Mục Lương nhìn về phía xa xa, nơi đó là tổng hội Hiệp Hội Ma Pháp Sư.
Một vệt sáng bay lên từ sâu kiến trúc trong đó tổng hội, mấy hơi sau đã xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đó là một lão giả, nhìn bề ngoài giống như mới vừa bò ra khỏi quan tài, lão mặc một thân quần áo đơn giản, tóc, râu mép và lông mi đều có màu trắng bạc.
Trên khuôn mặt của lão tràn đầy nếp nhăn, còn có rất nhiều đồi mồi, cho người ta một loại cảm giác sắp chết.
- Tổng Hội Trưởng.
Hội trưởng Kim vui mừng lên tiếng, vội vã cung kính hành lễ.
- Tham kiến Tổng Hội Trưởng!
Nhóm Ma Pháp Sư và ma pháp Kỵ Sĩ đều cung kính hành lễ, nhìn lão giả với ánh mắt tràn ngập sùng bái.
Cổ Tư Mỹ trốn ở sau lưng Mục Lương, kiêng kỵ nhìn chằm chằm vào lão ta, không sẽ bị tóm lại lần nữa.
Lão ta không để ý đến đám người hội trưởng Kim, ánh mắt mang theo dò xét rơi vào trên người Mục Lương, một đôi mắt rất trong trẻo.
Anh cũng đang quan sát lão ta, ánh mắt thâm thúy không gợn sóng kia khiến người ta không nhìn ra hắn đang suy nghĩ cái gì, nhàn nhạt mở miệng:
- Ngươi là tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư à?
Tổng Hội Trưởng nói với giọng điệu trầm thấp:
- Lần đầu gặp mặt, các hạ đã phá hủy đại trận bảo vệ của chúng ta, cũng phải cho ta một lời công đạo.
- Ta còn chưa kiện ngươi đâu, thế mà ngược lại bị ngươi giành trước rồi.
Mục Lương cười châm chọc một tiếng, ánh mắt trở nên lạnh như băng.
Ti Toa Lệ thấp giọng chửi thầm:
- Người cần mặt mũi cây cần vỏ, kẻ không biết xấu hổ vô địch thiên hạ.
- Lại là lời kịch học từ trong TV.
An Kiệt Lạp cạn lời liếc nhìn bạn thân.
- Đương nhiên, ta xem phim truyền hình không phải chỉ là xem chơi thôi nha.
Ti Toa Lệ khẽ hất hàm, bày ra dáng vẻ ta rất kiêu ngạo.
- ....
Khóe miệng của An Kiệt Lạp co giật, không biết nói cái gì cho phải.
Tổng Hội Trưởng gằn từng chữ:
- Các hạ phá hủy đại trận bảo vệ của ta, nếu không cho ta một lời giải thích thì hôm nay không thể rời khỏi.
- Được thôi, ta sẽ cho ngươi một lời giải thích.
Mục Lương cười khẩy một tiếng, ngước mắt nhìn về phía lão ta.
Cơ thể của anh lóe lên rồi biến mất tại chỗ, nhanh còn về không lưu lại tàn ảnh, làm cho một đám Ma Pháp Sư kinh ngạc thốt lên.
- Đó là… ma pháp hệ Không Gian?
Yết hầu của hội trưởng Kim nhấp nhô.
Con ngươi của Tổng Hội Trưởng co rút lại, không ngờ Mục Lương lại biết thi triển ma pháp hệ Không Gian, lão vội vã vận chuyển ma lực trong cơ thể, nhanh chóng phóng thích ma pháp hộ thể.
- Ông ~~~
Ánh sáng màu vàng hiện lên, quanh người lão ta xuất hiện một bức tường màu vàng kim, thoạt nhìn kiên cố không gì sánh được.
Ngay sau đó, Mục Lương đột nhiên xuất hiện ở trước mặt lão ta, nhẹ nhàng giơ tay lên vỗ vào bức tường màu vàng kim.
- Ma Pháp Sư hệ Ánh Sáng à?
Anh hỏi với giọng điệu lạnh nhạt.
Không cho Tổng Hội Trưởng thở phào một hơi, bức tường màu vàng kim đã bị Mục Lương vỗ ra khe nứt, ngay sau đó vỡ vụn thành tia sáng đầy trời.
- Phanh ~~~
Ánh sáng màu vàng hiện lên, khiến vẻ mặt của Tổng Hội Trưởng hiện lên tia khiếp sợ, pháp thuật phòng ngự hệ Ánh Sáng cấp 11 lại bị một cái tát đập nát, chuyện này không khỏi quá kinh thế hãi tục.
Nhưng hắn không có thời gian để phân tâm, cơ thể hóa thành vô số đốm sáng bay đi, sau đó hội tụ thành thực thể lần nữa ở chỗ xa hơn.
- Ma pháp nguyên tố ánh sáng hóa cấp 10.
Trong mắt của hội trưởng Kim lộ vẻ cuồng nhiệt.
Mục Lương có chút bất ngờ, lần đầu tiên anh biết có loại ma pháp khiến cơ thể bị nguyên tố hóa, cái này rất giống năng lực của Giác Tỉnh Giả.
Ví dụ như Nguyệt Thấm Lan, cô ấy có thể thi triển năng lực thức tỉnh làm cho cơ thể biến thành dòng sông, tránh né tuyệt đại đa số công kích vật lý.
Trong mắt của Tổng Hội Trưởng lộ ra sát ý, giơ tay một móng vuốt lên không trung, nguyên tố ánh sáng hội tụ thành một cung tên và mũi tên lớn.
- Ông ~~~
Ngón tay hắn kéo về phía sau, cung tên ánh áng bị kéo thành hình trăng tròn, mũi tên nhắm ngay Mục Lương.
- Vút ~~~
Tổng Hội Trưởng buông lỏng ngón tay, mũi tên hệ Ánh Sáng bắn ra ngoài, tốc độ tiếp cận với tốc độ ánh sáng, lưu lại một vệt sáng chói mắt trong mắt mọi người.
Trong lòng lão đắc ý, phía sau Mục Lương là ba người An Kiệt Lạp, nếu như thanh niên này né tránh thì bọn họ chắc chắn phải chết.
Nhưng Mục Lương căn bản không làm gì nhiều, anh chỉ giơ tay lên cách không một khoảng, không gian xung quanh trở nên ngưng đọng.
- Ông ~~~
Không gian nhanh chóng vặn vẹo, thay đổi lộ tuyến phi hành của mũi tên hệ Ánh Sáng, ngay sau đó sụp đổ, mũi tên hệ Ánh Sáng bị không gian bóp méo và phá huỷ.
Đây là năng lực của Lỗ Đen Trọng Lực, cho dù là ánh sáng thì cũng sẽ bị vặn vẹo và cắn nuốt, là khắc tinh của ma pháp hệ Ánh Sáng.
Hội trưởng Kim khiếp sợ lên tiếng:
- Ma pháp Thánh giai Mũi Tên Quang Minh cũng không cách nào làm hắn bị thương sao?
Trên mặt lão hiện lên một tia tuyệt vọng, không thể tưởng tượng được thực lực của Mục Lương mạnh mẽ còn về nào.
Vẻ mặt của Tổng Hội Trưởng cũng thay đổi, là Ma Pháp Sư Thánh giai, Mũi Tên Quang Minh vừa rồi là ma pháp Thánh giai mà hắn có thể thả ra nhanh nhất, ma pháp mạnh hơn cần thời gian ngâm xướng chú ngữ.
Lão không từ bỏ, lại phóng thích Mũi Tên Quang Minh lần nữa, lần này bắn ra ba cái, công kích Mục Lương từ ba phương hướng khác nhau.
Khi Mũi Tên Quang Minh vừa bắn ra, Tổng Hội Trưởng lập tức bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, chuẩn bị phóng thích ma pháp hệ Ánh Sáng mạnh hơn.
- Vút vút vút ~~~
Ba mũi tên hệ Ánh Sáng dường như có sinh mệnh, giáp công Mục Lương từ ba phương hướng.
- Ông ~~~
Mục Lương hừ lạnh một tiếng, thả ra Lỗ Đen Trọng Lực bao trùm phạm vi xung quanh ngàn mét.
Không gian vặn vẹo lần nữa, hình thành một lỗ đen khổng lồ.
- Răng rắc ~~~
Mặt đất chấn động, toàn bộ xung quanh kiến trúc sụp đổ, hòn đá, gỗ và các loại tạp vật bay lên và bị lỗ đen cắn nuốt.
Sắc mặt của Tổng Hội Trưởng chợt thay đổi, nguyên tố ánh sáng mới ngưng tụ trở nên bất ổn, bắt đầu bay về phía lỗ đen.
- Không thể nào, nguyên tố ma pháp cũng có thể bị cắn nuốt sao?
Lão ta khiếp sợ thốt lên.
Đúng vậy, không gian vặn vẹo của Lỗ Đen Trọng Lực có thể cắn nuốt hầu như mọi thứ, nguyên tố ma pháp trong không khí cũng không ngoại lệ.
Ma pháp của lão bị cắt đứt, vẻ mặt trắng bệch, vốn dĩ tuổi thọ không nhiều lại giảm bớt lần nữa.
Tổng Hội Trưởng đã gần năm trăm tuổi, tuổi thọ sắp đi tới cuối, bình thường sẽ không ra tay, nếu không phải hôm nay thủ hộ đại trận bị Mục Lương phá huỷ thì lão ta sẽ chọn tiếp tục ngủ say.
Chỉ có ngủ say mới có thể kéo dài tuổi thọ, mỗi một lần ra tay đều là tới gần tử vong, lại tới mấy lần thì lão ta sẽ chết.
- Thật mạnh.
Hai mắt của Cổ Tư Mỹ sáng ngời, lúc này trong mắt đều là Mục Lương, trên mặt còn thiếu viết lên hai chữ sùng bái.