Nguyệt Thấm Lan giải thích:
- Bên thành Tấn Nguyên xuất hiện thực lực Hư Quỷ Chí Tôn, Tố Cẩm không ngăn nổi, cho nên nhờ Ôn Sa đi qua hỗ trợ.
Thời gian Hư Quỷ Hoàng thức tỉnh càng ngày càng gần, Hư Quỷ cấp cao bắt đầu xuất hiện nhiều hơn, thực lực Hư Quỷ Chí Tôn đã xuất hiện mấy con, hơn phân nửa là do Mộc Phân Thân Mục Lương đi giải quyết.
- Ừm, vậy cũng tốt.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, dạo gần đây Mộc Phân Thân bề bộn nhiều việc, muốn tọa trấn căn cứ trung chuyển thành Phượng và thành Phi Điểu.
- Ai ~~~
Nguyệt Thấm Lan thở dài một tiếng, ưu sầu nói:
- Nếu như không nhờ có Mộc Phân Thân thì thành Phượng hẳn là không thể chống đỡ nổi Hư Tộc rồi.
- Ừm, Kim Phượng còn bị thương.
Ánh mắt của Mục Lương lưu chuyển.
Cách đây không lâu, thành chủ thành Phượng Kim Phượng bị trọng thương, nếu như không nhờ Mộc Phân Thân ra tay thì cô ấy có lẽ đã bị Hư Quỷ xé xác.
Nguyệt Thấm Lan đề nghị:
- Nếu như vậy, hay là để cho người bình thường của thành Phượng tới vương quốc Huyền Vũ đi?
Mục Lương suy nghĩ một chút, ôn hòa nói:
- Ừm, ý kiến này không tệ, như vậy có thể tiết kiệm một số nhân lực, toàn lực canh phòng căn cứ trung chuyển.
Trong căn cứ trung chuyển có cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh, sau khi dân chúng thành Phượng dời đi, căn cứ trung chuyển có thể phòng thủ dễ dàng hơn, cũng có thể phân lưu Hư Quỷ, sẽ không toàn bộ dũng mãnh đi đến vương quốc Huyền Vũ.
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:
- Vậy thì cứ an bài như thế đi, dời đi dân chúng bình thường của thành Phượng, làm cho cường giả tiến vào căn cứ trung chuyển.
- Ừm, chờ khi nào Kim Phượng khôi phục thì lại để cô ấy đi an bài.
Mục Lương gật đầu một cái.
Vương quốc Huyền Vũ không có dư nhân viên để an bài việc di dời dân chúng thành Phượng, biện pháp tốt nhất chính là để bọn họ tự giải quyết, vương quốc Huyền Vũ sẽ cử phi thuyền vận chuyển hỗ trợ việc vận chuyển dân chúng.
- Ngươi quyết định là tốt rồi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
- Thời gian càng ngày càng gấp, không biết Hư Quỷ Hoàng trốn ở đâu.
Trong mắt Mục Lương hiện lên tia sáng lạnh lẽo.
Nguyệt Thấm Lan ưu sầu nói:
- E là phải lật tung toàn bộ đại lục cũ mới có thể tìm được hắn.
Mục Lương cười khổ một tiếng, Mộc Phân Thân tìm lâu như vậy mà vẫn không tìm được Hư Quỷ Hoàng, đối phương thật sự quá biết né tránh.
Hắn không khỏi hoài nghi Hư Quỷ Hoàng tinh thông năng lực không gian, nếu quả thật là thế, như vậy sau này chiến đấu với hắn ta sẽ là một phiền toái lớn.
Nguyệt Thấm Lan thở dài một tiếng, áp lực trên vai lớn hơn.
- Chớ suy nghĩ quá nhiều, có ta ở đây.
Mục Lương vỗ vai nữ nhân.
- Ngươi cũng đừng tạo áp lực quá lớn cho mình.
Giọng điệu của Nguyệt Thấm Lan mềm xuống, đáy mắt hiện lên một tia đau lòng.
- Biết nhiều thì trọng trách càng nhiều.
Mục Lương khẽ cười một tiếng.
- Ngụy biện.
Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt với Mục Lương.
Mục Lương cười một tiếng, vươn tay xoa bóp gương mặt của nữ nhân, xúc cảm tốt hơn so với trước đây.
Hắn dịu dàng nói:
- Ăn cơm chiều đi, tối nay không thể ngủ, phải đến chỗ Hi Bối Kỳ để canh chừng nữa.
- Đúng vậy, không biết khi nào thì cô ấy sống lại…
Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lấp lóe.
- Chỉ có thể canh chừng thôi.
Mục Lương ôn hòa nói.
Mười ngày chỉ là thời gian dự tính của hắn, chỉ sợ Bào Tử Phục Sinh sẽ sinh trưởng trước giờ hoặc là trễ hơn.
...
Tầng tám Khu Vực Trung Ương, ở chỗ sâu trong hậu hoa viên.
Phía trước Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ là Nấm Kỳ Huyễn dựng dục Hi Bối Kỳ, lúc này nó đã lớn hơn trước rất nhiều.
Trước Nấm Kỳ Huyễn là Vân Hân, cô ngồi co chân trên đồng cỏ, hai tay nâng cằm, đôi mắt nhìn chăm chú vào Nấm Kỳ Huyễn khổng lồ mà không nháy một cái.
Cô nhỏ giọng nói:
- Tiểu thư Hi Bối Kỳ, tất cả mọi người đều rất nhớ ngươi, ngươi phải mau chóng phục sinh đó...
- Ông ~~~
Hình như nghe thấy lời nói của tiểu hầu gái, tán của Nấm Kỳ Huyễn nhẹ nhàng run lên, điều này làm cho tiểu hầu gái thoáng cái lên tinh thần.
- A, đây là sắp sống lại sao?
Vân Hân vừa kinh ngạc vừa vui mừng reo lên.
Nhưng mà qua một hồi lâu thì Nấm Kỳ Huyễn vẫn không có biến hóa khác, vẫn an tĩnh giống như thường ngày.
Vân Hân thất vọng cúi đầu, thở dài lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ là ta ảo giác sao?
Cô tiếp tục ngồi canh chừng, chỉ còn vài tiếng nữa thôi thì sẽ đến ngày thứ mười.
- Cộp cộp cộp ~~~
Không biết qua bao lâu, phía sau tiểu hầu gái truyền đến mấy tiếng bước chân.
Vân Hân vội vã quay đầu nhìn lại, đôi mắt lập tức sáng ngời, cô nhìn thấy Mục Lương và những người khác đang đi tới đây.
Cô vội vã đứng lên, ngoan ngoãn chào hỏi:
- Bệ hạ, Thấm Lan đại nhân, Hồ Tiên đại nhân, tiểu thư Ly Nguyệt…
Hi Bối Kỳ gần phục sinh, Nguyệt Thấm Lan và những người khác làm xong việc đều đi tới hậu hoa viên, chuẩn bị chứng kiến thời khắc cô gái Ma Cà Rồng phục sinh.
- Ừm, có tình huống gì chưa?
Mục Lương ôn hòa hỏi.
Vân Hân lắc đầu, ngây thơ đáp:
- Chưa ạ, vẫn giống như trước, nhưng mà hình như đã lớn hơn.
Mục Lương nghe vậy gật đầu một cái, lực chú ý rơi trên Nấm Kỳ Huyễn, quan sát tỉ mỉ hình dạng của nó, sau khi xác định không có vấn đề gì thì mới yên lòng.
Ly Nguyệt nhận đồng nói:
- Đúng là lớn hơn trước rất nhiều.
Ngải Lỵ Na nhỏ giọng thầm thì:
- Cây nấm lớn như vậy, không biết ăn được hay không.
- Cái gì, ngươi muốn ăn Hi Bối Kỳ sao?
Đôi mắt màu xanh lam của Mễ Nặc trợn to, đôi tai thỏ lông nhung lập tức đứng thẳng.
Ngải Lỵ Na tức giận đỏ mặt nói:
- Ngươi nghĩ cái gì thế? Ý của ta là số nấm còn lại sau khi Hi Bối Kỳ phục sinh kìa!
- Ồ ồ, hóa ra là vậy, làm ta sợ muốn chết, ta còn nghĩ rằng ngươi muốn ăn Hi Bối Kỳ.
Khuôn mặt xinh đẹp của Mễ Nặc ửng đỏ, lỗ tai thỏ có chút xấu hổ mà cụp xuống.
Ngải Lỵ Na trợn trắng mắt, vươn tay véo má của cô gái tai thỏ, tức giận nói:
- Ngươi cho rằng ta hư như vậy sao?
- Không có, tuyệt đối không có.
Mễ Nặc nghiêm túc đáp, gương mặt lộ ra sự chân thành.
Ngải Lỵ Na nghiến răng, nói với giọng điệu u oán:
- Tốt nhất là như vậy.
- Ha ha ha ~~~
Hồ Tiên che miệng cười đến vui vẻ, quyến rũ nói:
- Các ngươi đừng làm rộn nữa, chớ hù dọa Hi Bối Kỳ, coi chừng cô ấy sợ không dám ra ngoài đấy.
- Cũng đúng.
Mễ Nặc gật đầu liên tục, nhận đồng xoay người sang chỗ khác.
Trong mắt của Mục Lương đầy ý cười, lấy ra một loạt cái ghế sô pha cho chúng nữ ngồi xuống, không biết khi nào cô gái Ma Cà Rồng phục sinh, cho nên tốt nhất là ngồi xuống chậm rãi chờ.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:
- Phi Nhan còn chưa trở lại sao?
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:
- Vẫn chưa, hôm nay Hư Quỷ tới tập kích rất nhiều, dọn dẹp chiến trường cần thời gian không ngắn.
- Hy vọng cô ấy sẽ không bỏ lỡ thời điểm Hi Bối Kỳ phục sinh.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.