Trên mặt của Hi Sắt lộ vẻ tiếc nuối, nói:
- Ta rất thích ăn món này, đáng tiếc không thể ăn mỗi ngày.
Hi Phù Ni ngây thơ nói:
- Ngươi nghĩ gì thế, bệ hạ còn không có ăn lẩu mỗi ngày đâu.
Mỗi ngày ăn thì làm sao dạ dày chịu nổi.
- Ta chỉ than thở một chút thôi mà.
Hi Sắt cười ngượng ngùng.
Năm người băng qua đường lớn, đẩy ra một cánh cửa hông rời khỏi Phố Buôn Bán, trong tầm mắt là đường phố bụi bặm tung bay, mặt đất tràn đầy rác rưởi.
- Thật nhiều rác.
Hi Phù Ni nhăn mũi nói.
Nhân viên nhỏ giọng nhắc nhở:
- Nơi đây không phải là vương quốc Huyền Vũ.
- Ta biết, ở đây có quảng trường không?
Hi Sắt quay đầu hỏi.
- Có, quảng trường vương thành Tây Hoa ở ngay phía trước.
Nhân viên giơ ngón tay chỉ về phía cuối ngã tư đường.
- Vậy thì đến đó thôi.
Hi Sắt lên tiếng, cất bước đi về trước.
- Cộp cộp cộp ~~~
Con đường rất dài nhưng không đủ bằng phẳng, trên đường người đi qua lại nhộn nhịp, không ít dân chúng quan sát năm người với ánh mắt kinh ngạc.
- Tại sao bọn hắn lại nhìn chằm chằm chúng ta thế?
Hi Sắt nói thầm một tiếng.
Hi Phù Ni bình tĩnh nói:
- Chúng ta mặc khôi giáp U Linh, sẽ bị người khác nhìn chăm chú cũng là chuyện bình thường thôi.
- Vậy chúng ta che lấp một chút đi.
Hi Sắt lấy ra một chiếc áo choàng đen từ trong ma cụ không gian rồi khoác ở trên người, che đi khôi giáp U Linh màu sắc rực rỡ.
Hiện tại mỗi thành viên Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật đều được phát ma cụ không gian chứa đựng, không gian bên trong khoảng hai mét vuông, là loại ma cụ không gian chứa đựng bình thường nhất.
Hi Phù Ni đồng dạng lấy ra áo choàng đen khoác lên người, quả nhiên ánh mắt trên người bọn họ ít hơn rất nhiều.
Năm người đi mãi cho đến khi quảng trường vương thành, nơi đây đã từng là bãi đáp phi thuyền vận chuyển, hiện tại phi thuyền vận chuyển ít tới, nơi đây lại trở nên bẩn thỉu như xưa.
Hi Sắt nhìn quanh một vòng, gật đầu nói:
- Ở đây đi, đủ rộng mở.
- Được.
Hi Phù Ni gật đầu một cái.
Cô nhìn sang ba vị nhân viên, cằm hơi nâng lên, nói:
- Bắt đầu chuẩn bị đi.
- Vâng.
Ba nhân viên lên tiếng, lấy linh khí ra khác nhau bắt đầu xây dựng sân bãi.
Nữ nhân viên ăn một viên Phú Năng Trân Châu, thu được năng lực trong thời gian ngắn, bắt đầu xây dựng sân bãi lưu ly ở trung tâm quảng trường.
- Ông ~~~
Một lượng lưu ly lớn đột ngột chui ra khỏi mặt đất, xây thành một cái giá cao ngất.
Hai vị nhân viên khác thì treo màn chiếu phim lên cái giá vừa rồi, hành động của bọn họ lập tức hấp dẫn sự chú ý của dân chúng xung quanh.
- Mấy người kia phải làm gì thế?
Có người kinh ngạc thốt lên.
- Miếng vải trắng kia rất giống thứ ở trong rạp chiếu phim, chẳng lẽ bọn hắn muốn chiếu phim ở đây à?
- Chắc phải đâu, bên ngoài sáng như vậy, chiếu phim sao được.
- ...
Càng ngày càng có nhiều người dừng chân quan sát, lúc này các nhân viên đang treo linh khí phát sóng lên trên cái giá, ống kính nhắm ngay màn chiếu.
- Nhích sang bên trái một chút.
Hi Sắt đứng bên dưới chỉ huy.
Hi Phù Ni hô:
- Nhớ là phải cố định màn chiếu phim kiên cố chút, đừng để bị gió thổi bay.
Màn chiếu phim làm bằng tơ nhện, nếu như bán ra bên ngoài thì mỗi một mét đều rất sang quý.
- Vâng.
Ba nhân viên đồng thanh đáp lời.
Nửa giờ sau, dưới tình huống có Phú Năng Trân Châu trợ giúp, một thiết bị chiếu phim ngoài trời đã được xây dựng tốt.
Thiết bị được chia làm hai bộ phận, một phần là màn chiếu phim, một phần khác là linh khí video phát hình và linh khí phát sóng tổ hợp lại với nhau, truyền bá hình ảnh đại lục cũ qua đây.
- Hai vị đại nhân, thiết bị đã được cài đặt xong, có thể bắt đầu điều chỉnh thử.
Một nhân viên hô to.
Hi Sắt gật đầu một cái, nói:
- Vậy bắt đầu điều chỉnh thử đi.
- Vâng.
Nhân viên kia đáp lời, xoay người thao tác linh khí phát sóng và linh khí video phát hình.
Hơn mười phút sau, bên trên màn chiếu phim trắng tinh xuất hiện hình ảnh, đó là một vùng đất cằn cỗi, có thể nhìn thấy vô số thi thể Hư Quỷ nằm la liệt trên mặt đất, xa xa là tường thành đổ nát.
- Chờ một chút, chúng ta mới vừa đẩy lùi một lớp Hư Quỷ.
Linh khí truyền ra một giọng nam khàn khàn.
Phát sóng cần hai bên phối hợp với nhau, một bên thu hình ảnh, một bên phát hình hình ảnh, cần nhiều đài linh khí đồng thời tiến hành phát sóng.
- Được rồi.
Hi Sắt lên tiếng.
- Răng rắc ~~~
Hình ảnh trên màn chiếu phim run lên, có người cầm lấy linh khí phát sóng rồi đi về phía tường thành xa xa, ven đường đi, toàn bộ thi thể Hư Quỷ và thi thể nhân loại đều bị quay chụp.
Hình ảnh thu từ linh khí phát sóng phơi bày rõ ràng ở trên màn chiếu phim, thậm chí văn lộ trên da thịt Hư Quỷ cũng có thể thấy được rõ ràng.
- Khụ khụ ~~~
Nam nhân giơ linh khí phát sóng ho khan một tiếng, mơ hồ còn có âm thanh hộc máu.
- Ngươi không sao chứ?
Hi Sắt nhìn hình ảnh đung đưa, trong lòng lo lắng.
- Không có gì, vết thương nhỏ mà thôi.
Nam nhân cười nhẹ một tiếng, tiếp tục đi về phía tường thành.
…………
Hi Sắt cau mày lại, quan tâm hỏi:
- Ngươi thật sự không sao sao?
- không có gì.
Linh khí phát sóng truyền ra giọng nói ở bên kia, hình ảnh lại lay động vài cái lần nữa, sau đó trở nên bình ổn hơn rất nhiều.
Hi Sắt lôi kéo tay của chị gái, nhìn chăm chú vào tường thành trong màn chiếu càng ngày càng gần.
Lúc này, xung quanh quảng trường vương thành Tây Hoa ngày càng có nhiều người tụ tập, bọn hắn đều nhìn chằm chằm hình ảnh trên màn chiếu phim, có người cảm thấy kinh ngạc, cho là đang phát phim mới.
- Đây là phim điện ảnh mới à, vương quốc Huyền Vũ cho người đến đây để làm tuyên truyền sao?
Dân chúng đi ngang qua nghỉ chân thảo luận.
- Hình ảnh quá chân thực, giống như thật vậy.
- Sao ta lại cảm giác nó chính là thật...?
- ....
Người vây xem càng ngày càng nhiều, tường thành cũng ngày càng gần, tường thành đổ nát, thi thể đầy đất, đường xá lồi lõm, mặt đất đã bị máu nhuộm thành màu đỏ sậm, phần chân tay cụt cũng xuất hiện ở khắp nơi.
- Oẹ ~~~
Không ít người chưa thấy qua hình ảnh máu tanh và thảm thiết như thế, không nhịn được mà nôn khan một trận.
- Thật là ghê tởm, tại sao lại giống thật đến thế chứ?
Một nữ nhân lộ ra vẻ mặt trắng bệch và sợ hãi lùi lại mấy bước.
Thi thể đầy đất, hình ảnh chân thật đều kích thích tâm thần của dân chúng.
- Khụ khụ ~~~
Nam nhân leo lên bờ tường thành, chĩa linh khí phát sóng ra bên ngoài tường, mặt đất tràn đầy khói bụi xuất hiện ở bên trên màn chiếu phim, hình ảnh càng thêm thảm thiết.
Trong phạm vi một ngàn mét bên ngoài tường thành, thi thể khắp nơi.
- Được rồi, ta sẽ cố định linh khí ở đây.
Giọng nói khàn khàn của nam nhân lại vang lên lần nữa, ngay sau đó hình ảnh run run vài cái, cuối cùng trở nên vững vàng.
- Được rồi, chú ý an toàn.
Hi Sắt quan tâm nói.