Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 194 - Chương 2840 - Chậc, Không Trốn Thoát Mà.

Chương 2840 - Chậc, Không Trốn Thoát Mà.
Chương 2840 - Chậc, Không Trốn Thoát Mà.

- Cùm cụp ~~~

Mục Lương bắt lấy tinh thạch ma thú, thi triển năng lực phục chế thành tám phần.

Bảy phần bị thu hồi vào không gian tùy thân, một phần còn lại chuẩn bị gắn lên đạn đạo, chuẩn bị thí nghiệm thẩm phán Lôi Thần.

Anh xoay người nhìn xác đạn đạo trên đài điều khiển, dáng vẻ của nó tương tự Hải Thần, có điều mặt ngoài vỏ đạn là màu lam, đó là màu lam do sấm sét lưu lại sau khi cắt qua bầu trời đêm.

- Răng rắc ~~~

Mục Lương tiếp tục công việc lu bù, gắn tinh thạch ma thú khắc ma pháp trận bên trong đạn đạo, đồng thời xây dựng mạch lộ mới, còn muốn khắc họa ma pháp trận mới ngoài vỏ.

Vỏ đạn đạo dùng tài liệu hung thú và Thép Tím, đây là sự lựa chọn của anh sau khi trải qua ba lần thất bại.

Khi Mục Lương làm xong rời khỏi phòng làm việc thì đã là năm giờ chiều, chỉ còn lại hơn một giờ thì bầu trời sẽ tối đen.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, đánh thức tiểu hầu gái đứng canh giữ trước cửa.

- Bệ hạ.

Vân Hân vội vã đứng thẳng người, nhìn Mục Lương bước ra phòng làm việc.

- Buồn ngủ thì trở về nghỉ ngơi đi.

Mục Lương bình thản nói.

Khuôn mặt xinh đẹp của Vân Hân ửng đỏ, nhỏ giọng nói:

- Ta không có buồn ngủ.

Mục Lương mỉm cười, ôn hòa hỏi:

- Ta bận rộn hai ngày này, trong vương quốc có xảy ra chuyện gì không?

Vân Hân suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Bệ hạ, ta biết không nhiều lắm, chắc mọi việc vẫn bình thường.

- Ừm, đi pha bình trà đưa tới thư phòng.

Mục Lương bỏ lại một câu rồi trở về thư phòng.

- Vâng ạ.

Vân Hân đáp một tiếng, hai tay bắt chéo trước bụng rồi hơi cúi gập người, sau đó nhẹ nhàng đi tới phòng giải khát.

Mục Lương trở lại trong thư phòng, không ngoài dự đoán nhìn thấy một chồng văn kiện dày nằm trên bàn, lập tức cười khổ.

- Chậc, thật là chạy không thoát mà.

Anh cảm thán một tiếng, nhận mệnh ngồi xuống mở ra văn kiện bắt đầu phê duyệt.

- Rào rào ~~~

Tốc độ phê duyệt văn kiện của Mục Lương rất nhanh, lấy thuộc tính bốn chiều hiện tại của anh, rất nhiều chuyện chỉ cần chuyển động suy nghĩ là có thể hiểu rõ ràng, không cần suy nghĩ lâu lắm là có thể làm ra quyết định tối ưu.

Trong lúc chờ tiểu hầu gái đưa trà nóng tới, anh đã phê duyệt hơn phân nửa chồng văn kiện, tùy ý đặt ở bên cạnh.

Vân Hân đặt bình trà xuống, săn sóc bắt đầu chỉnh sửa và phân loại văn kiện.

Việc này nhóm tiểu hầu gái đều biết làm, đây là việc mà hầu gái bắt buộc phải học, vì chuyện này mà Nguyệt Thấm Lan đã bỏ ra nửa tháng để dạy các cô.

- Cộc cộc cộc ~~~

- Bệ hạ.

Cửa thư phòng bị gõ, giọng nói của một tiểu hầu gái khác vang lên.

- Vào đi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

- Cọt kẹt ~~~

Ngay sau đó cửa thư phòng bị đẩy ra, Cầm Phi Nhi tiến vào trong, ngoan ngoãn hỏi:

- Bệ hạ, sắp đến giờ ăn tối rồi, ngài có muốn ăn món gì không?

Mục Lương ôn hòa nói:

- Không có, các ngươi cứ nhìn rồi an bài đi.

- Vâng.

Cầm Phi Nhi ngoan ngoãn đáp một tiếng.

Mục Lương nghĩ tới điều gì đó, lên tiếng dặn dò:

- Đúng rồi, nhớ gọi Vưu Phi Nhi đi ra ăn cơm, đừng ở lì trong Sở Nghiên Cứu cả ngày.

Đã mấy ngày anh không đi thăm Vưu Phi Nhi, vẫn chưa cho cô ấy ăn bào tử Nấm Kỳ Huyễn, tình huống như Hi Bối Kỳ e là trong tương lai sẽ còn xảy ra nữa, cho nên anh phải nhanh chóng để cô gái cột tóc hai chùm ăn bào tử mới được.

- Vâng.

Cầm Phi Nhi thanh thúy đáp.

Cô nghĩ tới trước đó Vưu Phi Nhi nói có đồ vật muốn đưa cho bệ hạ xem, buổi tối gọi cô ấy đi ra ăn cơm hẳn là rất dễ dàng.

- Ừm, ngươi đi làm việc đi.

Mục Lương nói xong tiếp tục phê duyệt văn kiện.

Cầm Phi Nhi rời khỏi không bao lâu thì cửa thư phòng lại bị gõ lần nữa, lần này người tới là Ly Nguyệt.

- Mục Lương, ngươi có rảnh không?

Mục Lương đáp một tiếng:

- Vào đi.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Ly Nguyệt mặc Khôi Giáp U Linh đi vào trong, khi nhìn thấy Mục Lương thì đôi mắt màu trắng bạc không khỏi sáng ngời.

Cô vừa nghe tin Mục Lương làm xong đi ra ngoài thì lập tức chạy từ tầng sáu Trung Ương về đây.

Mục Lương ngước mắt nhìn thiếu nữ, ôn hòa hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

- Không tính là chuyện gì lớn.

Ly Nguyệt đi mấy bước tới bên cạnh anh, rồi ngồi xuống ghế trống.

Mục Lương khép lại văn kiện trong tay, dịu dàng nói:

- Nói một chút ta nghe xem.

Ly Nguyệt nhẹ giọng báo cáo:

- Ngày hôm qua, Vệ Thành Số Ba xảy ra án mạng, nhân viên trong Vệ Thành của Cục Quản Lý phụ trách ghi lại thông tin cư dân bị giết chết.

- Đã tìm được tội phạm giết người chưa?

Mục Lương hơi nhướng mày.

- Vẫn chưa.

Ly Nguyệt lắc đầu, tiếp tục nói:

- Tổng cộng có ba nhân viên chết, bốn quyển sách đăng ký cư dân bị mất.

Mục Lương đang lật xem văn kiện nghe vậy chợt khựng lại, ngước mắt hỏi:

- Mất sách đăng ký? Đối phương đang tìm ai đó sao?

Ly Nguyệt lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, gật đầu nhận đồng nói:

- Ta cũng đoán là nguyên nhân này, không biết kẻ sát nhân là ai, đối phương lại đang tìm kiếm người nào?

Mục Lương trầm giọng nói:

- Việc này phải mau chóng điều tra rõ ràng, tránh làm cho các nhân viên còn lại lo lắng, ảnh hưởng tới sự yên ổn của Cục Quản Lý.

Thử nghĩ mà xem, nơi mà mình đi làm lại xảy ra án mạng, điều này sẽ khiến ngươi cảm thấy hoảng hốt sợ hãi, lo lắng có khi nào người tiếp theo sẽ là bản thân hay không.

Ly Nguyệt nghiêm mặt gật đầu nói:

- Ừm, ta đã bảo Ny Cát Sa tham gia điều tra chuyện này rồi.

Mục Lương suy nghĩ một chút, nhắc nhở:

- Điều tra thêm những kẻ ngoại lai thời gian gần đây, nhất là những tên cường giả tới tiếp viện.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Vâng, ta sẽ sắp xếp tốt.

Mục Lương nghiêm túc nói:

- Ngươi cũng phải chú ý an toàn của bản thân, kẻ có thể vô thanh vô tức giết người, mang sách đăng ký ra khỏi Cục Quản Lý thì thực lực sẽ không yếu.

- Ngươi yên tâm đi, ta sẽ bảo vệ tốt bản thân.

Ly Nguyệt dịu dàng đáp.

Bất cứ lúc nào, chỉ cần là Mục Lương nói thì cũng có thể làm cho cô an lòng.

Anh nhẹ vỗ về mu bàn tay của cô gái tóc trắng, dịu dàng nói:

- Tốt, trong khoảng thời gian này vất vả cho các ngươi rồi.

- Ngươi cũng vậy.

Bên tai của Ly Nguyệt ửng đỏ.

……….

Bên trong Sở Nghiên Cứu, Vưu Phi Nhi đang tập trung khuấy nước thuốc, mỗi lần khuấy đều khiến nước thuốc màu lam tản ra khí lạnh.

- Răng rắc ~~~

Nước thuốc màu lam trong dụng cụ bắt đầu kết băng, nhưng rất nhanh lại bị thiếu nữ dùng gậy lưu ly khuấy nát, quá trình này cứ lặp đi lặp lại liên tục, chỉ cần cô dừng lại một chút thì nước thuốc sẽ đông lại thành một khối băng.

Y Xà tiến lại gần, tò mò hỏi:

- Vưu Phi Nhi, ngươi đang chế tạo ma dược gì vậy?

- Ma dược có thể đóng băng cơ thể Hư Quỷ.

Vưu Phi Nhi thuận miệng lên tiếng.

Y Xà không khỏi hỏi thêm:

- Ma dược đóng băng cơ thể Hư Quỷ có thể giết chết chúng nó sao?

Vưu Phi Nhi thanh thúy đáp:

- Chắc là vậy, nếu như ma dược này thành công, nó có thể khiến huyết nhục của Hư Quỷ bị đông lại, khiến chúng nó không có cơ hội tái sinh.

Bình Luận (0)
Comment