Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 220 - Chương 2866 - Ti Toa Lệ Và An Kiệt Lạp Được Cứu

Chương 2866 - Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp Được Cứu
Chương 2866 - Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp Được Cứu

Ở phòng giam đối diện, đôi mắt của Cổ Tư Mỹ dã trợn to, không biết người tra tấn bị cái gì, vì sao vẫn duy trì động tác nâng búa mà không rơi xuống.

- Ông ~~~

Không gian dao động, một bóng dáng thon dài đột nhiên xuất hiện, đứng ở trong phòng giam của Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp.

Hai cô nhìn thấy bóng hình quen thuộc, nước mắt không thể khống chế mà chảy xuống.

An Kiệt Lạp run rẩy hô lên:

- Bệ hạ vạn an.

- Bệ hạ vạn an, chúng ta đã làm hỏng nhiệm vụ rồi.

Ti Toa Lệ khàn khàn lên tiếng nhận sai, chỉ là trong mắt hiện lên ý vui mừng không tài nào che giấu được.

- Các ngươi không có gì là tốt rồi.

Mục Lương đáp với giọng điệu bình tĩnh, nhẹ nhàng vung tay lên:

“Cùm cụp" vài tiếng, toàn bộ gông cùm trên người hai cô đã bị cởi ra.

Lúc này, Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp suy yếu vô cùng, mới rời khỏi thập tự giá thì cơ thể lảo đảo ngã xuống mặt đất.

- Ông ~~~~

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, trọng lực bị thay đổi, làm cho hai cô có thể đứng vững vàng.

Anh ngưng tụ ra hai luồng nguyên tố sinh mệnh rồi đánh vào trong cơ thể hai cô gái, nhanh chóng chữa trị tổn thương, ép ma dược tra tấn ra bên ngoài.

- Oa phốc ~~~

Ti Toa Lệ mở miệng phun ra một búng máu đen.

An Kiệt Lạp cũng giống như vậy, sau khi phun ra máu màu đen, vẻ mặt dần trở nên hồng hào với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

- Ăn đi.

Mục Lương lại lấy ra hai viên quả Tinh Thần, phát cho mỗi người một quả.

- Vâng, cảm ơn bệ hạ.

An Kiệt Lạp cảm kích lên tiếng, vội vàng cúi đầu ăn quả Tinh Thần.

- Răng rắc ~~~

Nước sốt trong veo khuếch tán ở trong miệng, tẩm bổ cơ thể hư nhược của hai người, tinh thần nhận hết hành hạ cũng ổn định trở lại.

- Cô lỗ ~~~

Hai người nuốt xuống miếng quả Tinh Thần cuối cùng, tổn thương mặt ngoài cơ thể đã khép lại, chỉ còn để lại một chút dấu vết nhợt nhạt.

- Trở về dùng bí dược trừ sẹo bôi hai ngày sẽ biến mất.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Vâng.

An Kiệt Lạp gật đầu thật mạnh.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Cơ thể còn chỗ nào không thoải mái sao?

- Có chút suy yếu, trừ cái đó ra thì mọi thứ đều rất tốt.

An Kiệt Thần đáp với vẻ mặt nghiêm túc.

- Ừ đúng rồi, xin lỗi đã làm cho bệ hạ lo lắng.

Ti Toa Lệ xấu hổ cúi đầu.

An Kiệt Lạp cũng cúi đầu, nói với vẻ mặt nghiêm túc và áy náy:

- Bệ hạ, lỗi là chúng ta quá yếu, quá không cẩn thận nên mới có thể bị bọn hắn bắt lại…

- Phạt một tháng lương bổng, tháng này không được nghỉ phép.

Mục Lương bình tĩnh mở miệng.

- Vâng.

An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ đồng thời nghiêm chào.

Trong lòng hai người đều thở phào một hơi, hiểu rõ bệ hạ không có trách các cô, bằng không thì mức xử phạt cũng sẽ không nhẹ nhàng như thế.

Mục Lương đúng thật là không có trách tội hai người, nơi đây là tổng bộ Hiệp Hội Ma Pháp Sư, dựa vào thực lực của Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp, nếu như đối mặt với tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư thì sẽ không có cơ hội chạy trốn.

Trong phòng giam đối diện, đôi mắt của Cổ Tư Mỹ trợn to lần nữa, ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mắt.

- Bệ hạ?

Cổ Tư Mỹ ngạc nhiên lên tiếng.

Mục Lương quay đầu nhìn về phía phòng giam đối diện, ánh mắt của anh thâm thúy, như mũi tên sắc bén xuyên tim, làm cho thiếu nữ không nhịn được rùng mình một cái.

Cô vội vươn tay che miệng lại mới không có sơ suất hét ầm lên.

- Cô ta là ai?

Mục Lương nhàn nhạt mở miệng.

- Chúng ta không biết, nhưng nghe tên này nói cô ấy hình như là hậu duệ Ma Pháp Thần.

An Kiệt Lạp vừa nói vừa chỉ vào người tra tấn cứng đờ đứng bất động.

……..

- Hậu duệ Ma Pháp Thần?

Mục Lương nhướng mày nhìn về phía nữ nhân phòng giam đối diện.

Anh vừa định cất bước đi qua kiểm tra, nhưng lại nghĩ tới điều gì đó, quay đầu nhìn về phía người tra tấn vẫn đứng im bất động không cách nào nhúc nhích.

- Giao hắn cho các ngươi xử lý?

Mục Lương hơi nâng cằm ra hiệu về phía người tra tấn, ánh mắt rơi vào trên người Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp.

- Ta có thể giết hắn sao?

Đáy mắt của An Kiệt Lạp hiện lên một tia sát ý.

Mục Lương nói không chút để ý:

- Tùy các ngươi thôi, nếu muốn thì băm hắn thành mảnh nhỏ cho hả giận cũng được.

Ánh mắt của Ti Toa Lệ lấp lóe, sau đó lắc đầu cung kính nói:

- Bệ hạ xử trí là tốt rồi.

- Thuộc hạ nghe theo an bài của bệ hạ.

An Kiệt Lạp cũng giơ tay nghiêm chào.

- Được rồi, vậy đừng lãng phí thời gian trên người hắn nữa.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Đôi mắt thâm thúy của hắn hiện lên tia lạnh lẽo, nhàn nhạt nói:

- Nhưng các ngươi đã chịu khổ cái gì, ta sẽ bắt bọn hắn phải trả giá gấp bội.

- Vâng.

An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ cung kính gật đầu.

Mục Lương nhẹ nhàng vung tay lên, người tra tấn giống như một bức tượng bị chia năm sẻ bảy, giây kế tiếp biến thành tảng lớn huyết vụ, hoàn toàn biến mất không thấy tăm hơi.

An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ nhìn người tra tấn biến mất, cừu hận trong lòng thoáng cái tan thành mây khói.

- Đi thôi.

Mục Lương xoay người đi ra ngoài, cửa lao trước mặt tan rã giống như bông tuyết, không cách nào ngăn cản bước tiến của anh.

- Cộp cộp cộp ~~~

An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ đi theo phía sau anh, bốn mắt nhìn nhau với nữ nhân phòng giam đối diện.

Cô nhìn thấy ánh mắt khát cầu của nữ nhân, đối phương cũng muốn rời khỏi đây.

Mục Lương chỉ là liếc nhìn Cổ Tư Mỹ một cái rồi tiếp tục cất bước đi ra ngoài, dường như không có hứng thú với cô ta.

- Chờ đã!

Cổ Tư Mỹ lo lắng lên tiếng.

Hình như Mục Lương không nghe thấy, tiếp tục cất bước đi về trước đó.

Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp liếc nhìn nhau, do dự có muốn lên tiếng giúp Cổ Tư Mỹ chạy trốn khỏi địa lao hay không.

- Các hạ, xin hãy mang ta đi cùng!

Cổ Tư Mỹ hô to một tiếng.

Mục Lương dừng bước, quay đầu nhìn về phía nữ nhân trong phòng giam, bình tĩnh hỏi:

- Lý do?

- Ta là hậu duệ duy nhất của Ma Pháp Thần, chẳng lẽ các hạ không có hứng thú sao?

Cổ Tư Mỹ hỏi với giọng điệu nghiêm túc.

- Ma Pháp Thần không tồn tại.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Anh đã tìm hiểu quá khứ và lịch sử của đại lục mới, Ma Pháp Sư rất đặc biệt, tựa như Giác Tỉnh Giả ở đại lục cũ, thoạt nhìn hai người rất giống nhau, nhưng mà vẫn có rất nhiều chỗ khác biệt.

Truyền thuyết nói thật lâu về trước ở đại lục mới

Không có Ma Pháp Sư, nhưng không biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện vị Ma Pháp Sư đầu tiên, đó chính là Ma Pháp Thần, hắn là người sáng lập toàn bộ hệ thống Ma Pháp Sư.

Ma Pháp Thần có thể sử dụng ma pháp toàn hệ, ngoại trừ các loại ma pháp thường gặp như hệ Hỏa, hệ Mộc, hệ Thủy, hệ Thổ thì hắn còn có thể dùng những ma pháp hiếm thấy như hệ Sấm Sét, hệ Sinh Mệnh, hệ Không Gian, hệ Bóng Tối, vân vân… có thể nói là Ma Pháp Sư toàn năng.

Bình Luận (0)
Comment