Mục Lương nhìn chăm chú vào Tổng Hội Trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư, hờ hững nói:
- Hóa ra Tổng Hội Trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư cũng chẳng tài giỏi hơn người khác là mấy.
Tổng Hội Trưởng tức muốn hộc máu, lời nói của Mục Lương là đang nhục nhã lão, là Tổng Hội Trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư, bị nói như thế quả thật là mất hết mặt mũi.
- Ngươi muốn chết!
Lão nghiến răng nghiến lợi.
- Ông ~
Tổng Hội Trưởng gầm lên một tiếng, vận chuyển toàn bộ ma lực trong cơ thể, lấy ra một quyển trục rồi ném lên cao.
- Rào rào ~~~
Quyển trục mở ra dưới sự thúc giục của ma lực và hóa thành một tấm họa quyển khổng lồ vắt ngang bầu trời, lấy thế sét đánh không kịp bịt tai bao bọc bốn người Mục Lương ở bên trong.
- Đó là ma cụ mà Đại Hội Trưởng đời đầu lưu lại.
Đôi mắt của hội trưởng Kim sáng lên.
- Ngươi chắc chắn phải chết.
Giọng điệu của Tổng Hội Trưởng lành lạnh.
Họa quyển rất lớn, có thể nhìn thấy mặt trên vẽ núi cao sông dài, chim bay thú chạy, vân vân… Những đồ án này tựa như sống lại khi quyển trục mở ra.
- Hống hống hống ~~~
Ma thú ở trong bức tranh đều sống lại, chúng nó chui ra họa quyển công kích bốn người Mục Lương, trên người đều tản ra khí tức Chí Tôn trở lên.
……….
Có gió từ trong bức tranh thổi ra, giống như từng lưỡi dao sắc bén bổ về phía đám người Mục Lương, núi sông trong bức tranh cũng sống lại, dòng sông đen như mực tuôn ra, mang theo vạn quân chi thế phách về phía bốn người.
- Hống hống hống ~~~
Ma thú ở trong tranh đều sống dậy, giùng giằng lao ra khỏi bức tranh, hình thể đón gió biến lớn, khí tức Chí Tôn bắt đầu lan rộng.
Chỉ chớp mắt một cái đã có mười mấy con ma thú thủy mặc xuất hiện, bày ra tư thế tấn công vây quanh bốn người Mục Lương.
Vẻ mặt của Cổ Tư Mỹ trắng bệch, cô đã không thể trốn đi đâu được.
Thiếu nữ chỉ là người bình thường, gió thổi từ trong bức tranh cũng có thể xoắn nát cô thành mảnh vỡ, chớ đừng nhắc tới đám ma thú cao giai đen như mực nước kia.
- Bệ hạ.
Gương mặt của An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ cũng có chút trắng bệch, nhưng không các cô hề có ý định lùi lại.
- Không sao đâu.
Giọng điệu của Mục Lương vẫn bình tĩnh như trước.
Anh vung tay lên, đột nhiên xuất hiện hơn mười chiếc lá, đó là phiến lá trên đỉnh cao nhất của Cây Phượng Hoàng.
- Vù vù vù ~~~
Phiến lá đón gió, nháy mắt biến ảo thành ma thú phi hành khổng lồ, điên cuồng lao về phía các Ma thú đi ra họa quyển.
Đôi mắt của Cổ Tư Mỹ trừng lớn, lại bị chấn động bởi năng lực của Mục Lương lần nữa.
Không chỉ riêng cô, nhóm bên ngoài Ma Pháp Sư họa quyển cũng cực kỳ khiếp sợ.
Khuôn mặt vốn dĩ đắc ý của Tổng Hội Trưởng trở nên cứng đờ, vẻ mặt lão ta dần dần ngưng trọng, lão ta không ngờ Mục Lương chỉ cần giơ tay lên là có thể triệu hồi ra ma thú phi hành cùng cấp độ.
Họa quyển là ma cụ của Tổng Hội Trưởng đời đầu, cũng là một trong nội tình của Hiệp Hội Ma Pháp Sư, nó là kết tinh từ tâm huyết của rất nhiều lúc đó Luyện Khí Sư.
Nếu cường giả Thánh giai sơ cấp sở hữu ma cụ này thì sẽ có được năng lực vượt cấp đối phó cường giả Thánh giai cao cấp, là một món ma cụ cực kỳ mạnh mẽ.
Hội trưởng Kim không khỏi hỏi:
- Tổng Hội Trưởng, bọn hắn sẽ không thể ra ngoài được phải không?
- Không thể nào.
Tổng Hội Trưởng đáp với giọng điệu kiên định.
- Vậy là tốt rồi.
Hội trưởng Kim nghe vậy thở phào một hơi, nếu như ma cụ họa quyển đều không thể vây khốn Mục Lương, như vậy Hiệp Hội Ma Pháp Sư thật sự xong rồi.
Trong bức tranh, Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, Vặn Vẹo Không Gian xuất hiện quanh thân, tạo ra không gian cắn nuốt trong cơ thể, nuốt chửng toàn bộ nước đen đổ ập tới.
Cùng lúc đó, bức tường vô hình bao phủ quanh ba người Ti Toa Lệ, ngăn trở lưỡi dao gió thổi đến.
- Rầm rầm rầm ~~~
Lưỡi dao gió bổ vào bên trên bức tường, không cách nào thương tổn đến ba cô gái mảy may.
Mới vừa bắt đầu thì Cổ Tư Mỹ còn rất sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy lưỡi dao gió và ma thú không cách nào thương tổn đến bản thân, nỗi sợ hãi trong lòng lập tức thiếu hơn phân nửa.
Cô líu lưỡi không thôi, trong mắt bốc lên sự sùng bái:
- Thật là lợi hại.
Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp vẫn còn rất khẩn trương, dù trong lòng tin tưởng Mục Lương sẽ chiến thắng nhưng không đến giây cuối cùng thì các cô đều không thể buông lỏng.
- Ầm ầm ~~~
Trong bức tranh loé lên tia sáng màu xanh, từng tia sấm sét bổ ra từ trong bức tranh, mục tiêu vẫn là bốn người Mục Lương.
Sấm sét rơi vào bên trên bức tường nhưng vẫn không cách nào đánh tan nó, chỉ là làm cho Cổ Tư Mỹ kinh ngạc thốt lên vài tiếng mà thôi.
- Thú vị.
Khóe môi của Mục Lương cong lên, hơi chuyển động suy nghĩ, sấm sét xuất hiện trên bầu trời trong bức tranh, ngay sau đó Thánh Quang Lôi Phạt bắt đầu hạ xuống.
- Rầm rập ~~~
Từng cột Thánh Quang Lôi Phạt thô to đánh xuống, làm cho đám người Kim hội trưởng chợt biến sắc, bắt đầu hốt hoảng chạy trốn, có người không tránh kịp lập tức bị Thánh Quang Lôi Phạt hóa thành tro bụi.
Tổng Hội Trưởng nghiến răng nghiến lợi, giơ tay lên thi triển ma pháp hệ Ánh Sáng "Quang Minh Che Chở", bức tường màu vàng kim khổng lồ xuất hiện, bảo hộ nhóm Ma Pháp Sư ở bên trong.
- Rầm rập ~~~
Từng tia Thánh Quang Lôi Phạt hạ xuống làm cho chủ thành Pháp Tư bị tràn ngập bởi ánh chớp màu vàng kim, dân chúng đứng xa xa xem kịch vui không khỏi hoảng hốt lùi lại.
Dân chúng chịu ảnh hưởng bởi tĩnh điện trong không khí, từng sợi tóc dựng đứng lên, điều này làm cho bọn họ hết sức khó chịu, chỉ có thể càng cách xa toà nhà Hiệp Hội Ma Pháp Sư.
Sắc mặt của Tổng Hội Trưởng ngưng trọng không gì sánh được, dần dần có chút kiệt sức khi ngăn cản công kích Thánh Quang Lôi Phạt, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
- Rốt cuộc thì ta hắn mạnh tới mức nào?
Lão ta cắn chặt răng, dành ra một tay thi triển ma pháp mới hệ Ánh Sáng.
Trong bức tranh, Mục Lương nhàn nhạt quan sát tất cả, lúc này ma thú do Cây Phượng Hoàng huyễn hóa ra đang chém giết với ma thú họa quyển.
Cổ Tư Mỹ khẩn trương hỏi:
- Chúng ta sẽ thắng chứ?
- Đương nhiên rồi.
Mục Lương lên tiếng mà không quay đầu lại.
Vì vậy anh không có lập tức trốn thoát, mà là nghiên cứu ma cụ Họa Quyển.
Anh cảm thấy rất hứng thú đối với ma cụ như vậy, nếu như có thể tham khảo một chút, anh tin mình có thể chế tạo ra ma cụ mạnh hơn.
Anh nghĩ tới đây, khóe môi của anh cong lên, càng thêm coi trọng ma cụ này.
- Bệ hạ.
An Kiệt Lạp thanh thúy lên tiếng.
Mục Lương hỏi với giọng điệu nhàn nhạt:
- Có chuyện gì vậy?
An Kiệt Lạp nhắc nhở:
- Không phải bệ hạ đã đồng ý Thấm Lan đại nhân là sẽ trở về lúc hừng đông sao, hiện tại thời gian không nhiều lắm.
- A, suýt nữa thì ta quên rồi.
Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương hiện lên tia sáng.
Anh giơ tay vung ra một quyền tới trước, không gian lập tức vỡ nát, Lỗ Đen Trọng Lực xoắn nát không gian, ma thú bay ra từ trong bức tranh vỡ vụn như tờ giấy.