Phía trước Trà Thụ Sinh Mệnh, Nấm Kỳ Huyễn dựng dục cô gái Ma Cà Rồng đã lớn hơn trước rất nhiều, chiều cao vượt qua bốn mét, độ rộng còn chưa tạo ra tán cái cũng đã có ba mét.
Bên dưới Nấm Kỳ Huyễn, Tiểu Tử khoanh chân ngồi trên ghế nhỏ, bàn tay nâng cằm, vẻ mặt đờ đẫn.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tiểu hầu gái nghe được tiếng bước chân nên quay đầu nhìn lại, thấy là Nguyệt Thấm Lan và Thanh Vụ đi tới liền vội vã đứng lên hỏi thăm.
- Đại nhân Thấm Lan, chào buổi sáng.
Tiểu Tử ngây thơ nói.
- Chào buổi sáng.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp lại, dừng bước nhìn chăm chú vào Nấm Kỳ Huyễn khổng lồ.
Tiểu Tử thanh thúy nói:
- Đại nhân, ngày mai tiểu thư Hi Bối Kỳ sẽ sống lại rồi.
- Đúng vậy, hy vọng toàn bộ đều thuận lợi.
Ánh mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan lấp lóe, trong lòng bắt đầu mong đợi.
Tiểu Tử nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Chắc chắn sẽ thuận lợi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, dặn dò:
- Ừm, hai ngày này các ngươi phải để ý kỹ một chút, nếu có gì thay đổi thì lập tức nói cho ta biết.
- Vâng ạ, xin ngài hãy yên tâm.
Tiểu Tử và Thanh Vụ gật đầu thật mạnh.
Nguyệt Thấm Lan thuận miệng hỏi một câu:
- Tiểu Mật đâu, sao ta không thấy cô ấy?
Thanh Vụ giải thích:
- Chị Tiểu Mật đã đi thu thập Nước Mắt Thiên Sứ rồi ạ, phải một hồi nữa mới có thể trở về.
- Ừm, ta biết rồi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, xoay người chuẩn bị đi trở về cung điện tắm rửa một chút, sau đó thay đồ đi đến Chủ Thành của Cục Quản Lý làm việc.
- Ông ~~~
Khi cô vừa xoay người thì Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ đột nhiên toả ra ức vạn tia sáng, từng đốm sáng lấm tấm rơi lên toàn bộ lưng rùa.
Thân cây khổng lồ rung động nhè nhẹ, lá cây ma sát phát ra tiếng vang xào xạc.
- Có chuyện gì vậy?
Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc quay đầu nhìn về phía thân cây khổng lồ.
Tiểu Tử kinh ngạc thốt lên:
- Ta không biết, có lẽ là trời đã sáng rồi?
Thanh Vụ khó hiểu nói:
- Từ giờ cho tới lúc hừng đông van còn hơn nửa tiếng nữa, chắc không phải đâu.
- Ông ~~~
Thân cây khổng lồ hiện lên vầng sáng hiền hòa, Mục Lương bị Linh Nhi lôi kéo đi ra khỏi thân cây, phía sau là ba mảng ánh huỳnh quang, chờ ánh huỳnh quang tiêu tan thì mới lộ ra Cổ Tư Mỹ, Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp.
- Cha, chúng ta đã trở về rồi.
Linh Nhi cười tươi như hoa nói.
Mục Lương dịu dàng nói:
- Vất vả cho ngươi rồi.
- Không vất vả nha.
Linh Nhi tự nhiên cười nói, quay đầu liếc nhìn Nguyệt Thấm Lan, không tiếng động gật đầu chào hỏi, sau đó cơ thể hóa thành một mảnh ánh sáng xanh trở lại Trà Thụ Sinh Mệnh trong đó.
Trên mặt Nguyệt Thấm Lan toát ra nụ cười, kêu một tiếng:
- Mục Lương!
Mục Lương nghe vậy xoay người lại, bình thản nói:
- Ta đã trở về đúng giờ như đã hứa.
Trên mặt của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười, khẩu thị tâm phi nói:
- Thật ra tối nay ngươi trở về cũng không sao.
- Như vậy sao được, ta đã đồng ý ngươi rồi.
Mục Lương cười lắc đầu.
- Đại nhân Thấm Lan.
An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ đồng loạt giơ tay nghiêm chào.
Cổ Tư Mỹ chớp mắt, thấy thế cũng giơ tay nghiêm chào, không được tự nhiên mà kêu một tiếng “đại nhân Thấm Lan”.
Trong lòng của cô nghi ngờ, nữ nhân xinh đẹp khí chất ưu nhã trước mắt này là ai?
Nguyệt Thấm Lan thấy Cổ Tư Mỹ, vẻ mặt của cô không thay đổi mà hỏi:
- Vị này chính là….
Trong lòng của cô chửi thầm, vì sao mỗi lần Mục Lương đi ra ngoài đều sẽ dẫn người trở về?
Mục Lương giải thích:
- Cô tên là Cổ Tư Mỹ, tự xưng là hậu duệ của Ma Pháp Thần, bị giam tại địa lao cùng với nhóm An Kiệt Lạp, ta thấy thân phận cô ta đặc biệt nên tiện tay nhặt về.
- Tiện tay nhặt về?
Khóe mắt của Cổ Tư Mỹ co giật một cái, nhưng cũng không cách nào phản bác lời nói của Mục Lương.
Cô nhìn Nguyệt Thấm Lan, tự nhiên hào phóng gật đầu chào hỏi:
- Xin chào, ta tên là Cổ Tư Mỹ.
- Hậu duệ của Ma Pháp Thần?
Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, quan sát Cổ Tư Mỹ một lần nữa, từ bên ngoài nhìn vào thì đối phương chẳng khác gì một người bình thường.
- Hiện tại, cô ấy chỉ là người thường thôi.
Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.
- Vâng.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, không hề hỏi kĩ hơn.
Mục Lương quay đầu nhìn về phía An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ, bình thản nói:
- Các ngươi nghỉ ngơi một ngày, đi xuống đi.
An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ không hẹn mà cùng lắc đầu, nói với vẻ mặt nghiêm túc:
- Bệ hạ, chúng ta không cần nghỉ ngơi, có thể tiếp tục tham gia huấn luyện!
- Ừm, vậy cũng tốt.
Mục Lương gật đầu khen ngợi, lấy ra hai quả Tinh cấp Thần 8 đưa cho hai người.
- Ăn xong rồi lại đi huấn luyện.
Anh dặn dò.
- Vâng.
Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp lộ ra vẻ mặt vui mừng, hai tay nhận lấy quả Tinh cấp Thần 8, chỉ cần ăn nó thì thực lực có thể tinh tiến không ít.
Hai người giơ tay nghiêm chào sau đó Mục Lương xoay người rời khỏi hậu hoa viên.
Cổ Tư Mỹ chắp hai tay ở sau lưng, ánh mắt qua lại giữa Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan, trực giác nói cho cô hai người có quan hệ không bình thường.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Thấm Lan, ngươi sắp xếp cô ấy ở trong cung điện, lúc rảnh rỗi lại nghiên cứu xem làm thế nào để kích hoạt huyết mạch Ma Pháp Thần.
- Được rồi.
Nguyệt Thấm Lan đồng ý một tiếng.
Cô nhìn về phía nữ nhân, mỉm cười nói:
- Tiểu thư Cổ Tư Mỹ, xin mời đi theo ta.
- Vâng.
Cổ Tư Mỹ lên tiếng, đi theo Nguyệt Thấm Lan về phía cung điện.
- Ông ~~~
Cũng là vào lúc này, Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ lại tỏa sáng lần nữa, bắt đầu thôi diễn hoàn cảnh hừng đông.
Cổ Tư Mỹ ngước mắt nhìn chăm chú vào Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ, tán cây rộng lớn không nhìn thấy biên giới, cô cả kinh nói không ra lời, cũng hiểu rõ ẩn ý trong câu nói của Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp lúc ở vương thành Người Thú.
……..
- Cộp cộp cộp ~
Nguyệt Thấm Lan bước vào cung điện, Cổ Tư Mỹ đi theo phía sau với ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Đôi mắt đẹp của thiếu nữ sáng lấp lánh, vừa đi vào cung điện vừa quan sát xung quanh, nhìn thấy cách bày trí điêu long họa phượng, môi hồng hơi mở ra.
- Thật xinh đẹp.
Cổ Tư Mỹ lẩm bẩm.
- Thích sao?
Nguyệt Thấm Lan quay đầu hỏi một câu.
Cổ Tư Mỹ gật đầu liên tục, thanh thúy nói:
- Ừ ừ, nơi đây tốt hơn nhiều so với địa lao.
- ....
Khóe miệng của Nguyệt Thấm Lan co giật một chút, so sánh cung điện với địa lao?
Cô khẽ thở ra một hơi, khuôn mặt khôi phục vẻ ưu nhã, nói:
- Đi thôi, ta dẫn ngươi đến chỗ ở tạm thời.
- Vâng.
Cổ Tư Mỹ lên tiếng, đôi mắt đẹp vẫn ngắm nhìn bốn phía.
- Đại nhân, chào buổi sáng.
Ba Phù và Cầm Phi Nhi đã tỉnh dậy, lúc này đang quét dọn cung điện.
Nguyệt Thấm Lan hơi gật đầu đáp lại:
- Chào buổi sáng.