Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 204 - Chương 2850 - Uy Lực Kinh Người Của Lôi Thần.

Chương 2850 - Uy Lực Kinh Người Của Lôi Thần.
Chương 2850 - Uy Lực Kinh Người Của Lôi Thần.

- Ông!

Thẩm phán Hỏa Thần và thẩm phán Hải Thần cùng nhau bắn ra ngoài, một cái bay lên không trung, một cái rơi vào biển sâu, mục tiêu nhất trí hướng về phía bầy Hư Quỷ.

Trong ánh mắt mong đợi của Nguyệt Phi Nhan, Hỏa Thần bay ra biên giới Huyền Vũ, tinh chuẩn đánh trúng vị trí Hư Quỷ dày đặc nhất.

- Ầm ầm ~

Ngay sau đó, tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên, ngoài khơi dâng lên một đám mây hình nấm khổng lồ, đường kính vượt qua năm trăm mét.

Sóng năng lượng khuếch tán từng vòng ra phía ngoài, mây đen trên bầu trời đều bị quét sạch, sóng nhiệt lan tỏa bốn phía, một lượng lớn sương mù biến mất.

Dưới đám mây hình nấm khổng lồ là một mảnh dung nham sôi sục, Hỏa Thần nổ tung diệt sát hàng vạn con Hư Quỷ, trong đó không thiếu Hư Quỷ thực lực cấp 8.

Hỏa Thần mới vừa nổ tung được mấy giây thì Hải Thần cũng thành công phát nổ.

- Oanh ~~~

Biển rộng run rẩy một cái, nước biển cuồn cuộn hình thành từng đợt sóng thần cao ngàn mét, uy lực nổ tung của nó khiến hàng chục ngàn con Hư Quỷ trốn ở dưới biển chết mất xác.

Hải Thần và Hỏa Thần phát nổ làm cho bầy Hư Quỷ thiếu đi một mảng rất lớn, tiếng gầm gừ của chúng nó cũng biến nhỏ hơn rất nhiều.

- Ào ào ~~~

Nước biển bị vụ nổ bắn lên trời lại rơi xuống lần nữa, giống như trời mưa khiến động tác đi tới của Hư Quỷ chậm lại.

Nguyệt Phi Nhan hưng phấn nói:

- Chuẩn bị thêm một viên Hải Thần, lần này đánh chết hết lũ Hư Quỷ cho ta!

- Vâng.

Tạp Nhi Y lên tiếng, vội vàng xoay người đi chuẩn bị bắn thêm một viên Hải Thần.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Trong đám Hư Quỷ truyền ra một tiếng gầm gừ phẫn nộ, đó là một con Hư Quỷ thực lực Chí Tôn, nó vốn dĩ trốn ở trong đám Hư Quỷ, bây giờ đã hoàn toàn bị chọc giận.

Tiếng gầm thét của nó điếc tai nhức óc, Hư Quỷ nguyên bản di chuyển chậm chạp lại tăng tốc lần nữa, liều mạng khởi xướng tiến công về phía biên giới Huyền Vũ.

- Ầm ầm ~~~

Thời gian làm nguội đã kết thúc, linh khí đại pháo tiến hành một lượt bắn mới, đồng thời vũ khí tiêu diệt cũng được khởi động, đánh chết Hư Quỷ đến gần.

- Ông ~~~

Lúc này, Mục Lương ôm eo Nguyệt Thấm Lan xuất hiện ở trên tường thành, vừa vặn thấy đầy trời lửa đạn trút xuống bầy Hư Quỷ, ánh lửa tràn đầy cả tầm nhìn.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu ngưng trọng:

- Xem ra tình hình chiến đấu rất kịch liệt.

Nguyệt Phi Nhan nhanh chóng nhìn thấy hai người, cô vừa kinh ngạc vừa vui mừng hỏi:

- Mục Lương, mẹ, sao các ngươi lại tới đây?

- Nghe nói hơn trăm ngàn con Hư Quỷ xuất hiện, cho nên ta tới đây nhìn xem.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng trả lời một câu.

- Không có chuyện gì đâu, ta có thể bảo vệ biên giới.

Nguyệt Phi Nhan nói với sắc mặt nghiêm túc.

Một trăm ngàn con Hư Quỷ, cô cảm thấy chỉ cần dùng mấy viên Hải Thần và Hỏa Thần là có thể giết chết toàn bộ.

- Ta không lo lắng ngươi sẽ không thủ được.

Mục Lương bình thản nói.

Căn cứ Không Quân không chỉ có mỗi nhóm binh lính, còn có động vật thuần dưỡng hắn sắp xếp ở chỗ này, huống chi Hoa Vạn Gai cũng ở nơi đây, chỉ bằng vào thực lực của nó là có thể ngăn lại hơn chín phần Hư Quỷ, chưa kể còn có "Rùa lớn".

Đôi mắt màu đỏ của Nguyệt Phi Nhan sáng lên, nói với vẻ mặt có chút hưng phấn:

- Bệ hạ tin tưởng ta.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Chúng ta qua đây chỉ là muốn bắn thử Lôi Thần, dùng đám Hư Quỷ này để thử xem uy lực của nó.

- Lôi Thần!

Nguyệt Phi Nhan nghe vậy lập tức lên tinh thần, vội vã thúc giục:

- Vậy còn chờ gì nữa, ngươi mau bắn thử đi.

Mục Lương buồn cười, lấy ra "Lôi Thần" từ không gian tùy thân rồi nhét vào linh khí phóng đạn đạo.

Anh tự mình điều chỉnh miệng pháo, nhắm ngay bầy Hư Quỷ bên ngoài biên giới Huyền Vũ, Hư Quỷ Chí Tôn cũng ở trong phạm vi nhắm bắn.

Trong ánh mắt mong chờ của Nguyệt Phi Nhan, Mục Lương nhấn xuống tinh thạch ma thú.

- Ông ~~~

Linh khí phóng đạn đạo chấn động, mọi người cảm giác dưới chân run rẩy một cái, sau đó Lôi Thần bị bắn ra ngoài, lưu lại một chuỗi sấm sét dài, lao về phía bầy Hư Quỷ.

Đám người nhìn theo đường phi hành vòng cung của Lôi Thần, trong chớp mắt nó đã bay ra biên giới Huyền Vũ.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Quỷ cấp Chí Tôn dường như biết Lôi Thần rất lợi hại, cơ thể của nó hóa thành một mảnh hư khí, muốn chặn lại Lôi Thần.

- Tư lạp ~~~

Lôi Thần bị hư khí bao phủ, tốc độ bay của nó chậm lại một chút, mặt ngoài tràn ra từng tia điện.

Đáy mắt của Mục Lương hiện lên tia lạnh lẽo, lấy uy lực của Lôi Thần, Hư Quỷ cấp Chí Tôn muốn ngăn lại nó thì phải trả cái giá thê thảm.

- Ầm ầm ~~~

Lôi Thần sắp phát nổ, bầu trời vang lên tiếng sấm rền, ngay sau đó sấm sét chói mắt tràn ngập tầm nhìn của mọi người.

Lấy nơi Lôi Thần phát nổ làm tâm điểm, phạm vi trong một ngàn mét đều bị sấm sét bao phủ, tiếng sấm không ngừng vang vọng bên tai mọi người.

- Chói mắt quá đi.

Nguyệt Phi Nhan vội nhắm mắt lại quay đầu sang chỗ khác, nước mắt theo phản xạ mà chảy xuống.

Mục Lương nhếch miệng nói:

- Chậc, ta quên nghĩ đến điểm này.

Anh nhìn về phía những binh lính khác, tất cả đều không ngoại lệ mà nhắm mắt lại, may mà không có bị ánh sáng của sấm sét làm cho mù mắt, nhưng thị lực vẫn là bị ảnh hưởng trong khoảng thời gian ngắn.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng sấm rền rĩ, bầu trời vốn dĩ bình tĩnh đánh xuống từng đạo sấm sét như mưa rơi, bao trùm bầy Hư Quỷ.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Đàn Hư Quỷ kêu rên thảm thiết liên hồi, Hư Quỷ không chết bởi Lôi Thần phát nổ thì cũng bị sét đánh chết.

Nguyệt Thấm Lan dụi dụi mắt, cố nén cảm giác không khỏe mà hỏi:

- Uy lực của Lôi Thần lớn tới như vậy sao?

Mục Lương trầm giọng suy đoán:

- Uy lực của Lôi Thần rất lớn, nhưng sấm sét từ trên trời giáng xuống chắc là chịu ảnh hưởng của nó.

Nguyệt Phi Nhan mở hai mắt ra, nước mắt lưng tròng nói:

- Nhưng Lôi Thần cũng gây ra thương tổn rất lớn cho chúng ta nha.

Mục Lương gật đầu, trầm giọng nói:

- Ừm, lần sau sử dụng Lôi Thần, bảo các binh sĩ nhắm mắt lại hoặc đeo kính râm.

Nguyệt Phi Nhan nói với giọng điệu ngưng trọng:

- Vậy làm sao bây giờ, mắt của tất cả binh lính đều bị ảnh hưởng, như vậy chiến đấu với Hư Quỷ sẽ rất nguy hiểm.

- Ta có biện pháp.

Mục Lương bình thản nói.

Anh nâng mí mắt lên, tạo ra Lĩnh Vực Sinh Mệnh và bao phủ toàn bộ Thiên Cức Quan.

- Ông ~~~

Nhóm binh lính giống như tắm mình trong gió xuân, cả người đều ấm áp, nhất là đôi mắt bị ánh sáng của sấm sét đâm bị thương, hiện tại giống như ngâm trong nước ấm, thoải mái khiến người ta muốn rên rỉ.

Chỉ mới qua mấy giây, đôi mắt của các binh lính đều khôi phục hơn phân nửa, ít nhất là mở mắt không lại cảm nhận được đau đớn.

Bình Luận (0)
Comment