên, rồi đổ cả ba đĩa thức ăn vào miệng nó.

- Anh anh anh ~~~

Nạp Thụy Thú thỏa mẫn ơợ một cái, rồi dùng móng vuốt ngăn gãi gãi gò má.

- A?

Linh Na ngẩn ngơ, không hiểu Mục Lương đang làm gi. - Ta mời ngươi ăn điểm tâm. Mục Lương nói với vẻ mặt bình tĩnh.

- A? Tốt nhai

Đôi mắt đẹp của Linh Na lập tức sáng lên.

Đáy mắt Ly Nguyệt hiện lên ý cười, cách làm của Mục Lương thật khéo léo, nàng cũng không muốn phải nếm thử ba đĩa vật thể không rõ kia.

- Để ta chuẩn bị bữa sáng. Nàng nhẹ nhàng lên tiếng rồi lấy ra các loại dụng cụ, bột mì và nhiều nguyên liệu khác từ trong ma cụ không gian chứa đựng.

Mục Lương hỏi:

- Ngươi định làm bánh bao à? - Ừ, ngươi muốn ăn nhân bánh gì?

Ly Nguyệt nhẹ nhàng hỏi.

- Cái gì cũng được, ngươi làm gì cũng ngon.

Khóe môi của Mục Lương khẽ cong lên.

- Tốt.

Trong lòng Ly Nguyệt mềm mại, nàng bắt đầu thuần thục nhào bột và làm bánh nhân thịt.

Linh Na chớp chớp mắt nhìn, rất muốn học kỹ thuật của cô gái tóc trăng nhưng nghĩ Lại bản thân không có bột mì, học xong cũng vô ích.

Nửa giờ sau, từng chiếc bánh bao trắng tinh được đặt vào lồng hấp để bắt đầu hấp chín.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân vội vã vang lên, Tức Ấn đi đến nhà Lưu ly, trên tay cũng mang theo một cái túi da thú.

- Sao ngươi lại đến đây? Đôi mắt đẹp của Linh Na hơi híp lại.

Tức Ân nói một cách đường hoàng:

- Ta đến mang bữa sáng.

- Bữa sáng gì?

Đồ Tư Lệ Na không từ bỏ ý định mà hỏi lại.

Nghe vậy, Tức Ân mở túi da thú ra, lấy ra đĩa sâu thịt quen thuộc, khiến Mục Lương và hai người kia đều không nói nên lời.

- Anh anh anh ~~~

Nạp Thụy Thú vung móng vuốt nhỏ, há miệng tỏ vẻ nó đã sẵn sàng ăn hết.

- Cho nó đi, ta mời ngươi ăn điểm tâm.

Mục Lương nói bình tĩnh.

- Hả?

Tức Ân trợn tròn mắt, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, hưng phẩn gật đầu nói:

- TỐtI

- Ức ực ực ~~~

Đám sâu thịt đều chui vào bụng Nạp Thụy Thú, nó thỏa mãn võ võ bụng nhỏ, rồi nằm xuống một bên tiếp tục ngủ.

Rất nhanh, mẻ bánh bao thịt đầu tiên ra khỏi nổi, khiến Tức Ân và Linh Na nhìn chằm chăm mà không chớp mặt.

- Trông có vẻ rất ngon.

Linh Na mÍím môi nói.

Ly Nguyệt chia ra sáu cái bánh bao thịt, thanh thúy nói:

- Ăn đi.

- Ta không khách sáo đâu. Đôi mắt của Linh Na sáng rực lên.

Nàng cầm lấy một cái bánh bao thịt, thổi thổi cho bớt nóng rồi căn một miếng, lớp vỏ mềm mại kết hợp với nhân thịt đậm đà khiển nàng suýt nữa căn cả vào Lưỡi.

sa...

Nàng nhai nuốt chậm rãi, trên khuôn mặt hiện rõ vẻ hạnh phúc.

Tức Ân không nói gì, nhanh chóng giải quyết hết ba cái bánh bao thịt, thậm chí còn để mắt tới cái bánh bao cuối cùng của thiếu nữ. Linh Na lườm hắn một cái, nhanh tay cầm lấy cái bánh bao cuối cùng bỏ vào miệng. - Hừ, không cho thì thôi. Tức Ân lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.

- Vẫn còn rất nhiều, không cần tranh nhau.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói, lúc này Llổng bánh bao thứ hai đã lên nổi.

- Cảm ơn đại nhân.

Tức Ân cảm kích nói.

Ly Nguyệt khế mấp máy môi, nàng chỉ là không muốn ăn mấy con sâu lớn kia thôi. Mục Lương thuận miệng hỏi: - Thủ lĩnh của các ngươi đã trở lại chưa?

- Vẫn chưa.

Linh Na khẽ mấp máy môi. - Đại nhân, hôm nay mới là ngày thứ hai thôi.

Tức Ân nhỏ giọng nói.

- Ta biết.

Mục Lương Liếc nhìn nam nhân, hẳn vốn chỉ định hỏi một chút.

- Hô ~~~

Tức Ân thở phào một hơi, hắn lo lắng Mục Lương thay đổi chủ ý, như vậy nguyện vọng học ma pháp của hắn sẽ biến thành mây khói. Trong lòng hắn cũng có chút lo lắng, thủ nh đã rời bộ lạc hơn một ngày, liệu giờ này còn an toàn hay không? Thần chỉ đại Lục rất nguy hiểm, với thực lực của La Đằng, cũng vẫn có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng. Rất nhanh mẻ bánh bao thứ hai ra khỏi nồi, chẳng mấy chốc đã bị chia đều.

- Ngon quá, nếu sau này ngày nào ta cũng được ăn bánh bao thịt thì tốt biết mấy.

Tức Ân nói với giọng đầy thỏa mẫn.

- Ngươi nói mớ cái gì vậy? Linh Na trợn trắng mắt Tức An, Lo lăng hăn sẽ nói gì mạo phạm cô gái tóc trăng. Mục Lương nhìn hai người, khóe môi khẽ nhếch lên, nghĩ răng có lễ trong tương lai bọn họ thực sự có thể ăn bánh bao mỗi ngày, điều kiện tiên quyết là hắn chịu khai phá Thần chỉ đại Lục.
Bình Luận (0)
Comment