Vưu Phi Nhi đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi một cách ẩn ý:
- Phương diện kia cũng rất tốt sao?
- ...Ngươi muốn đích thân kiểm tra một lần không?
Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, khóe môi chậm rãi cong lên.
- Không, không cần đâu, ta còn có việc phải làm, đi trước đây!
Vưu Phi Nhi chịu không nổi ánh mắt nóng rực của Mục Lương, ấp úng vài câu rồi xoay người muốn đào tẩu.
Mục Lương dở khóc dở cười, vội vã hô:
- Chờ một chút, ta đùa thôi.
Vưu Phi Nhi nghe vậy thì dừng bước, nhưng vẫn không quay đầu lại.
Mục Lương bình thản nói:
- Ngươi đặt tên cho bí dược mới đi, sau đó đưa phương pháp chế tạo cho ta, ta sẽ an bài người sản xuất thử một nhóm.
- Tên thì ngươi đặt là tốt rồi.
Vưu Phi Nhi vội vàng lắc đầu.
Cô lấy ra một xấp giấy từ trong ma cụ không gian tùy thân, cúi đầu xoay người lại đưa cho Mục Lương.
Anh suy nghĩ một chút, bình thản nói:
- Ta đặt tên à? Vậy gọi nó là bí dược Tàng Hình đi.
- Bí dược Tàng Hình, cái tên rất dễ nghe, vậy thì chọn tên này đi.
Vưu Phi Nhi gật đầu nhận đồng.
- Ừm.
Mục Lương đáp lời, mở ra phương pháp chế tạo bí dược Tàng Hình, bên trong rậm rạp hơn mấy ngàn chữ, phải đọc cặn kẽ mới biết được việc chế tạo bí dược phức tạp còn về nào.
Anh không nhịn được thán phục, cô gái cột tóc hai chùm bình thường hay mơ hồ, cô ấy làm thế nào nghiên cứu ra quá trình chế tạo phức tạp như vậy.
Mục Lương xem hết từ đầu đến đuôi, nội dung đều ghi nhớ ở trong đầu, đồng thời chỉnh sửa và sắp xếp lại phương pháp chế tạo, biến nó trở nên đơn giản và dễ hiểu hơn.
Anh cầm bút lên rồi viết lại phương pháp chế tạo đã được ưu hoá.
- Thật là lợi hại.
Vưu Phi Nhi xem qua bản ghi chép đã được ưu hóa, không khỏi lên tiếng khen ngợi.
Mục Lương ôn hòa hỏi:
- Ngươi nhìn xem có vấn đề gì không?
Vưu Phi Nhi nghe vậy nghiêm túc đọc từ đầu đến đuôi, sau khi xác định không thành vấn đề mới gật đầu:
- Không có vấn đề.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Được rồi, ta sẽ phân phó người sản lấy ra một nhóm bí dược Tàng Hình, đến lúc đó đưa tới chỗ ngươi kiểm nghiệm một chút, nếu không thành vấn đề thì sẽ cho sản xuất hàng loạt.
- Vâng.
Vưu Phi Nhi đáp một tiếng.
Mục Lương thu hồi bản ghi chép, vươn tay xoa xoa đầu cô gái cột tóc hai chùm, cảm thán:
- Ngươi thật sự là quá lợi hại, sau này bí dược Tàng Hình sẽ có tác dụng rất lớn, ta nên khen thưởng ngươi như thế nào đây?
- Ta không cần khen thưởng.
Vưu Phi Nhi lắc đầu, vành tai đã đỏ bừng.
Mục Lương dịu dàng hỏi:
- Ngươi muốn cái gì thì có thể nói cho ta.
- Muốn cái gì à…?
Vưu Phi Nhi cắn môi dưới ra vẻ suy nghĩ thật lâu, thật ra trong đầu đã có đáp án, thế nhưng cô không dám nói ra, như vậy quá mắc cỡ.
Mục Lương hỏi:
- Chưa nghĩ ra à?
- Vẫn chưa, sau này ta nghĩ ra sẽ nói, được chứ?
Vưu Phi Nhi đỏ mặt hỏi.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Ừm, cũng tốt, ngươi có mong muốn gì, ta hẳn là cũng có thể thỏa mãn ngươi.
- Ừ ừ.
Vưu Phi Nhi thất thần gật đầu, cố gắng đè ép toàn bộ ý niệm kỳ quái trong đầu xuống.
Hiện tại cô còn chưa nói được, phải đợi đến khi vương quốc Huyền Vũ yên bình, Hư Tộc hoàn toàn bị tiêu diệt thì mới có thể nói.
- Sao vậy, ngươi có tâm sự gì à?
Mục Lương quan tâm hỏi.
Ánh mắt của Vưu Phi Nhi lấp lóe, lắc đầu nói:
- Không có, ta chợt nghĩ tới Hi Bối Kỳ, muốn đi thăm cô ấy.
- Đi thôi, cô ấy ở tại hậu hoa viên, bảo Tiểu Tử dẫn ngươi đến đó.
Mục Lương lại xoa đầu thiếu nữ lần nữa.
- Ừ ừ, ngươi nghỉ ngơi sớm một chút.
Vưu Phi Nhi bỏ lại một câu rồi lưu luyến xoay người rời khỏi.
Mục Lương nhìn cửa phòng đóng lại, trong lòng ít nhiều gì cũng rõ ràng tâm tư của thiếu nữ, chỉ là hiện nay không phải thời cơ tốt để vạch trần chuyện này.
Anh xoay người ngồi trở lại long ỷ, còn rất nhiều chuyện phải bận rộn, thời điểm Hư Quỷ Hoàng thức tỉnh càng ngày càng gần, lúc này càng không thể buông lỏng.
- Phải bắt đầu chuẩn bị trước trận chiến thôi.
Mục Lương nhẹ giọng cảm thán.
………..
Vương thành Tây Hoa, đại lục mới.
- Ông ~~
Bên trong Phố Buôn Bán, Cửa Không Gian Truyền Tống bị khởi động lần nữa.
Vòng xoáy không gian xoay tròn với tốc độ đều đặn, một bóng người đi ra, híp mắt thích ứng tia sáng và hoàn cảnh mới.
- Đến vương thành Tây Hoa rồi, chúng ta nghỉ ngơi trước hay là đi hoàn thành nhiệm vụ trước?
Hi Sắt chớp mắt, quay đầu nhìn chị gái vừa mới bước ra vòng xoáy không gian.
Hi Phù Ni đồng dạng híp mắt lại, tia sáng tràn ngập trong phòng khiến cô cảm thấy có chút chói mắt, nhẹ giọng nói:
- Đi ra ngoài dạo một chút trước đi, sau đó chọn địa điểm điều chỉnh thử linh khí phát sóng.
Các cô lần này mang theo nhiệm vụ tới vương thành Tây Hoa, tương lai muốn tiến hành hai mươi ngày phát sóng chung, làm cho dân chúng vương thành Tây Hoa chính mắt thấy được tình trạng nước sôi lửa bỏng ở đại lục cũ.
- Được.
Hi Sắt gật đầu nhận đồng.
- Không biết Vân Vân đã tới nơi chưa?
Hi Phù Ni thanh thúy hỏi.
Hi Sắt dịu dàng nói:
- Chắc đến rồi, thành Y Lê cũng có Cửa Truyền Tống mà.
Vân Vân cũng có nhiệm vụ trong người, cô sẽ dẫn nhân viên đi thành Y Lê, phụ trách công việc phát sóng bên kia, đồng dạng là hai mươi ngày.
- Các vị đại nhân, chỗ này không thể ở lại quá lâu.
Binh sĩ trú đóng toà nhà Cửa Truyền Tống nhắc nhở.
Vương quốc Huyền Vũ có văn bản quy định rõ ràng, ngoại trừ binh sĩ trú đóng Cửa Truyền Tống thì những người khác không thể ở lại đây thời gian dài, đây là vì tránh xảy ra chuyện bất ngờ, ảnh hưởng tới việc sử dụng Cửa Truyền Tống của những người khác.
- Ừm, được.
Hi Sắt lên tiếng, vội vã rời khỏi nhà lầu Cửa Truyền Tống cùng với tỷ tỷ.
- Cộp cộp cộp ~~~
Lần này, hai chị em dẫn theo ba người qua đây, tất cả đều là nhân viên phụ trách việc phát sóng và điều chỉnh linh khí, hai nam một nữ, tuổi tác đều không vượt qua ba mươi.
Năm người đi trên con đường chính Phố Buôn Bán, hai bên là nhà lầu san sát nhưng toàn bộ cửa hàng đều đóng chặt, không còn dáng vẻ phồn hoa và náo nhiệt như trước kia.
- Thật là quạnh quẽ.
Hi Phù Ni nhẹ giọng nói.
Hi Sắt nghi ngờ lên tiếng:
- Vì sao tất cả đều đóng cửa vậy?
Nhân viên theo tới nghe vậy giải thích:
- Đây là vì giảm bớt tổn thất và thương vong cho nhân viên, sau khi giải quyết xong chuyện Hư Tộc thì nơi đây sẽ khai trương một lần nữa.
- Thì ra là thế, ta còn tưởng rằng nơi này bị bỏ hoang chứ, vậy thì thật là đáng tiếc.
Hi Sắt cảm thán nói.
Nhân viên cười nói:
- Không có chuyện đó đâu, hôm Phố Buôn Bán khai trương thì nơi đây rất náo nhiệt, khi tuyên bố tạm thời đóng cửa thì tất cả dân chúng vương thành Tây Hoa đều luyến tiếc.
Hi Phù Ni gật đầu thật mạnh, nói:
- Ừ ừ, vừa rồi ta còn thấy ở đây có tiệm lẩu, đồ uống lạnh gì gì đó, làm sao có chuyện dân chúng nơi đây sẽ không thích chứ.
- Đúng vậy, không ai là không thích ăn lẩu.
Nhân viên cười gật đầu.