Vương quốc Huyền Vũ thiếu khuyết binh pháp, anh đã tham khảo và thay đổi binh pháp kiếp trước trong trí nhớ thành một loại binh pháp thích hợp cho Hải Lục Không ba đại quân vương quốc Huyền Vũ sử dụng.
Nguyệt Thấm Lan nhún vai, nói không chút để ý:
- Ngươi vui vẻ là được rồi.
Mục Lương cười một tiếng, đặt cây viết trong tay xuống bàn, dịu dàng hỏi:
- Tới tìm ta có chuyện gì vậy?
- Làm sao, nếu không có việc gì thì ta không thể đi tìm ngươi à?
Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, vươn tay ngọc nắm cằm của nam nhân, mặt trên còn có râu lún phún.
Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương lập lòe, giọng nói khàn khàn:
- Ngươi đang câu dẫn ta đấy à?
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, giận trách:
- Ban ngày ban mặt, ngươi đừng nói chuyện lung tung.
- Ha ha ha, nói đi, có chuyện gì thế?
Mục Lương cười hỏi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:
- Việc bắn thử đã Lôi Thần đã chuẩn bị xong xuôi, lúc nào ngươi đi?
- Ly Nguyệt đâu?
Mục Lương ôn hòa hỏi.
Việc bắn thử Lôi Thần là hắn dặn dò cô gái tóc trắng đi chuẩn bị.
Nguyệt Thấm Lan giải thích:
- Hôm nay, Bộ Đội Đặc Chủng U Linh có đặc huấn, cô ấy không thể rời đi cho nên nhờ ta tới đây nói một tiếng với ngươi.
- Ừm, vậy ngươi đi cùng với ta bắn thử Lôi Thần.
Mục Lương nhẹ vuốt ve cằm nói.
Nguyệt Thấm Lan mỉm cười, gật đầu nói:
- Được thôi, ta có thể tranh thủ được một tiếng rảnh rỗi.
- Vậy thì đi thôi.
Mục Lương buồn cười, đứng lên đi ra ngoài.
Nguyệt Thấm Lan vén sợi tóc mai ra sau tai, đi theo lưng Mục Lương rời đi cung điện.
Mục Lương nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô gái ưu nhã, thi triển năng lực biến mất tại chỗ.
Sau mấy lần Nhảy Vọt Ám Ảnh Vọt thì hai người đã xuất hiện ở bên ngoài vương quốc Huyền Vũ, dưới chân là bãi đáp mây mù quen thuộc, đây là địa phương đã từng bắn thử đạn đạo.
Mục Lương buông tay ra, Nguyệt Thấm Lan ưu nhã xoay người, tay ngọc vuốt phẳng nếp uốn bên hông quần áo.
- Phanh ~~~
Lôi Thần bị Mục Lương lấy ra rồi đặt nằm xuống bãi đáp mây mù, chỉ cần nghe âm thanh phát ra khi đụng vào thì cũng đủ biết nó nặng tới mức nào.
Nguyệt Thấm Lan quan sát tỉ mỉ một hồi rồi ưu nhã nói:
- Thoạt nhìn nặng hơn Hải Thần, Hỏa Thần rất nhiều.
Mục Lương gật đầu nói:
- Ừm, đúng là rất nặng, cho nên khoảng cách bay sẽ ngắn hơn Hỏa Thần, Hải Thần.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, nói:
- Vậy thì nó chỉ có thể dùng để đả kích mục tiêu khoảng cách gần thôi.
- Dù ngắn nhưng nó cũng có thể bay từ nơi này đến đất liền.
Khóe môi của Mục Lương cong lên, nói bổ sung một câu.
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy không khỏi cạn lời vài giây, quay đầu trợn trắng mắt với anh:
- Ngươi gọi cái này là khoảng cách ngắn à?
- Không thể đả kích đến các ngõ ngách của hai mảnh đại lục đã coi như ngắn rồi.
Mục Lương gật đầu đáp với thái độ đương nhiên.
- ...Ngươi thắng.
Nguyệt Thấm Lan lại trợn trắng mắt lần nữa.
Khóe môi của Mục Lương hiện ra ý cười, bình thản nói:
- Đây chỉ là phiên bản đầu tiên mà thôi, sau khi bắn thử ta sẽ tiến hành thay đổi Lôi Thần lần nữa, chắc có thể giảm bớt trọng lượng, đề cao khoảng cách và tốc độ bay.
- Hiện tại thứ mà Lôi Thần theo đuổi chính là lực sát thương.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.
Mục Lương xoay người lại bắt đầu điều chỉnh thử linh khí phóng đạn đạo, nhét Lôi Thần vào miệng pháo.
Khi hắn đang muốn nhấn xuống tinh thạch ma thú kích hoạt bắn đạn đạo thì Trùng Cộng Hưởng mà Nguyệt Thấm Lan mang theo trong người chợt vang lên.
- Ông ~~~
Trùng Cộng Hưởng bay lên, cánh rung cao tốc khiến người ta thấy không rõ, sau đó tiếng vỗ cánh biến mất, thay vào đó là giọng nói của tiểu hầu gái.
Giọng nói lo lắng của Tiểu Tử vang lên:
- Thấm Lan đại nhân, bệ hạ có ở bên cạnh ngài không?
- Ừm, có chuyện gì ngươi nói đi.
Nguyệt Thấm Lan ngước mắt liếc nhìn Mục Lương.
Mục Lương nghe vậy ngừng tay lại, không có nhấn nút bắn Lôi Thần ra ngoài.
Tiểu Tử lo lắng nói:
- Thiên Cức Quan xuất hiện rất nhiều Hư Quỷ, số lượng vượt qua một trăm ngàn con, tiểu thư Nguyệt Phi Nhan sợ là không thể ngăn nổi.
- Một trăm ngàn con!
Đồng tử của Nguyệt Thấm Lan lập tức co rút lại.
Tiểu Tử sốt ruột nói:
- Đúng vậy, còn có rất nhiều Hư Quỷ cấp 8, bọn nó giống như đột nhiên xuất hiện vậy!
Khi cô nhận được tin tức, còn chưa kịp báo cáo với Mục Lương thì trong thư phòng đã không có bóng người.
Mục Lương trầm giọng nói:
- Ta biết rồi, hai ta sẽ đi qua đó xem một chút.
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy cắt đứt trò chuyện, nói với biểu cảm nghiêm túc:
- Ừ, chúng ta đi đến căn cứ Không Quân, chuyện bắn thử Lôi Thần chờ khi nào xong việc này thì lại tiếp tục.
Ánh mắt của Mục Lương lấp loé, giọng nói lạnh như băng:
- Không cần đâu, ngày hôm nay là có thể hoàn thành bắn thử rồi, chỉ là đổi mục tiêu đả kích thành Hư Quỷ mà thôi.
Nguyệt Thấm Lan chớp mắt, ý kiến này thật sự không tệ
Mục Lương lấy ra Lôi Thần từ trong linh khí phóng đạn đạo, thu hồi vào không gian tùy thân rồi ôm eo Nguyệt Thấm Lan biến mất tại chỗ.
- Ông ~~~
Ở Thiên Cức Quan, Nguyệt Phi Nhan đang nhìn chằm chằm phía trước với thần sắc nghiêm túc, không ngừng chỉ huy binh sĩ Không Quân luân phiên khởi xướng tiến công Hư Quỷ.
- Rầm rầm rầm ~~~
Đồng thời, linh khí đại pháo luân phiên bắn ra từng đợt, từng viên đạn pháo rơi vào trong bầy Hư Quỷ dày đặc, vô số Hư Quỷ ngã xuống, nhưng chẳng mấy chốc lại có nhiều Hư Quỷ hơn nhào tới thay thế.
Nguyệt Phi Nhan nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt có chút trắng bệch:
- Đáng chết, tại sao lần này Hư Quỷ lại nhiều như vậy chứ!?
- Phi Nhan đội trưởng, Hư Quỷ nhiều lắm, chúng ta sắp chống đỡ không nổi rồi!
Hạ Hạ cắn răng hô to.
Nguyệt Phi Nhan suy tư ba giây rồi quay đầu ra lệnh:
- Khởi động vũ khí tiêu diệt số một.
- Vâng!
Hạ Hạ vội vã lên tiếng.
- Đông đông đông ~~~
Tiếng trống trận trở nên sục sôi, vũ khí tiêu diệt số một bị khởi động.
- Ông ~~~
Cột ánh sáng bắn ra và đánh vào bầy Hư Quỷ bên ngoài biên giới Huyền Vũ, Lĩnh Vực Trọng Lực cấp tốc tạo ra khu vực bị đánh trúng, mấy ngàn con Hư Quỷ bị trói buộc ở bên trong, chìm xuống đáy biển giống như người chết đuối.
- Ầm ầm ~~~
Giây kế tiếp, không gian trở nên vặn vẹo, sau đó giống như một chiếc gương bị nổ tung, toàn bộ Hư Quỷ ở bên trong nháy mắt biến thành thịt vụn.
- Tiếp tục!
Nguyệt Phi Nhan hô lớn.
Hạ Hạ nói với giọng khàn khàn:
- Đang tiến vào thời gian làm lạnh bổ sung năng lượng, phải đợi năm phút nữa mới có thể khởi động.
- Đáng chết!
Nguyệt Phi Nhan mắng một tiếng, quay đầu cao giọng hỏi:
- Hải Thần và Hỏa Thần chuẩn bị xong chưa?
- Hải Thần đã chuẩn bị xong!
Xa xa truyền đến giọng nói của Tạp Lý
- Hỏa Thần cũng đã chuẩn bị xong!
Giọng nói của Tạp Nhi Y cũng đồng thời vang lên.
- Hai anh em này thật là ăn ý.
Nguyệt Phi Nhan nói thầm một tiếng, ngay sau đó ra lệnh:
- Vậy bắn toàn bộ, đánh chết lũ Hư Quỷ cho ta!