Thanh Vụ chớp mắt, nhỏ giọng thầm thì:
- Bệ hạ chỉ ở trong phòng làm việc ba ngày thôi, không ngờ hai vị đại nhân lại muốn gặp bệ hạ đến như vậy.
- Cộp cộp cộp ~~~
Bên ngoài phòng làm việc, Mục Lương cầm một cuộn tranh màu trắng trong tay, ngước mắt thấy cô gái đuôi hồ ly và Nguyệt Thấm Lan đi nhanh tới.
Khóe môi của anh cong lên, giơ tay vẫy các cô.
- Mục Lương, ngươi làm xong rồi à?
Đôi mắt xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan sáng ngời, không nén nổi sự vui mừng trong giọng nói.
- Đúng vậy, ta đã làm xong rồi.
Mục Lương vừa nói vừa rồi quơ quơ cuộn tranh ở trong tay.
Hồ Tiên liếc mắt đưa tình Mục Lương, dịu dàng hỏi:
- Là một cuộn tranh à?
- Họa Quyển Vũ Trụ.
Mục Lương đọc từng chữ.
Họa Quyển Vạn Vật đã có rồi, cho nên hắn nghĩ đến vũ trụ, thứ này càng rộng lớn hơn.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Họa Quyển Vũ Trụ, cái tên rất êm tai.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Vũ trụ sinh vạn vật, vạn vật đều ở bên trong vũ trụ.
- Nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì.
Hồ Tiên trợn trắng mắt.
Mục Lương cười một tiếng:
- Dù sao thì nó có nghĩa là rất lợi hại.
- Được rồi, vậy ngươi đã thử dùng lần nào chưa?
Đôi mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên chớp chớp.
- Chưa đâu, hiện tại ta ra ngoài là dự định đi thử nghiệm một chút.
Mục Lương tung hứng Họa Quyển Vũ Trụ trong tay.
- Vậy chúng ta đi xem.
Hồ Tiên nói rồi ôm lấy cánh tay của Nguyệt Thấm Lan.
- Ừm, vậy chúng ta đi ra ngoài thôi.
Mục Lương gật đầu đáp.
Anh cất bước đi ra cung điện, thuận miệng hỏi:
- Tình huống bên đại lục cũ thế nào?
- Tình huống bên kia không tốt lắm, số lượng Hư Quỷ tăng rất nhanh so với hai ngày trước.
Nguyệt Thấm Lan thở dài một tiếng rồi lắc đầu.
Mục Lương lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, hỏi:
- Vậy tình huống bên thành Phi Điểu và thành Tấn Nguyên như thế nào?
Mộc Phân Thân tọa trấn ở thành Phượng cho nên hắn không cần lo lắng, dù cho phân thân của Hư Quỷ Hoàng xuất hiện thì cũng không cần sợ hãi.
Anh chỉ lo lắng phân thân của La Y xuất hiện ở thành Phi Điểu và thành Tấn Nguyên.
Nguyệt Thấm Lan trầm giọng nói:
- Vẫn giống như mấy ngày trước đây, Hư Quỷ vẫn luôn vây thành chưa từng dừng lại.
- Phân thân Hư Quỷ Hoàng thì sao?
Mục Lương hỏi.
- Không có tin tức về phương diện này.
Nguyệt Thấm Lan lắc đầu.
Mục Lương nhẹ gật đầu:
- Ta biết rồi.
- Những đại thành khác thì sao, có gặp phải chuyện gì không?
Anh lại hỏi.
Ngoại trừ căn cứ trung chuyển thì đại lục cũ còn có vài toà đại thành tồn tại, đồng dạng vẫn luôn bị Hư Quỷ vây công.
- Tình huống của thành Dạ Nguyệt còn tính là tốt, Cầm Vũ và Tân Tây ở bên kia.
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy đáp, nhìn Mục Lương rồi tiếp tục nói:
- Tình huống của vài toà đại thành khác không tốt lắm, ta đã phê chuẩn trợ giúp thẩm phán mấy lần, nếu không thì có thể đã bị phá thành.
- Vũ khí Thẩm Phán còn có bao nhiêu?
Mục Lương trầm giọng hỏi.
- Hiện tại vẫn chưa thống kê, nếu ngươi muốn biết thì ta phân phó thuộc hạ đi kiểm tra.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
- Thôi được rồi, tối nay ta tự mình đi xem.
Mục Lương xua tay.
- Vâng.
Nguyệt Thấm Lan đáp một tiếng.
Mục Lương đi ra cung điện, bình thản hỏi:
- Cốc Phi Long thì sao, đã lâu rồi ta không nghe thấy tin tức ở bên kia.
- Cái này ta thật đúng là không có lưu ý tới, từ nửa tháng trước đã không có tin tức rồi.
Con ngươi của Nguyệt Thấm Lan co rút lại, lúc này mới nhớ tới còn có Cốc Phi Long.
Mục Lương dặn dò:
- Bảo thuộc hạ liên lạc một chút.
- Vâng.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu, xoay người lại vẫy tay với tiểu hầu gái đi theo phía sau.
- Đại nhân Thấm Lan.
Tiểu Mật nhanh chóng tiến lên.
Nguyệt Thấm Lan dặn dò:
- Đi liên lạc Cốc Phi Long, hỏi thăm tình huống bên kia thế nào rồi.
Long Chủ có linh khí phát sóng và Trùng Cộng Hưởng, có thể kết nối đến Phòng Liên Lạc trong cung điện, không cần phải chạy đi xa.
Tiểu Mật đáp ứng nói:
- Vâng.
- Cộp cộp cộp ~~~
Cô bé bước nhanh trở lại cung điện, đi thẳng đến Phòng Liên Lạc.
Nguyệt Thấm Lan đuổi theo sau Mục Lương, anh đã đi đến quảng trường trước cung điện.
- Cộp cộp cộp ~~~
Thang Vận Chuyển dừng ở tầng tám khu vực Trung Ương, Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na bước ra, điều đầu tiên nhìn thấy được chính là ba người Mục Lương.
- A, Mục Lương, các ngươi muốn làm cái gì thế?
Ngải Lỵ Na tò mò hỏi.
Ly Nguyệt ôn nhu hỏi:
- Ngươi xong việc rồi à?
- Ừm, ta chuẩn bị thử nghiệm linh khí mới.
Mục Lương ra hiệu họa quyển trong tay.
- Vậy chúng ta trở về thật là đúng lúc!
Đôi mắt đẹp của Ngải Lỵ Na sáng lên.
Ly Nguyệt đi tới bên cạnh Nguyệt Thấm Lan, dịu dàng hỏi:
- Chị Thấm Lan, Mục Lương vừa mới đi ra à?
Cô trở về cung điện chính là có chuyện tìm Mục Lương, vốn dĩ cho rằng anh còn ở phòng làm việc, không ngờ vừa trở về đã gặp được anh.
- Đúng vậy.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.
Ly Nguyệt còn muốn nói điều gì đó thì Mục Lương đã ném họa quyển trong tay lên trời.
- Bắt đầu rồi.
Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na nhìn chằm chằm không nháy một cái.
Ly Nguyệt và Nguyệt Thấm Lan cũng tĩnh khí ngưng thần, chờ mong nhìn thấy uy lực của vũ khí mới.
………..
Mục Lương ném Họa Quyển Vũ Trụ lên trời, họa quyển màu sắc rực rỡ triển khai trên không trung, đón gió bắt đầu biến lớn. .
- Vù vù vù ~~~
Chỉ qua thời gian mấy hơi thở, Họa Quyển Vũ Trụ lớn bằng cánh tay mở rộng thành trăm mét, bao phủ quảng trường cung điện ở bên trong.
Nguyệt Thấm Lan và những người khác ngừng thở, thấy được đồ án trên Hoạ Quyển Vũ Trụ, đó là vũ trụ tinh hà, có thể nhìn thấy từng đoàn tinh vân đang xoay tròn.
Phía dưới vũ trụ tinh hà là núi cao sông dài cùng với các loại sinh linh trông rất sống động.
Ở trong tầm mắt các cô gái, vũ trụ tinh hà là xoay tròn, sông hồ và biển lớn cũng là lưu động.
Ly Nguyệt ngẩng đầu lên, nhìn thấy trong bức tranh có từng mảng sao băng hạ xuống, chân thật như muốn rơi xuống đầu mọi người.
- A ~~~
Ngải Lỵ Na kêu một tiếng, nắm chặt tay cô gái tóc trắng.
- Không sao đâu.
Giọng nói ôn hoà của Mục Lương vang lên.
Khóe môi của anh cong lên, Họa Quyển Vũ Trụ dung hợp rất nhiều ma pháp trận, bao hàm rất nhiều năng lực mà anh có thể thi triển, uy lực mạnh hơn gấp mấy lần Họa Quyển Vạn Vật.
Họa Quyển Vũ Trụ xoay tròn ở giữa trời và đất, khiến người ta cảm giác như đang đặt mình ở trong vũ trụ.
- Thật xinh đẹp.
Đôi mắt xanh biển của Nguyệt Thấm Lan sáng lấp lánh, nhìn sao trời trong bức tranh lóe lên thật lâu không nói lời nào.
- Đó là Trà Thụ Sinh Mệnh sao?
Ngải Lỵ Na lanh mắt thấy được đại thụ khổng lồ trong bức tranh.
- Đúng vậy.
Mục Lương lên tiếng.