Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 193 - Chương 2839 - Chẳng Lẽ Các Ngươi Không Coi Ta Là Người Một Nhà À?

Chương 2839 - Chẳng Lẽ Các Ngươi Không Coi Ta Là Người Một Nhà À?
Chương 2839 - Chẳng Lẽ Các Ngươi Không Coi Ta Là Người Một Nhà À?

Nguyệt Phi Nhan hài lòng nói:

- Đây là phân bón ta cố ý mang về từ xưởng phân bón, là loại tốt nhất ở đó, ngươi ăn nhiều một chút, sau đó mau lớn lên, biết chưa.

- ....

Ly Nguyệt nghe thấy lời này, khoé miệng của cô không nhịn được giật giật, phần lớn phân bón đều chứa phân và nước tiểu ma thú, đút cái này cho Nấm Kỳ Huyễn cũng tương đương với việc đút cho Hi Bối Kỳ.

- Bốp bốp ~~~

Nguyệt Phi Nhan phủi tay một cái, nhìn về phía Tiểu Tử, hỏi:

- Hiện tại đến lượt ngươi canh gác à?

- Vâng, sau một tiếng nữa sẽ đến lượt Thanh Vụ.

Tiểu Tử thanh thúy nói.

- Ngươi vất vả rồi, Hi Bối Kỳ giao cho các ngươi.

Nguyệt Phi Nhan nói một cách trịnh trọng.

Tiểu Tử nghiêm mặt gật đầu:

- Vâng, xin tiểu thư Phi Nhan hãy yên tâm.

- Đi thôi, chúng ta trở về dùng bữa tối, ăn xong lại tới thăm Hi Bối Kỳ.

Nguyệt Phi Nhan nhìn về phía cô gái tóc trắng.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu, cùng cô gái tóc đỏ trở về trên con đường cũ.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nguyệt Phi Nhan nhẹ nhàng bước đi, đã khôi phục dáng vẻ hoạt bát đáng yêu ngày xưa, hiện tại việc mà cô mong đợi nhất trong ngày chính là làm cho Nấm Kỳ Huyễn lớn lên.

- Ly Nguyệt, ngươi nói xem nếu như ta rót Nước Mắt Thiên Sứ cho Nấm Kỳ Huyễn thì tốc độ sinh trưởng của nó có thể nhanh hơn không?

Cô quay đầu hỏi.

Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Ta nghĩ là không, có Lĩnh Vực Sinh Mệnh ở đây, bây giờ đã là tốc độ sinh trưởng nhanh nhất rồi.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu, tiếc nuối nói:

- Cũng đúng, Lĩnh Vực Sinh Mệnh đã rất lợi hại.

- Đừng nóng vội, Mục Lương nói mười ngày chính là mười ngày, hiện tại mới qua ngày đầu tiên mà thôi, ngươi đừng sốt ruột.

Ly Nguyệt dịu dàng trấn an.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Phi Nhan thở dài.

Chỉ là một ngày không gặp Hi Bối Kỳ đã khiến cô cảm thấy rất khó chịu rồi, bây giờ lại còn phải chờ chín ngày, có chút khó khăn.

Khi hai người trở lại cung điện thì nhóm tiểu hầu gái đã chuẩn bị xong một bàn thức ăn.

Ny Cát Sa và những người khác đã ngồi xuống, đêm nay Hồ Tiên cũng quay về.

- Hi Bối Kỳ thế nào rồi?

Nguyệt Thấm Lan ngồi xuống hỏi.

- Đã to cỡ nắm tay nhỏ rồi.

Nguyệt Phi Nhan vươn tay mô tả.

- Gõ ~~~

Hồ Tiên gõ xuống mặt bàn, nói với giọng điệu bất mãn:

- Việc này ngươi nên nói với ta sớm một chút.

Xế chiều hôm nay, cô mới biết được chuyện của Hi Bối Kỳ, vội vàng chạy về đây đi thăm thì cô gái Ma Cà Rồng đã đến giờ cơm tối.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng xoa bàn tay của cô gái đuôi Hồ Ly, trấn an giải thích:

- Tất cả mọi người không muốn ngươi lo lắng thôi.

- Đúng vậy, chị Hồ Tiên bận rộn như vậy, chúng ta còn dự định khi nào chuyện này được giải quyết thì sẽ nói với ngươi biết sau.

Ny Cát Sa phụ họa.

Hồ Tiên trợn trắng mắt, tức giận nói:

- Thế nào? Tính cho ta ra rìa à? Các ngươi không coi ta là người một nhà hả?

Nguyệt Thấm Lan ho nhẹ hai tiếng, nghiêm mặt nói:

- Khụ khụ, ta đảm bảo, lần sau xảy ra chuyện tương tự thì sẽ nói với ngươi biết trước tiên.

- Thôi đừng, loại chuyện này xảy ra một lần là đủ rồi.

Hồ Tiên trợn trắng mắt với cô gái ưu nhã.

- Cũng đúng, ta nói sai rồi.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười.

Hồ Tiên nghiêm túc hỏi:

- Được rồi, vậy tình huống hiện tại của Hi Bối Kỳ như thế nào?

Cô ấy vừa trở về, còn chưa kịp đi hậu hoa viên xem Nấm Kỳ Huyễn.

Nguyệt Phi Nhan thanh thúy đáp:

- Sinh trưởng cũng không tệ lắm, Mục Lương nói là chừng mười ngày sau Hi Bối Kỳ có thể sống lại.

- Mười ngày à, cũng không lâu lắm.

Hồ Tiên chậm rãi gật đầu, nỗi lo lắng trong lòng cô cũng hạ xuống.

Khi cô vừa biết tin Hi Bối Kỳ đã chết thì trong đầu chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng trở về Trung Ương, nhưng sau khi nghe nói thiếu nữ có thể sống lại, bây giờ có đi về thì cũng không sửa đổi được gì, nên cô mới nhẫn nhịn hoàn thành chuyện trong tay xong rồi mới trở về.

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Ăn cơm trước đi, một hồi chúng ta đi thăm cô ấy.

- Ừ, đúng rồi, ăn thôi.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu, cầm đũa lên bắt đầu dùng cơm.

- Hôm nay Mục Lương không đi ra à?

Hồ Tiên thuận miệng hỏi một câu.

- Không có, hai ngày này hắn cũng sẽ ở trong phòng làm việc.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp.

Hồ Tiên đột nhiên hỏi:

- Bên thành Dạ Nguyệt biết tình huống của Hi Bối Kỳ không?

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy chợt khựng lại, ưu nhã nói:

- Chắc không biết, ta chưa phái người đi thông báo cho bọn hắn.

Hồ Tiên suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- Vậy thì chờ Mục Lương làm xong thì lại hỏi hắn có muốn nói một tiếng cho Hi Đức Vưu Kỳ hay không?

Nguyệt Thấm Lan thấp giọng nói:

- Ừm, tình huống hiện tại bên thành Dạ Nguyệt cũng không tiện thông báo, nếu để Hi Đức Vưu Kỳ biết chuyện này thì chỉ sợ là sẽ khiến lão phân tâm.

Thành Dạ Nguyệt đã bị Hư Quỷ vây công rất nhiều lần, nếu như không nhờ sự trợ giúp của vương quốc Huyền Vũ cộng thêm sự tồn tại của Hi Đức Vưu Kỳ, sợ rằng thành Dạ Nguyệt đã sớm bị Hư Quỷ công phá.

Ly Nguyệt nói:

- Ta nghĩ không cần nói với lão đâu, chờ khi nào Hi Bối Kỳ sống lại thì để bọn họ dùng linh khí phát sóng tiến hành video trò chuyện báo bình an là tốt rồi.

- Ừm, như thế cũng tốt.

Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên cùng nhau gật đầu.

- Nếu như hiện tại để Hi Đức Vưu Kỳ biết, rất có thể Hi Bối Kỳ sẽ bị hắn mang đi.

Ny Cát Sa thanh thúy nói.

- Khó mà làm được.

Nguyệt Phi Nhan lập tức lên tiếng phản đối.

Hồ Tiên liếc cô gái tóc đỏ, quyến rũ hỏi:

- Sao, ngươi trở nên thích Hi Bối Kỳ như thế từ lúc nào vậy?

- Ta...

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Phi Nhan ửng đỏ, vội vùi đầu ăn cơm không trả lời vấn đề này.

……….

Bên trong cung điện khu vực Trung Ương, vương quốc Huyền Vũ.

Trong phòng làm việc, Mục Lương nghiêm túc giơ tay phải khống chế Linh Hồn Lực và ma lực, khắc họa ma pháp trận trong tinh thạch ma thú đang lơ lửng ở trước mặt.

- Tư lạp ~~~

Tinh thạch ma thú loé lên ánh sáng màu xanh nhạt, hồ quang điện nhảy nhót ở ngoài mặt tinh thạch, sóng gió nổi lên ở trong phòng làm việc.

Vẻ mặt của Mục Lương không hề thay đổi, tiếp tục khắc họa ma pháp trận trong tinh thạch ma thú, đây là bộ phận nồng cốt của vũ khí Thẩm Phán Lôi Thần, cần tập trung tinh thần trăm phần trăm.

Đây là ngày thứ ba sau khi hắn tiến vào phòng làm việc, chế tạo Thẩm phán Lôi Thần đã thất bại ba lần, đây là lần thử nghiệm thứ tư.

- Tư lạp ~~~

Tia sét điện nhảy nhót trên tinh thạch ma thú càng ngày càng nhiều, nhưng lại không cách nào ảnh hưởng mảy may tới động tác của Mục Lương, thậm chí không cách nào thương tổn đến da tay của hắn.

Nửa giờ sau, Mục Lương khẽ thở ra một hơi, anh nhìn tinh thạch ma thú lơ lửng trước mặt, mặt ngoài tản ra ánh sáng màu xanh trong suốt, tia sét điện vốn dĩ vẫn luôn nhảy nhót không ngừng trước đó đều bị thu hồi vào ma pháp trận bên trong tinh thạch.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, hiểu rõ ma pháp trận đã được khắc thành công.

Lần này, anh khắc ma pháp trận lôi hệ cấp Chí Tôn, nếu dùng ở trên vũ khí mới thì sẽ sinh ra uy lực còn mạnh hơn những vũ khí Thẩm Phán còn lại.

Bình Luận (0)
Comment