Chương 3673: Tỷ, đó chỉ Là chuyện bất n...
Chương 3673: Tỷ, đó chỉ Là chuyện bất n...Chương 3673: Tỷ, đó chỉ Là chuyện bất n...
- Tỷ, đó chỉ là chuyện bất ngờ thôi!
Linh Na mặt đỏ tới mang tai giải thích.
- Ai ~ Thật sự là đáng tiếc. A Li thở dài một tiếng.
Linh Na nghi ngờ nghiêng đầu hỏi:
- Đáng tiếc cái gì?
- Đáng tiếc đại nhân không phải là nam nhân của ngươi. A Li thốt ra một câu kinh người.
- Tỷ? Linh Na lộ ra vẻ mặt kinh hãi, một tay giơ lên vội bịt miệng tỷ tỷ lại.
Nàng khẩn trương nói:
- Tỷ, ngươi nói chuyện quá dọa người, nếu đại nhân nghe thấy thì mạng nhỏ của ta sẽ không còn đâu.
- Hu hu ~~~
A Li chớp mắt, hàng mi dài khẽ lay động.
Linh Na chậm rãi thả tay xuống, tim đập loạn không ngót. A Li trêu ghẹo:
- Không có nghiêm trọng thế đâu, em gái của ta xinh đẹp thế cơ mà.
- Nữ nhân bên cạnh đại nhân còn xinh đẹp hơn.
Linh Na tự ti nói.
A Li nhớ lại dáng vẻ của cô gái tóc trăng, không khỏi gật đầu đồng tình với lời của em gái.
Linh Na thấp giọng nói:
- Nghe Đồ Tư Lệ Na nói, đại nhân ở thế giới bên ngoài còn có mấy người phụ nhân, ai cũng đều xinh đẹp.
Hai ngày nay nàng và Đồ Tư Lệ Na đã trở nên khá thân thiết, từ đó biết được rất nhiều chuyện, trong đó có cả về thế giới bên ngoài.
- Vậy thì ngươi không có cơ hội rồi.
A Lï nói với vẻ tiếc nuối.
- Vốn dĩ đã không có cơ hội. Linh Na bĩu môi nói.
Tức Ân tức giận nói:
- Đại nhân sẽ rời đi, nếu làm nữ nhân của hẳn, chẳng lễ ngươi muốn theo hẳn rời khỏi Thần chỉ đại Lục?
- Lại không phải không được...
Linh Na trừng mắt liếc đối phương một cái.
- Ta đi nói với đại nhân một tiếng.
Tức Ân nói rồi định đứng lên. Linh Na không chịu thua nói: - Ta cũng sẽ ởi nói với đại nhân, ngươi cũng nghĩ đến hẳn mà.
- Cái gì?
Tức Ân sững người, vẻ mặt đầy kinh hãi trước lời nói của thiếu nữ.
A Li đau đầu nói:
- Thôi được rồi, các ngươi đừng làm ẩm ï nữa. Mau đi giải thích với đại nhân đi, xem có thể xin gia hạn thêm một ngày nữa hay không, lúc đó chắc chăn thủ lĩnh đại nhân đã trở lại rồi.
Tức Ân và Linh Na liếc nhau, rồi cùng đứng dậy đi về phía ngôi nhà lưu ly.
- Thật là, từ nhỏ đến lớn Lúc nào cũng ầm ïĩ như vậy.
A Lï giơ tay đè lên huyệt thái dương. Tức Ân và Linh Na đến trước cửa nhà lưu ly, nhưng mà cả hai đều do dự không tiến vào.
- Ngươi vào trước ởi.
Linh Na khẽ thúc giục.
- Tại sao ngươi không vào trước chứ?
Tức Ân tức giận nói.
Linh Na trợn trắng mắt nói: - Ngươi có phải là nam nhân không hả?
- Nhưng thực lực của ngươi mạnh hơn ta, lại còn là đội trưởng đội tuần tra.
Tức Ân lý trực khí tráng nói. - Cả hai vào ởi.
Từ trong nhà lưu ly vang lên giọng nói của Mục Lương. Linh Na và Tức Ân liếc nhau, hừ lạnh một tiếng rồi mới cùng bước vào nhà.
- Đại nhân.
Hai người thấy Mục Lương đang ngồi trong phòng _ khách, đồng loạt hành lễ.
- Chuyện øì, nói đi. Mục Lương không ngẩng đầu lên, tiếp tục chơi cờ tướng với Ly Nguyệt.
Linh Na bị cờ tướng thu hút, tò mò hỏi:
- Đại nhân, các ngươi đang chơi gì vậy?
- Chơi cờ tướng.
Mục Lương thuận miệng đáp.
- Trông có vẻ rất thú vị. Linh Na cảm thấy hứng thú nói.
- Muốn chơi thử không? Mục Lương ngẩng đầu hỏi.
- Có thể chứ?
Đôi mắt đẹp của Linh Na lập tức sáng lên.
Mục Lương gật đầu, lấy ra một bộ cờ tướng khác, bình thản nói:
- Ứ, Đồ Tư Lệ Na, ngươi chơi với nàng ấy đi.
- Được thôi.
Đồ Tư Lệ Na nhún vai, ra hiệu cho thiếu nữ ngồi xuống đối diện. Trước đó nàng đã học cờ tướng, đánh bài, cờ năm quân và mạt chược khi còn ở vương quốc Huyền Vũ. Linh Na hứng khởi ngồi xuống, chăm chú lắng nghe nữ nhân giải thích cách chơi cờ tướng.
Tức Ân ngơ ngác nhìn, không phải là bọn họ đang bàn chuyện chính sự sao, sao giờ lại đi chơi cờ tướng rồi?
Hắn nhìn một lúc cũng cảm thấy cờ tướng thú vị, không khỏi dán mắt vào bàn cờ. Thời gian thấm thoát trôi qua, hai giờ nhanh chóng trôi đi.
- Haha, cuối cùng ta cũng thằng ngươi một ván!
Linh Na phẩn khích nhìn Đồ Tư Lệ Na, khuôn mặt đầy vẻ vui mừng.
Đồ Tư Lệ Na mỉm cười nói: - Ừ, ngươi rất giỏi.
Nàng không nói rằng mình đã nhường thiếu nữ, chỉ nghĩ răng chơi hết một bàn cờ kéo dài nửa giờ thật sự là quá lâu. - Tiếp tục không?
Linh Na hào hứng hỏi.
- Không được, ngươi còn chưa nói ngươi tìm chúng ta vì chuyện gì đâu.
Đồ Tư Lệ Na liếc nhìn cô gái, nhắc nhở nàng.
Linh Na và Tức Ân đều cứng người lại, lúc đó mới nhận ra việc mình cần làm.
- Chuyện này...
Nàng có chút bối rối nhìn xung quanh.
- Nói đi. Mục Lương cũng lên tiếng.
- Chúng ta muốn xin đại nhân cho thêm một ngày nữa, ba ngày thật sự quá gấp gáp.
Tức Ân nhắm mắt nói.
- Gấp gáp sao?
Mục Lương ngước mắt nhìn hai người.
Linh Na cũng nhắm mắt nói: - Đúng vậy, rừng rậm lúc trời tối rất nguy hiểm, thủ lĩnh đại nhân khó mà trở về kịp Lúc. - Đúng vậy, xin đại nhân hãy cho thêm một ngày nữa. Tức Ân nói một cách thành khẩn, đồng thời cúi người khom lưng gần chín mươi độ.
- Phải không, nhưng mà hắn đã trở về rồi.
Mục Lương bình thản đáp.
- Hả?
Nghe được lời này, Linh Na và Tức Ấn đồng loạt sửng sốt.
- Cộp cộp cộp ~ - Linh Na, Tức Ân, thủ lĩnh đại nhân đã trở về rồi!
Lúc này bên ngoài nhà lưu ly vang lên tiếng bước chân, sau đó là giọng nói đầy hưng phấn của A LÍ.
- Thủ lĩnh đại nhân đã trở về?
Linh Na nhìn về phía sau với vẻ mặt ngạc nhiên.
Tức Ân tấy lại tỉnh thần trước, bước nhanh ra phía ngoài, thấy A Li đang đi nhanh tới.
- Thủ lĩnh đại nhân đã trở về?
Hắn hỏi lại cùng một câu hỏi.
- Đúng vậy, vừa mới trở về, đang ở trong nhà đá lón. A Li nói với vẻ mặt hưng phấn.
- Thật là tốt quá.
Đôi mắt của Tức Ân sáng lên, quay đầu nhìn về phía sau.
Mục Lương và nhóm người Ly Nguyệt đã đi tới.
Linh Na nhìn về phía Mục Lương, cung kính nói: - Đại nhân, thủ nh của chúng ta vẫn là trở về đúng giỜ.
Ly Nguyệt Liếc thiếu nữ một cái, nhướng mày nói:
- Người thì đã trở về, nhưng tin tức về vị trí dược thảo có hay không thì vẫn chưa biết. Linh Na lập tức buồn bực, nhỏ giọng nói:
- Thủ lĩnh đại nhân trở về đúng giờ, chắc là có thu hoạch.
- Đi xem thử một chút đi. Mục Lương chắp tay sau lưng, cất bước đi tới ngôi nhà đá lớn nhất.
Đám người Đồ Tư Lệ Na vội vàng đuổi theo, cùng nhau bước nhanh về phía nhà đá. A Li đi theo bên cạnh em gái, ánh mặt rơi trên người Mục Lương, đôi mắt của nàng không hề chớp một cái.
Linh Na thấp giọng nhắc nhở:
- Tỷ, đừng nhìn chằm chằm vào đại nhân, quá thất lễ. A Lï phục hổi tỉnh thần lại, thấp giọng nói:
- Em gái, giờ ta mới phát hiện đại nhân đẹp trai đến vậy.