Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 178 - Chương 2824 - Đêm Nay Ta Đi Tìm Ngươi

Chương 2824 - Đêm Nay Ta Đi Tìm Ngươi
Chương 2824 - Đêm Nay Ta Đi Tìm Ngươi

Nguyệt Thấm Lan ngồi bắt chéo hai chân, mười ngón tay đan chéo nâng cằm, trêu ghẹo nói:

- Ngươi cũng chưa đi đưa tiễn cô ấy.

Trong mắt của Mục Lương lộ ra biểu cảm kỳ quái, hỏi ngược lại:

- Vì sao ta phải đi đưa tiễn cô ấy chứ?

- …

Khóe miệng của cô giật giật, nhất thời không phải biết nên trả lời như thế nào.

Mục Lương buồn cười gõ trán nữ nhân, nói:

- Ngươi đang nghĩ gì thế?

- Không có gì.

Nguyệt Thấm Lan giận liếc Mục Lương một cái.

Cô nói sang việc khác:

- Ngươi vừa trở về, hẳn là không hiểu biết nhiều về tình huống ở đại lục cũ, ta nói một chút cho ngươi nghe.

- Tốt.

Mục Lương gật đầu một cái, động tác trên tay không ngừng.

- Trong một tháng ngươi không có ở đây thì số lượng Hư Quỷ ở đại lục cũ đã tăng lên gấp đôi, nếu như không nhờ có cường giả từ đại lục mới trợ giúp thì rất có khả năng bây giờ toàn bộ đại thành đã thất thủ.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu ngưng trọng:

- Ta hoài nghi tất cả Hư Quỷ ở đại lục cũ đều thức tỉnh, số lượng Hư Quỷ còn nhiều hơn so với lúc Huyết Nguyệt.

Mục Lương chợt khựng lại, híp mắt nói:

- Số lượng Hư Quỷ vẫn còn là ẩn số, nếu như chúng nó có thể thức tỉnh toàn bộ thì càng tốt, chỉ cần giải quyết hết là có thể hủy diệt Hư Tộc.

Nguyệt Thấm Lan nói bằng giọng điệu nghiêm túc:

- Ngươi cũng nói là không ai biết dưới lòng đất có bao nhiêu Hư Quỷ, nếu muốn chân chính giải quyết Hư Tộc thì điểm then chốt vẫn là ở trên người Hư Quỷ Hoàng.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, bình thản nói:

- Ta sẽ giải quyết Hư Quỷ Hoàng.

Còn một tháng nữa thì Hư Quỷ Hoàng sẽ thức tỉnh, đến lúc đó không thể tránh được việc bùng nổ đại chiến.

Trước khi thời điểm đó tới thì bọn họ phải nghĩ hết biện pháp làm suy yếu thực lực tổng hợp của Hư Tộc, làm cho cán cân thắng lợi nghiêng về phía nhân tộc.

Mục Lương vỗ vai Nguyệt Thấm Lan, dịu dàng trấn an:

- Được rồi, việc này ngươi đừng suy nghĩ nhiều, cứ làm cho vương quốc Huyền Vũ vận chuyển như bình thường là tốt rồi, chuyện còn lại để ta.

Nguyệt Thấm Lan muốn nói lại thôi, cô rất muốn nói hắn không cần có áp lực lớn như vậy, nhưng lời đến bên khóe miệng thì lại không thể thốt ra được.

Nếu Mục Lương bại bởi Hư Quỷ Hoàng, như vậy vương quốc Huyền Vũ sẽ xong đời, người sinh hoạt trên mai rùa đều phải chết.

- Còn có chuyện gì sao?

Mục Lương lật sang trang mới, bút trên ngón tay nhanh chóng bay múa.

- Hết rồi.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, suy nghĩ một chút rồi hỏi:

- Còn thừa lại một tháng, ngươi định an bài như thế nào?

Mục Lương bình thản nói:

- Trước tiên phải đảm bảo số lượng vũ khí sung túc, sau đó đề cao thực lực tổng hợp của các binh lính lên mức cao nhất có thể, sau đó tiếp tục đốc xúc các vương quốc ở đại lục mới gia tăng người đi tiếp viện.

- Ừm, ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.

Trong thời gian một tháng này, mỗi ngày đều rất quan trọng, bọn họ có rất nhiều chuyện còn chưa làm.

Mục Lương bình thản nói:

- Ngươi phụ trách việc liên lạc vấn đề tiếp viện, nếu có chuyện gì thì lại nói với ta.

- Lần này sẽ không có vấn đề lớn, dù sao thì ngươi đã đi bái phỏng các vương quốc một lần rồi.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên.

- Nhưng mà luôn có người đầu óc không được.

Đáy mắt của Mục Lương hiện lên tia sáng lạnh lẽo.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lấp lóe, lạnh nhạt nói:

- Cũng đúng, luôn luôn có kẻ nghe không hiểu tiếng người, trên đời này vẫn luôn tồn tại loại người không hiểu rõ chuyện nặng nhẹ.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Rồi sẽ quen thôi, gặp phải người như vậy thì cứ đánh một trận là được.

- Ngươi nói rất có lý.

Nguyệt Thấm Lan cười một tiếng, giơ nắm tay lên.

Mục Lương nhìn cô gái ưu nhã, khóe môi không khỏi cong lên, nói:

- Trở về ba ngày, mỗi lần đều trò chuyện về công tác, ta còn chưa hỏi ngươi có nhớ ta không.

Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan chớp chớp, vành tai hơi ửng hồng.

- Không nhớ ta sao?

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương mang theo ý cười, nghiêng người tới gần nữ nhân.

- Nhớ….

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, đôi mắt màu xanh nước biển nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của Mục Lương.

- Ta biết rồi.

Mục Lương cười gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan giận trách liếc hắn một cái, tức giận nói:

- Ngươi biết cái gì chứ?

- Ha ha ha ha, đợi tối nay làm xong việc thì ta đi tìm ngươi.

Mục Lương cười lớn tiếng.

Lông mi nhỏ dài của Nguyệt Thấm Lan run lên, môi đỏ mọng khẽ nhếch, giống như không biết ẩn ý trong lời của hắn.

- Đừng ngây người, nói ta nghe tình huống của nhóm Cầm Vũ đi.

Mục Lương vươn tay quơ qua lại trước mắt nữ nhân, để cho cô nhanh chóng bừng tỉnh.

- Ồ, chuyện này à…

Nguyệt Thấm Lan đỏ mặt, cố giả bộ bình tĩnh nói:

- Cầm Vũ không có vấn đề gì lớn, có Tân Tây ở đó, nếu bọn họ không gặp La Y thì sẽ không có gì.

Mục Lương rời khỏi vương quốc Huyền Vũ một tháng, trong thời gian này Cầm Vũ và Tân Tây vẫn liên tục bay qua lại đại lục cũ, dọn dẹp vô số Hư Quỷ.

- Bọn họ Không có trở về tiếp tế sao?

Hắn hỏi.

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Không có, vật tư tiếp tế sau này đều được đưa qua bằng Cửa Truyền Tống, có ma cụ không gian chứa đựng, điều này không quá khó khăn.

Mục Lương hài lòng nói:

- Rất tốt, như vậy bớt đi rất nhiều thời gian và phiền phức.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Đúng vậy, có điều Cửa Truyền Tống quá nhỏ, mỗi lần chỉ cho phép hai người đi qua, người thú hình thể lớn hơn một chút đi qua rất là bất tiện.

Tác dụng của Cửa Truyền Tống rất lớn, binh sĩ bị thương nặng tại chiến trường có thể đi qua Cửa Truyền Tống trở lại vương quốc Huyền Vũ để tu dưỡng, cho dù là gãy chi thì cũng có thể chữa khỏi.

Năng lực của lính quân y rất mạnh, nhưng có chút bệnh tật không cách nào hoàn thành trị liệu ở dã ngoại được, chỉ có thể trở lại Bệnh Viện Đa Khoa Quân Y tại vương quốc Huyền Vũ để tiến hành trị liệu.

Vương quốc Huyền Vũ có mười mấy Bệnh Viện Đa Khoa từ lớn đến bé, trong đó Bệnh Viện Đa Khoa Quân Y chỉ có bốn cái, một cái ở Chủ Thành, ba cái còn lại ở trong căn cứ tam quân Hải - Lục - Không.

Bệnh Viện Đa Khoa Quân Y thành lập vì sự an toàn của binh sĩ, dược vật sử dụng và phương pháp trị liệu đều là tân tiến nhất, dù sao binh sĩ phải bảo vệ vương quốc Huyền Vũ, xứng đáng được hưởng đãi ngộ tốt nhất.

- Nếu là như vậy thì có thể nới rộng Cửa Truyền Tống thêm một chút.

Mục Lương bình thản nói.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy lập tức hỏi:

- Ngươi lại muốn trốn vào phòng làm việc à?

- Không cần, làm Cửa Truyền Tống lớn hơn cũng không khó.

Mục Lương chậm rãi lắc đầu.

Trong đầu hắn đã có biện pháp cải tiến, chỉ cần hai đến ba giờ là có thể mở rộng Cửa Truyền Tống gấp hai lần.

Bình Luận (0)
Comment