Yên Hồng lấy ra thuốc cầm máu, đổ lên trên vết thương của nữ Ma Pháp Sư với vẻ mặt không thay đổi, nhẹ nhàng rắc thuốc bột phủ kín miệng vết thương, đạt được hiệu quả cấp tốc cầm máu.
Môi của nữ Ma Pháp Sư run rẩy, thuốc cầm máu thoa lên trên vết thương rất đau, chỉ là nếu so sánh với lúc dùng cồn rửa vết thương thì nhẹ nhàng hơn một chút.
Sắc mặt của cô càng thêm tái nhợt, nhìn chằm chằm nữ quân y trước mặt với ánh mắt u oán.
- Máu ngừng rồi.
Yên Hồng nói với vẻ mặt bình tĩnh.
- Cảm ơn!
Nữ Ma Pháp Sư miễn cưỡng nói hai chữ.
- Không khách khí.
Khóe môi của Yên Hồng hơi cong lên, lấy ra Thuốc Kháng Hư bắt đầu rửa sạch tổn thương cảm nhiễm trên vai nữ Ma Pháp Sư.
Sau khi làm xong những thứ này, cô lại đút một bình bí dược chữa thương thông thường cho nữ Ma Pháp Sư, trợ giúp cơ thể của đối phương khôi phục nhanh chóng.
Thiếu nữ tình nguyện viên thì dùng khăn lông ướt lau máu đen trên mặt nữ Ma Pháp Sư, hỗ trợ thanh lý những vết thương hơi nhẹ.
- Được rồi, ngươi nghỉ ngơi đi.
Yên Hồng phủi tay đứng dậy.
- Cám ơn ngươi.
Nữ Ma Pháp Sư lại lên tiếng cám ơn lần nữa.
Yên Hồng mỉm cười, mang theo thiếu nữ tình nguyện viên đi trị liệu vị thương binh kế tiếp.
- Cộp cộp cộp ~~~
Đi được mấy bước thì Yên Hồng dừng lại, quay đầu nhìn thiếu nữ, hỏi:
- Kỹ thuật của ngươi không tệ, có muốn tới vương quốc Huyền Vũ làm lính quân y không?
- A, ta có thể chứ?
Đôi mắt của nữ tình nguyện viên trợn to, trên khuôn mặt tràn đầy thần sắc chờ mong.
Yên Hồng gật đầu nói:
- Đương nhiên là có thể, nhưng trước đó ngươi phải thông qua kỳ kiểm tra, có thể sẽ trở thành tân binh, sau đó còn phải học tập kiến thức một tháng mới có thể trở thành lính quân y chân chính.
Cô có thể đề cử thiếu nữ đi tham gia khảo hạch, còn về phần có thể thông qua khảo hạch hay không thì phải xem bản lĩnh của cô ấy .
Yên Hồng là tiểu đội trưởng lính quân y, có nghĩa vụ tìm kiếm nhân tài mới thích hợp thay quân đội.
- Cảm ơn đại nhân, ta sẽ cố gắng.
Nữ tình nguyện viên kích động gật đầu lia lịa.
Cô vẫn luôn sống ở thành Phi Điểu, trước khi Hư Quỷ đột kích thì cô chỉ là một người bình thường, cô không có người thân bên cạnh, trong lòng vẫn luôn mong ước đi tới vương quốc Huyền Vũ.
Mấy ngày nay thiếu nữ hỗ trợ nhóm lính quân y cứu tử chữa thương, cô thật sự rất thích phần công việc này, mỗi khi cứu được một mạng người thì trong lòng cô luôn có cảm giác thỏa mãn và cảm giác thành tựu.
- Đi thôi, còn có rất nhiều thương binh cần trị liệu.
Yên Hồng hơi nâng cằm lên, đi tới một vị cường giả bị trọng thương khác.
- Ầm ầm ~~~
Khi lính quân y bận rộn cứu trị thương binh thì tình hình chiến đấu ngoài thành Phi Điểu đã tiến vào giai đoạn gay cấn, linh khí đại pháo lần lượt công kích Hư Quỷ đến gần.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Đàn Hư Quỷ rít gào liên tục, mặc kệ lửa đạn vẫn đi tới trước, có Hư Quỷ còn dùng cơ thể đồng bạn chết đi làm khiên chắn, điên cuồng tiến lên.
- Húc Nhật Hàng Lâm.
Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư ngâm xướng chú ngữ, lần này thời gian ngâm xướng lâu hơn một phút đồng hồ.
- Ông ~~~
Bầu trời xuất hiện mảng lớn chùm sáng, chúng nó giống như là tia sáng khi mặt trời vừa ló dạng khiến người ta vừa liếc nhìn đã cảm thấy hai mắt đau đớn.
Nhóm Ma Pháp Sư kinh ngạc thốt lên :
- Tổng hội trưởng sử dụng sát chiêu, đó là ma pháp cấm chú hệ quang Húc Nhật Hàng Lâm!
- Ông ~~~
Ngay sau đó, theo cánh tay vươn cao của Ma Pháp Sư tổng hội trưởng buông xuống, ánh sáng trên bầu trời cũng cấp tốc hạ xuống.
Nguyên tố ánh sáng nồng nặc trùng kích về phía bầy Hư Quỷ, thoạt nhìn giống như là hàng triệu mũi tên ánh sáng từ trên trời giáng xuống, xuyên thủng vô số Hư Quỷ.
………
Cung điện, khu vực Trung Ương.
Bên trong thư phòng.
Nguyệt Thấm Lan đang sửa sang các loại tin tức truyền về từ đại lục cũ, thần sắc trên mặt ngưng trọng, dựa vào các tin tức trong tay thì số lượng Hư Quỷ hoạt động lại tăng lên gấp mấy lần so với hai ngày trước.
- Cứ tiếp tục như vậy thì đại lục cũ thật sự không có chỗ để nhân loại sinh sống.
Giọng nói của nàng mang theo một tia ưu sầu.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa phòng bị đẩy ra, Hồ Tiên cất bước đi vào thư phòng, tám chiếc đuôi hồ ly sau lưng nhẹ nhàng lay động, cô thấy chỉ có Nguyệt Thấm Lan ở trong thư phòng, nhướng mày hỏi:
- Mục Lương còn chưa làm xong à?
- Chưa đâu.
Nguyệt Thấm Lan thả văn kiện trong tay xuống.
- Còn bốn ngày nữa là La Y thức tỉnh rồi.
Hồ Tiên nói xong thì ngồi xuống, hai chân thon dài bắt chéo nhau.
Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lóe lên, thấp giọng nói:
- Đúng vậy, bốn ngày nữa thôi, đến lúc đó chắc Mục Lương đã chế tạo xong linh khí mới rồi.
- Hy vọng là vậy đi.
Hồ Tiên thở dài một tiếng, vén tóc mai ra phía sau, quyến rũ nói:
- Bên Thành Buôn Bán không có chuyện gì làm, tất cả đều tập trung cho cuộc đại chiến sắp tới.
Cô gái đuôi hồ ly là cường giả cấp 8, sau khi khai chiến toàn diện với Hư Tộc thì nàng cũng sẽ lên chiến trường đối phó Hư Quỷ.
- Đúng vậy.
Nguyệt Thấm Lan cảm thán một tiếng.
Hồ Tiên liếc nhìn văn kiện trên mặt bàn, vươn tay cầm một phần lật xem, sau khi hiểu rõ ràng tình huống của đại lục cũ thì sắc mặt của cô cũng trở nên ngưng trọng.
- Cường giả nhân loại không đủ, đại lục mới không có chi viện cường giả mới sao?
Cô cau mày hỏi.
- Không nhiều lắm.
Nguyệt Thấm Lan lắc đầu.
Hồ Tiên hừ lạnh một tiếng, bất mãn nói:
- Những người đó quá ích kỷ.
- Tập làm quen là tốt rồi.
Nguyệt Thấm Lan nhún vai, lộ ra dáng vẻ đã thấy ra.
Hồ Tiên hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:
- Nếu như ta có năng lực thì sẽ bổ ra kênh Sương Mù, làm Hư Quỷ có thể đi qua bên kia, ép buộc bọn hắn hỗ trợ đối phó Hư Tộc.
- Cái này chắc Mục Lương có thể làm được.
Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lấp lóe.
Hồ Tiên run run lỗ tai, lạnh nhạt nói:
- Ta biết hắn có thể, nhưng hắn sẽ không làm như vậy.
Làm như vậy đồng nghĩa với việc sẽ khiến nhiều người vô tội phải chết, cũng sẽ khiến nhiều người mắc Hư Quỷ Cảm Nhiễm, Hư Quỷ cắn nuốt nhiều huyết thịt cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn,
- Ta biết.
Nguyệt Thấm Lan nhún vai.
Hai người liếc nhìn nhau, đều biết Mục Lương sẽ không vì đối phó Hư Quỷ mà đặt dân chúng bình thường ở mảnh đại lục khác vào trong nguy hiểm.
- Cộp cộp cộp ~~~
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, sau đó tiếng gõ cửa vang lên.
Thanh Vụ thanh thúy nói:
- Đại nhân Thấm Lan, bệ hạ đã xong việc đi ra ngoài rồi.
Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên liếc nhìn nhau lần nữa, sau đó vui vẻ đứng lên đi ra ngoài.
- Cọt kẹt ~~~
Hai người mở cửa thư phòng, không hề nhìn tiểu hầu gái, cất bước đi về phía phòng làm việc.