Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 202 - Chương 2848 - Binh Pháp Mục Lương

Chương 2848 - Binh Pháp Mục Lương
Chương 2848 - Binh Pháp Mục Lương

Nam nhân ho khan kịch liệt, thấp giọng nói:

- Khụ khụ, không có gì đâu, ta đi nghỉ ngơi một hồi, có lẽ tối nay lũ Hư Quỷ sẽ tới nữa.

Hi Phù Ni lên tiếng:

- Tốt.

- Đối thoại này… Chẳng lẽ là thật sao?

Dân chúng bắt đầu nghi ngờ.

Ngay sau đó, nhân viên đi lên trước, đưa một cái linh khí kèn đồng cho Hi Sắt.

- Đại nhân, kèn đồng đã điều chỉnh xong.

Nhân viên cung kính nói.

- Tốt.

Hi Sắt nhận lấy kèn đồng, cất bước đi lên đài cao, phía sau chính là màn chiếu phim khổng lồ dài mười tám mét, cao sáu mét.

Sự xuất hiện của thiếu nữ lập tức hấp dẫn tầm mắt của mọi người.

Phía sau cô là hình ảnh mặt đất khô cằn, có thể nhìn thấy một vài cường giả đang thanh lý chiến trường, cứu trị thương binh ngã xuống đất.

Những hình ảnh này làm cho dân chúng vây xem đều trầm mặc, không ít người che miệng lại, không dám tiếp tục xem nữa.

Hi Sắt giơ lên kèn đồng trong tay, bật công tắc rồi nói:

- Những hình ảnh này đều là chân thật, chẳng qua là tại một mảnh đại lục xa xôi khác, một nơi tên là thành Sơn Hàn.

- Là thật!

Dân chúng kinh ngạc thốt lên.

Hi Sắt tiếp tục nói:

- Một giờ trước, thành Sơn Hàn bị bầy công kích của Hư Quỷ, những hình ảnh mà mọi người vừa nhìn thấy trên màn chiếu phim chính là dáng vẻ hiện tại của thành Sơn Hàn.

- Quá thảm, Hư Quỷ thật sự đáng sợ như vậy sao?

- Ta không tin, nhất định là giả, các ngươi phải làm cái gì?

Có người lên tiếng đưa ra nghi vấn.

- Trên đời này làm gì có Hư Quỷ, đều là do vương quốc Huyền Vũ bịa đặt ra mà thôi.

Có người còn sống ở trong thế giới của mình.

Hi Sắt nhìn dân chúng vừa lên tiếng, lạnh lùng hỏi:

- Thật sao? Vậy mấy tháng trước, khi Vua Hư Quỷ mang theo mười mấy ngàn Hư Quỷ xuất hiện ở đại lục mới và tàn sát thành phố, tại sao các ngươi không nói đó là giả đi?

Nghe thấy lời này, đám đông đều im bặt, vẻ mặt ai nấy đều âm tình bất định, bởi vì trước đây không lâu vương thành Tây Hoa cũng bị công kích của Hư Quỷ.

- Hư Quỷ là thật hay giả, các ngươi không cần lại tự lừa mình dối người nữa.

Hi Sắt lạnh giọng mở miệng.

Cô nhìn quét đám người một vòng, trầm giọng nói:

- Nếu như không có vương quốc Huyền Vũ, Hư Quỷ đã sớm ồ ạt tiến công đại lục mới rồi.

Lời của hình như thiếu nữ một cây búa tạ, nện mạnh vào tâm thần của dân chúng.

- Ta biết trong các ngươi có rất nhiều người khinh thường mảnh đại lục khác.

Hi Sắt hất cằm lên, ánh mắt bình tĩnh không lay động.

Cô nhìn đám người xung quanh một vòng, tiếp tục nói:

- Nếu như mảnh đại lục khác thất bại, kế tiếp sẽ đến phiên mảnh đại lục này.

- Ha ha, cho dù Hư Quỷ đi qua đây thì chúng ta cũng có thể đánh thắng.

Rất nhiều người không phục, hừ lạnh lên tiếng phản bác.

Hi Sắt lạnh lùng nói:

- Thật sao, vậy coi như các ngươi có thể thắng, nhưng mảnh đại lục này cũng bị phá hủy, phải biết rằng thực lực của Hư Quỷ Hoàng chính là ở trên Thánh giai trong truyền thuyết.

- Ở trên Thánh giai!

- Không thể nào, điều này sao có thật được chứ!

.....

Tiếng thốt kinh ngạc liên tiếp vang lên, trên mặt dân chúng là thần sắc khó có thể tin, sự tự tin vừa rồi đều biến mất không thấy tăm hơi.

- Tin tức này, bệ hạ các ngươi biết đến.

Hi Sắt nói với giọng điệu nhàn nhạt.

Cô nâng cao âm lượng:

- Hư Quỷ là kẻ địch của tất cả mọi người, không phải của chỉ riêng nhân loại, nó cũng là kẻ địch của tộc người thú, tộc Tinh Linh, tộc Hải Yêu….

- Ầm ầm ~~~

Ngay lúc này, tiếng gầm rú kịch liệt truyền ra từ trong linh khí phát sóng.

Hình ảnh trên màn chiếu phim khổng lồ lay động, bầu trời vốn dĩ ảm đạm xuất hiện rất nhiều điểm đen.

- Đông đông đông ~~~

Tiếng trống rung trời, cường giả vốn dĩ dọn dẹp chiến trường đều luống cuống, bắt đầu chạy về phía cửa thành.

Trên tường thành, cường giả phụ trách phòng bị hô to:

- Hư Quỷ tới, cảnh giới ~~~

Tiếng trống càng lúc càng lớn, âm thanh khiến lỗ tai đau nhức, linh khí phát sóng cũng lay động khiến hình ảnh truyền tới cũng đong đưa không ngừng.

- Hư Quỷ lại tới rồi.

Sắc mặt của Hi Sắt trở nên ngưng trọng.

Hi Phù Ni nắm chặt tay nhỏ, thấp giọng tự lẩm bẩm:

- Nhất định phải cầm cự được đấy.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Khuôn mặt xấu xí và dữ tợn của Hư Quỷ tiến vào hình ảnh phát sóng, làm cho dân chúng vương thành Tây Hoa đều thấy rõ ràng.

- Thật là gớm ghiếc.

Có người sợ hãi thốt lên.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Đường chân trời xuất hiện "Sóng triều" màu đen, đó là lũ Hư Quỷ đang chạy như bay tới gần thành Sơn Hàn, bọn nó trùng điệp đi tới trước, thoạt nhìn như sóng biển ồ ạt ập tới.

- Ầm ầm ~~~

Mặt đất chấn động, cường giả thành Sơn Hàn trận địa sẵn sàng đón quân địch, lấy ra vũ khí ứng đối với Hư Quỷ đột kích lần nữa.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Tiếng kêu chói tai của Hư Quỷ nối liền không dứt, từng đạo Hư Quỷ thổ tức bắn ra đánh vào bên trên bức tường lưu ly.

Trên tường thành, thành chủ cau mày thật chặt, trong lòng may mắn đồng ý để cường giả vương quốc Huyền Vũ xây dựng bức tường lưu ly, bằng không thì thành Sơn Hàn đã sớm bị Hư Quỷ công phá.

Đúng là nhờ có bức tường lưu ly mới giúp thành Sơn Hàn có thể kiên trì đến bây giờ.

- Ầm ầm ~~~

Bức tường lưu ly lay động liên tục nhưng vẫn không dấu hiệu muốn tan vỡ.

- Phản kích!

Thành chủ thành Sơn Hàn phất tay ra lệnh.

- Xông lên, giết sạch Hư Quỷ! "

Các cường giả rống giận.

Giác Tỉnh Giả bắt đầu thi triển các loại năng lực, nhóm Cường Hóa Giả và Biến Dị Giả phối hợp với nhau kích sát Hư Quỷ đến gần.

- Ầm ầm ~~~

Hình ảnh trên màn chiếu bị ánh lửa che phủ, ngay sau đó tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, có Hư Quỷ, cũng có nhân tộc.

Dân chúng vương thành Tây Hoa trầm mặc, bọn họ nhìn hình ảnh ở trên màn chiếu phim, trái tim dần dần thắt chặt.

…….

Vương quốc Huyền Vũ.

Bên trong cung điện khu vực Trung Ương.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã bước vào chính sảnh, eo nhỏ đung đưa, đi tới trước cửa thư phòng.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cô gõ cửa thư phòng, lên tiếng:

- Mục Lương, ta vào được không?

- Vào đi.

Trong thư phòng truyền ra giọng nói ôn hòa của Mục Lương.

- Cọt kẹt ~~~

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa mà vào, nhìn thấy anh đang vùi đầu viết cái gì đó, bút trong tay đung đưa trên mặt giấy.

- Ngươi ngồi trước đi, ta sắp làm xong rồi.

Mục Lương nói một câu mà không ngẩng đầu.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan kéo ghế ra ngồi xuống, nửa người trên hơi nghiêng về phía trước, nhìn chăm chú vào nội dung mà Mục Lương đang viết.

- Ngươi viết cái gì thế?

Cô nghi ngờ hỏi.

- Binh pháp.

Mục Lương thuận miệng trả lời một câu, bút trong tay vẫn không ngừng nghỉ.

Nguyệt Thấm Lan đầy đầu dấu chấm hỏi, lặp lại:

- Binh pháp?

- Ta chuẩn bị gọi nó là binh pháp Mục Lương, ngươi cảm thấy thế nào?

Mục Lương nhướng mày nhìn về phía cô gái ưu nhã.

Bình Luận (0)
Comment