Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1123 - Chương 3670: Đáng Tiếc, Một Nam Nhân ...

Chương 3670: Đáng tiếc, một nam nhân ... Chương 3670: Đáng tiếc, một nam nhân ...Chương 3670: Đáng tiếc, một nam nhân ...

- Anh anh anh ~~~

Móng vuốt nhỏ của Nạp Thụy Thú rất linh hoạt, mỗi con dị thú đều được võ đầu một cải.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Ly Nguyệt, các dị thú đều gật đầu với Mục Lương, biểu hiện sự cung kính.

- Thú vị thật, chúng đều là đàn em của ngươi.

Mục Lương cảm thấy buồn CƯỜI.

Các dị thú này nhìn qua không có gì đặc biệt, thực lực không thể tăng cường được nữa, cho nên hắn không có ý định thuần dưỡng thu phục, dù sao thì việc cung cấp thức ăn cũng là một áp lực lớn.

- Anh anh anh ~~~

Nạp Thụy Thú ngước đầu nhỏ lên, ngây ngô kêu.

- Ngươi đi chơi với chúng nó đi, tối nay nhớ trở về.

Mục Lương võ nhẹ vào đầu Nạp Thụy Thú.

- Anh anh anh ~~~

Nạp Thụy Thú gật đầu nhỏ. - Chúng ta về thôi, đáy hồ này không còn gì mới lạ cả. Mục Lương quay đầu nhìn về phía cô gái tóc trằng.

- Tốt.

Ly Nguyệt dịu dàng đáp. Mục Lương ôm eo cô gải tóc trắng, dẫn nàng di chuyển về phía mặt hồ.

- Cô lỗ ~~~

Mặt hồ nổi lên một chuỗi bọt khí, hai bóng người từ từ nổi lên.

- Đại nhân đã về rồi!

Linh Na đứng bên bờ vui vẻ reo lên.

- Có chuyện gì à?

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía thiếu nữ, lúc này trên mặt nàng đầy vẻ lo lăng.

Linh Na lo lắng thốt lên:

- Đại nhân, xin hãy cứu A LI - A Lï là ai?

Mục Lương nhàn nhạt nhìn thiểu nữ.

Hắn mang cô gái tóc trắng đáp xuống mặt đất, lực lượng vô hình bao quanh cơ thể lập tức biến mất. Linh Na hít một hơi sâu, quỳ xuống đất với vẻ mặt thành khẩn.

Linh Na quỳ rạp xuống đất, nước mắt lưng tròng, khẩn cầu:

- Đại nhân, A L¡ là tỷ tỷ của ta, xin ngươi mau cứu nàng. - Trước đứng lên mà nói. Mục Lương hơi nhíu mày.

- Đại nhân, nàng ấy sắp chết rồi.

Linh Na nước mắt lã chã, ngước mắt nhìn lên, cơ thể run rẩy.

- Đứng lên rồi nói.

Ly Nguyệt lạnh lùng lên tiếng.

Linh Na run lên, vội vàng đứng dậy.

- Có chuyện gì vậy?

Đồ Tư Lệ Na nghe thấy động tĩnh nên ởi ra nhà lưu ly, nhìn cảnh tượng này với ánh mắt nghi ngờ.

Linh Na giải thích:

- Hai tháng trước tỷ tỷ của ta bị trọng thương khi đi. tuần tra, từ đó đến giờ vẫn đều dựa vào các loại dược thảo để duy trì một hơi, nhưng hôm nay tình trạng của nàng ấy đột nhiên trở nên nguy kịch.

- Vậy làm sao bây giờ?

Đồ Tư Lệ Na lo lắng hỏi. Linh Na lắc đầu, nức nở nói: - Ta cũng không biết, vu y không thể chữa khỏi cho nàng ấy, ta cũng chẳng còn cách nào khác.

Ly Nguyệt nghe vậy nhìn về phía Mục Lương, ánh mắt mang theo tia dò hỏi.

- Dẫn đường, chúng ta đi xem thử.

Mục Lương bình thản nói. Linh Na biểu tình sửng sốt, nháy hai cái đôi mất.

Linh Na nghe vậy thì sửng sốt, chớp chớp mắt vài cái. Đồ Tư Lệ Na thở dài một tiếng, tức giận nói:

- Đừng đứng đó ngây người nữa, mau dẫn bệ hạ ởi gặp tỷ tỷ của ngươi đi!

- Ổ ồ, được được, mời đại nhân đi theo ta.

Linh Na lộ vẻ mừng rỡ, vội vàng ởi trước dẫn đường. - Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương chắp tay sau lưng đi ở phía sau, xem ở Linh Na giúp hắn cùng bộ lạc giao dịch dắt cầu thành lập quan hệ mặt trên, giúp nàng một tay.

Mục Lương chắp tay sau lưng đi ở phía sau, nhớ lại việc Linh Na đã giúp hắn thiết lập quan hệ giao dịch với bộ lạc, vì vậy quyết định giúp nàng một tay.

Rất nhanh mọi người đến trước một gian nhà đá, thiếu nữ đẩy cửa gỗ ra. - Cọt kẹt ~~~

Nhà đá không lớn, ánh sáng rất tối tăm, từ cửa có thể nhìn thấy toàn bộ bên trong. Ở góc phòng, một nữ nhân nằm trên giường với sắc mặt trăng bệch, trên người đắp một chiếc chăn lông thú dày.

- Linh Na, ngươi đã trở về đấy à?

Giọng nói yếu ớt của A Lï vang lên.

- Tỷ, là ta đây.

Linh Na vội vã bước tới, mặt lộ vẻ bi thương nhìn chằm chăm tỷ tỷ trên giường.

- Ngươi đi tuần tra à?

A Li cố gắng nở một nụ cười. - Không, hôm nay là Tức Ân đi tuần tra.

Linh Na nức nở nói.

- Hóa ra là vậy...

A Li mỉm cười.

Nàng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của em gái, dịu dàng nói:

- Đừng khóc, tỷ tỷ không sao đâu. - Tỷ, ta đã tìm được người cứu ngươi rồi.

Linh Na vội vàng nói.

Yết hầu của A Li nhấp nhô, rất muốn quay đầu nhìn người mà em gái nhắc tới, nhưng cơ thể đau nhức không thể xoay chuyển.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương và Ly Nguyệt bước vào nhà đá, lập tức khiến không gian trở nên nhỏ hẹp.

- Để ta xem một chút. Mục Lương lạnh nhạt nói. - Đại nhân.

Linh Na vội vã tránh sang một bên.

Mục Lương ởi tới bên giường, liếc nhìn nữ nhân năm trên giường, khuôn mặt nàng ta không còn chút máu, lộ ra một cô tử khí nồng nặc.

Yết hầu của A Li nhấp nhô, nhìn chăm chăm vào mặt hắn một hồi lâu, đột nhiên nhỏ giọng hỏi:

- Ngươi là nam nhân của Linh Na? - Tỷ tỷ?

Linh Na ngẩn ngơ, nước mắt treo trên mi muốn rơi mà không rơi.

- Ta không phải.

Mục Lương co giật khóe miệng.

- Đáng tiếc, một nam nhân đẹp như vậy.

A Li thở dài một tiếng. Mục Lương cạn lời không nói. Linh Na mỉm cười nói:

- Tỷ, hắn chính là đại nhân mà ta đã nói.

- Hóa ra là vậy.

A Li lại thở dài một tiếng. Mục Lương nói với giọng nhàn nhạt:

- Còn muốn chữa bệnh không?

- Muốn!

Linh Na vội vàng đáp.

- Vậy thì tránh ra một chút, mỡ cửa sổ để không khí Lưu thông.

Mục Lương vung tay lên, nguyên tố ánh sáng tràn ngập khắp gian nhà đá.

Linh Na vội vã đi mở cửa sổ, làm cho không khí trong phòng lưu thông.

Mục Lương nhìn về phía nữ nhân trên giường, xốc tấm chăn da thú lên, lộ ra cơ thể gầy như que củi.

Cánh tay lộ ra ngoài của nàng đã chuyển sang màu đen, mùi hôi thối tỏa ra từ đó, toàn bộ da dẻ trên người cũng mơ hồ chuyển thành màu đen. A Li thở dài nói:

- Không cần cứu, vô ích thôi.

Nàng có thể cảm nhận được sinh mệnh lực trong cơ thể đang trôi qua, cái chết cách nàng không còn xa.

Linh Na nghiêm túc nói:

- Tỷ, đại nhân rất lợi hại, nhất định có thể cứu ngươi. Nàng biết Mục Lương rất mạnh, là cường giả có thể dễ dàng giết chết Huyết Phượng, hắn là hy vọng cuối cùng để cứu tỷ tỷ. Mục Lương mặt không biểu cảm, hăn ngưng tụ một đoàn nguyên tố sinh mệnh rồi đưa vào cơ thể nữ nhân. = Ông ~~~

Nguyên tố sinh mệnh nồng nặc bao bọc lấy nữ nhân, lập tức có một mùi tanh tưởi tràn ra.

- A...

A Li cảm thấy toàn thân đau đón, nàng không khỏi phát ra tiếng rên, nhưng vẫn cố căn răng chịu đựng cơn đau. - Cố chịu đựng. Mục Lương liếc nhìn nàng, tiếp tục vận chuyển nguyên tổ sinh mệnh.

A Li nỗ lực nhìn hắn, cơ thể run lẩy bẩy, dòng máu trong người cấp tốc lưu thông, tế bào điên cuồng hấp thu nguyên tổ sinh mệnh trào vào bên trong cơ thể, bắt đầu tạo lượng máu lớn.
Bình Luận (0)
Comment