Ly Nguyệt lấy ra La Bàn, di động các hướng khác nhau để tìm kiếm đường đến ốc đảo Số Một.
Lần trước khi rời đi ốc đảo Số Một thì cô đã nhớ kỹ vị trí của nó, hiện tại chỉ cần dùng La Bàn là có thể nhanh chóng xác định phương hướng đi tới.
- Mục Lương, ốc đảo Số Một ở bên kia.
Ly Nguyệt thanh thúy nói, giơ tay chỉ về một hướng.
- Được.
Mục Lương lên tiếng, mang theo đám người Hồ Tiên tiến hành Nhảy Vọt Ám Ảnh lần nữa, nhanh chóng đi về phía ốc đảo số một.
Sau hai giờ, bốn người thuận lợi tới ốc đảo Số Một, xuất hiện ở trên quảng trường trước cung điện.
Bọn Kỵ Sĩ Người Rắnsợ hết hồn, khi thấy rõ là đám người Mục Lương thì lập tức cung kính hành lễ.
- Huyền Vũ bệ hạ.
Bọn Kỵ Sĩ Người Rắnlàm động tác Kỵ Sĩ lễ tiêu chuẩn nhất.
- Ừm, Nữ Vương các ngươi đâu?
Mục Lương nhàn nhạt hỏi.
- Huyền Vũ bệ hạ chờ một chút, ta đi thông báo.
Kỵ Sĩ Trưởng Người Rắn cung kính đáp.
Mục Lương gật đầu một cái.
Kỵ Sĩ Trưởng Người Rắn chắp tay, xoay người vặn vẹo đuôi đi vào cung điện.
Không bao lâu, hắn đi trở về, cung kính nói:
- Huyền Vũ bệ hạ, nữ vương đại nhân cho mời.
- Dẫn đường đi.
Mục Lương hơi nâng cằm lên, chắp tay sau lưng đi về phía cung điện.
Đám người Hồ Tiên đuổi theo, dọc theo đường đi gặp phải Kỵ Sĩ Người Rắn và hầu gái Người Rắn đều dừng lại hành lễ, hiển nhiên đã coi bọn họ là thượng khách.
- Cộp cộp cộp ~~~
Đám người Mục Lương theo Kỵ Sĩ Trưởng Người Rắn đi tới hậu điện, hầu gái Người Rắn đã mở cửa chờ sẵn, còn chưa đi vào thì đã thấy Ôn Sa.
Cô mặc váy dài bằng lụa mỏng, hơi che đậy đuôi rắn màu vàng kim ở sau người, đôi mắt bình tĩnh nhìn chăm chú đám người Mục Lương tiến vào.
- Ngươi đã sắp xếp xong chuyện trong Vương quốc Cát rồi chứ?
Mục Lương hỏi.
Ôn Sa gật đầu một cái, dịu dàng nói:
- Ừm, tất cả đã sắp xếp xong rồi, trong thời gian ta không có mặt ở đây thì vương quốc Cát sẽ do Kỵ Sĩ Trưởng người quản lý.
Mục Lương hài lòng gật đầu, lại hỏi:
- Những người đi trợ giúp đại lục cũ đâu?
- Trễ nhất ngày mai sẽ triệu tập đủ.
Ôn Sa thanh thúy đáp.
Mục Lương bình thản nói:
- Rất tốt, vậy ngươi đi thu dọn một chút, sau đó cùng ta trở về vương quốc Huyền Vũ.
- Không cần thu dọn, ta không có thứ gì muốn mang theo.
Ôn Sa lắc đầu.
- Ngươi chắc chắn chứ?
Mục Lương hơi nhướng mày.
Ôn Sa mỉm cười, gật đầu một cái:
- Ừm, ta xác định.
- Được rồi, vậy xuất phát thôi.
Mục Lương nhẹ gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Ôn Sa nhìn về phía Kỵ Sĩ Trưởng xà nhân, thanh lãnh dặn dò:
- Ta đi rồi, vương quốc Cát giao cho ngươi xử lý, đừng để cho ta phải thất vọng.
- Vâng, xin Nữ Vương đại nhân hãy yên tâm.
Kỵ Sĩ Trưởng Người Rắn cung kính hành lễ.
Ôn Sa nhìn hắn một hồi, sau đó đong đưa vòng eo rời đi cùng với đám người Mục Lương.
Khi cô đi ngang qua Kỵ Sĩ Trưởng xà nhân, hắn nói nhỏ với giọng điệu khẩn cầu:
- Xin Nữ Vương đại nhân nhất định phải bình an trở về.
Ôn Sa không nói gì, chỉ nhẹ nhàng phất tay, sau đó rời đi mà không quay đầu lại.
Cô không cách nào xác định có thể an toàn trở về hay không, bây giờ có nói nhiều thế nào đi nữa thì đều là vô dụng.
- Mục Lương các hạ, chúng ta đi đến vương quốc Huyền Vũ bằng cách nào vậy?
Ôn Sa nhẹ giọng hỏi.
Mục Lương nhàn nhạt nói:
- Ly Nguyệt, ôm chặt cô ấy.
- Vâng.
Ly Nguyệt lên tiếng đáp, rồi nhìn về phía Nữ Vương xà nhân, bình tĩnh nói:
- Nắm tay của ta.
Ánh mắt của Ôn Sa lóe lên, tuy cô nghi ngờ nhưng vẫn cầm lấy tay của cô gái tóc trắng.
- Ông ~~~
Ngay sau đó, Mục Lương thi triển năng lực Nhảy Vọt Ám Ảnh, mang theo các cô gái biến mất khỏi ốc đảo Số Một.
Sau nhiều lần tiến hành Nhảy Vọt Ám Ảnh, đám người Mục Lương đã rời khỏi phạm vi vương quốc Cát, trong tầm nhìn xuất hiện từng mảng màu xanh lục lớn.
Ôn Sa phục hồi tinh thần lại, nhìn màu xanh lục khắp nơi, tinh thần có chút hoảng hốt, mới được một lúc mà bọn họ đã rời đi vương quốc Cát rồi sao?
- Nghỉ ngơi một chút.
Mục Lương mang theo các cô gái đáp xuống mặt đất, rơi vào trên cánh đồng cỏ bằng phẳng.
Hồ Tiên duỗi người, quyến rũ hỏi:
- Ngươi muốn dùng Cửa Truyền Tống sao?
- Ừm, nhưng trước đó phải điều chỉnh tọa độ lại mới được.
Mục Lương lên tiếng, lấy ra một cánh Cửa Không Gian Truyền Tống từ trong không gian tùy thân rồi cố định nó trên mặt đất.
Lần này nhiệm vụ đi tới đại lục mới đã hoàn thành, trở về có thể dùng Cửa Truyền Tống, sẽ tiết kiệm thời gian và tinh lực hơn nhiều so với dùng Nhảy Vọt Ám Ảnh.
Có Cửa Không Gian Truyền Tống, chỉ cần bước qua bốn lần là có thể trở lại vương quốc Huyền Vũ.
Mục Lương điều chỉnh tinh thạch ma thú trên Cửa Truyền Tống, đầu tiên là phải đi đến vương quốc Người Thú, lại từ Cửa Truyền Tống nơi đó đi vương quốc Tây Hoa, sau đó là vương quốc Lan Lư Ba, cuối cùng đi qua Cửa Truyền Tống thành Y Lê để trở lại vương quốc Huyền Vũ.
Ôn Sa bình tâm lại sự khiếp sợ trong lòng, nhìn về phía Ly Nguyệt rồi nhẹ giọng hỏi:
- Lúc nào thì chúng ta có thể đến vương quốc Huyền Vũ thế?
Ly Nguyệt tính toán thời gian, nhàn nhạt đáp:
- Sáng sớm ngày mai là có thể đến nơi.
Mục Lương sẽ đến vương quốc Người Thú trước, cần dừng lại nơi đây khoảng hai giờ để điều chỉnh tọa độ Cửa Truyền Tống, thuận tiện xử lý chuyện trong vương quốc Người Thú, sau đó mới lên đường lần nữa.
- Nhanh như vậy sao!?
Đôi mắt màu vàng tím của Ôn Sa trừng lớn.
Hồ Tiên nói với giọng điệu nhẹ nhàng:
- Như vậy đã tính là chậm rồi.
- ....
Ôn Sa chấn động, cái này còn tính là chậm sao?
Theo cô biết vương quốc Huyền Vũ ở kênh Sương Mù, cũng biết vương quốc Cát ở rất xa kênh Sương Mù, chỉ trong thời gian một ngày mà có thể đi qua khoảng cách xa như vậy sao có thể không khiến cô khiếp sợ cho được.
Hồ Tiên nhìn biểu cảm trên mặt nữ nhân, nói bằng giọng điệu ta đã quá quen với việc này rồi.
- Bình tĩnh nào, cái này chẳng là gì cả.
Ôn Sa hít sâu một hơi, co giật khóe miệng nói:
- Ta sẽ tận lực bình tĩnh.
Đáy mắt của Hồ Tiên hiện lên ý cười, cô không nói thêm gì nữa, mà là bảo tiểu hầu gái pha bình trà nóng, vừa uống vừa chờ Mục Lương điều chỉnh tọa độ.
Nhiều lần Nhảy Vọt Ám Ảnh Vọt tạo thành áp lực khổng lồ đối với cơ thể, uống trà tinh thần có thể cải thiện loại tình huống này.
Ôn Sa tiếp nhận ly trà nóng mà Diêu Nhi đưa tới, an tĩnh uống, thể xác và tinh thần đều được gột rửa.
Nửa giờ sau, Mục Lương đã điều chỉnh xong tọa độ, vòng xoáy trong Cửa Không Gian Truyền Tống bắt đầu xoay tròn.
Vòng xoáy u tối như lỗ đen, từng vòng xoay với tốc độ đều đặn, không gian dao động toả ra cũng rất ổn định.
- Được rồi, mọi người thu dọn một chút đi.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Vâng.
Diêu Nhi ngoan ngoãn đáp một tiếng, thu hồi dụng cụ uống trà, thuận tiện diệt tắt ngọn lửa trên thảo nguyên.
- Ông ~~~
Ly Nguyệt là người đầu tiên đi qua Cửa Truyền Tống, ngay sau đó là Hồ Tiên và Diêu Nhi.
Ôn Sa thấy đám người Ly Nguyệt biến mất, quay đầu nhìn Mục Lương một cái rồi mới lắc đuôi tiến vào trong vòng xoáy không gian.
Mục Lương là người cuối cùng rời đi, trước khi cơ thể biến mất ở trong vòng xoáy thì anh đã để lại một ma pháp trận không gian truyền tống ở tại chỗ, nó sẽ thu hồi Cửa Không Gian Truyền Tống trở lại bên cạnh anh.