Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 280 - Chương 2926 - Đều Là Con Người Tại Sao Lại Chênh Lệch Lớn Như Vậy Chứ?

Chương 2926 - Đều Là Con Người Tại Sao Lại Chênh Lệch Lớn Như Vậy Chứ?
Chương 2926 - Đều Là Con Người Tại Sao Lại Chênh Lệch Lớn Như Vậy Chứ?

Biểu cảm khiếp sợ trên mặt Tổng hội trưởng Ma Pháp Sư càng sâu, lão không nhịn được khiếp sợ lặp lại:

- Các hạ tự nghĩ ra?

- Có chuyện gì à?

Mục Lương lạnh lùng liếc đối phương.

Tổng hội trưởng Ma Pháp Sư co giật khóe miệng, nói với giọng khàn khàn:

- Không, không có gì.

Lão đã kinh ngạc đến mức không biết nói cái gì cho phải, tự nghĩ ra ma pháp trận Thánh giai không phải là chuyện đơn giản, người có thiên phú cực cao cũng cần ít nhất bốn, năm năm để nghiên cứu, ma pháp trận đẳng cấp càng cao thì trắc trở càng lớn.

- Vậy gọi là ma pháp trận Thánh Quang đi.

Mục Lương lẩm bẩm.

- Nó là ma pháp trận Thánh giai sao?

Tổng hội trưởng Ma Pháp Sư vội hỏi, muốn chứng thực suy nghĩ của mình.

Mục Lương nhàn nhạt gật đầu:

- Ừm.

- ....

Tổng hội trưởng Ma Pháp Sư trầm mặc, lão bị đả kích không lời nào để nói, đều là con người, tại sao lại có sự chênh lệch lớn như vậy chứ?

- Bệ hạ, ma pháp trận vừa rồi có ích lợi gì thế?

Hạ Khoa Phu không khỏi thắc mắc.

Mục Lương giải thích ngắn gọn:

- Nó có thể chống đỡ công kích của Hư Quỷ Thánh giai, nhưng chỉ có thể duy trì nửa ngày thôi, còn có thể phát động công kích quần thể đối với Hư Quỷ.

Hạ Khoa Phu nghe vậy đôi mắt sáng lên, thở phào nhẹ nhõm nói:

- Nếu là dạng này, như vậy thủ thành sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

- Tuy vậy các ngươi cũng không thể buông lỏng cảnh giác.

Mục Lương nghiêm túc nói.

- Vâng, ta hiểu rõ.

Hạ Khoa Phu nghiêm mặt gật đầu.

Mục Lương bình thản nói:

- Được rồi, dẫn ta đến khu y tế.

- Tốt, mời bệ hạ đi theo ta.

Hạ Khoa Phu lên tiếng, dẫn Mục Lương đi tới khu y tế thành Phi Điểu.

Hơn mười phút sau, hai người đi vào khu y tế, Kỵ Sĩ Phi Điểu canh gác vội vã cung kính hành lễ.

- Huyền Vũ bệ hạ tới!

Có người kinh ngạc thốt lên.

Mục Lương gật đầu đáp lại, cất bước đi tới khu phòng bệnh được thiết lập lâm thời.

Sự xuất hiện của cả hai nhanh chóng hấp dẫn tầm mắt của rất nhiều người, sau khi nhận ra thân phận của bọn hắn, đám người đều cung kính hành lễ.

- Thả lỏng đi, ngươi sẽ không có chuyện gì, máu đã dừng lại rồi.

Giọng nói thanh thúy vang lên từ phía trước, hấp dẫn ánh mắt của Mục Lương.

Anh quay đầu nhìn lại, thấy một thiếu nữ thân hình đơn bạc đang cứu trị thương binh, cô mặc đồng phục chữa bệnh máu trắng của vương quốc Huyền Vũ, nhưng lúc này nó đã bị máu nhuộm đỏ.

Yên Hồng quỳ một chân xuống đất, nghiêm túc xử lý vết thương cho thương binh, hoàn thành công việc cầm máu, giảm đau, băng bó một cách nước chảy mây trôi.

- Không sao rồi.

Cô vỗ vỗ vai của người bị thương, lộ ra nụ cười trấn an.

- Cám ơn ngươi.

Môi của thương binh mấp máy, hư nhược kéo ra một nụ cười.

Yên Hồng mỉm cười, thu dọn túi chữa bệnh rồi đứng lên, chuẩn bị đi trị liệu thương binh còn lại.

Toàn bộ người trọng thương đã được cấp cứu, hiện tại cô mới rảnh rỗi bắt đầu trị liệu thương binh bị thương nhẹ.

- Ngươi tên là gì?

Một giọng nam trong trẻo vang lên từ phía sau.

Cơ thể của Yên Hồng run lên, nàng quay đầu nhìn ra sau lưng, đối diện với một đôi mắt màu đen thâm thúy.

Khi cô thấy rõ mặt của Mục Lương, con ngươi của cô co rút lại một chút, vội vã cung kính hành lễ:

- Bệ hạ vạn an.

Cô hành lễ xong mới nhớ tới phải trả lời vấn đề của Mục Lương, thế là lại cung kính nói:

- Hồi bệ hạ, thuộc hạ tên là Yên Hồng.

- Yên Hồng, ngươi là binh sĩ viện trợ đến từ vương quốc Huyền Vũ à?

Mục Lương bình thản hỏi.

- Bẩm bệ hạ, đúng vậy.

Yên Hồng cung kính gật đầu lần nữa.

- Ừm, làm không tệ.

Mục Lương khen ngợi một câu.

Yên Hồng lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng, kích động nói:

- Cảm ơn bệ hạ khen ngợi.

Mục Lương hỏi:

- Dược vật còn đủ dùng không?

Yên Hồng suy nghĩ một chút, cung kính đáp:

- Ngoại trừ bí dược cầm máu thì những bí dược khác còn rất nhiều.

- Khi nào nhóm bí dược cầm máu tiếp theo được đưa tới?

Mục Lương lại hỏi.

- Chúng ta đã hỏi qua, ngày mai sẽ đưa đến.

Yên Hồng nói với giọng điệu nghiêm túc.

- Rất tốt, ngươi làm không tệ.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

- Bệ hạ, đây là công lao của tất cả mọi người.

Yên Hồng nghiêm túc nhìn về phía Mục Lương.

Đáy mắt của Mục Lương hiện lên một tia khen ngợi, gật đầu nói:

- Ta hiểu được, chờ khi nào trở về vương quốc Huyền Vũ, toàn bộ binh sĩ tiếp viện đều sẽ có thưởng.

- Cảm ơn bệ hạ.

Trong mắt của Yên Hồng tràn đầy vẻ vui mừng, vội vàng hành lễ lần nữa.

………

Bên trong kênh Sương Mù, Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ thu hồi ức hàng ngàn tia sáng, làm cho vương quốc Huyền Vũ tiến vào trạng thái đêm tối.

Ở hậu hoa viên, thân cây Trà Thụ Sinh Mệnh tỏa sáng, Mục Lương bước ra từ bên trong thân cây.

- Bệ hạ đã trở về rồi.

Ba Phù hơi khom lưng ngoan ngoãn hành lễ.

Cô nghe theo sắp xếp của Nguyệt Thấm Lan, đứng chờ ở chỗ này nghênh tiếp Mục Lương trở về.

- Ừm, cơm tối làm xong chưa?

Mục Lương đáp xuống mặt đất, cất bước đi về phía cung điện.

Ba Phù đi theo phía sau cách hai bước, ngoan ngoãn nói:

- Bệ hạ, giờ này hẳn là đã làm xong rồi ạ.

- Ừm, ta rời đi nửa ngày không có xảy ra chuyện gì chứ?

Mục Lương bình thản hỏi.

- Bẩm bệ hạ, không có.

Ba Phù thanh thúy thanh đáp.

- Vậy là tốt rồi.

Anh lên tiếng, chắp tay sau lưng chậm rãi đi vào cung điện.

- Bệ hạ đã trở về.

Trong chính sảnh, Tiểu Tử và các hầu gái khác ngoan ngoãn hành lễ.

Hồ Tiên đi ra Thiên Điện, dịu dàng hỏi:

- Trở về rồi à, Vũ Trụ Họa Quyển thế nào rồi?

Mục Lương ôn hòa nói:

- Rất hài lòng, kích sát Hư Quỷ Thánh giai rất nhẹ nhàng.

Hồ Tiên hơi nhướng mày, quyến rũ nói:

- Nếu vậy ngươi tạo ra thêm vài quyển Họa Quyển Vũ Trụ, như vậy đối phó Hư Tộc sẽ không khó khăn.

- Ngươi suy nghĩ rất đẹp.

Mục Lương vươn tay nhẹ nhàng chọc trán cô gái đuôi hồ ly.

- Thế nào, ngươi không thể chế tạo thêm nữa à?

Hồ Tiên mị nhãn như tơ liếc nam nhân.

Mục Lương lắc đầu, dịu dàng nói:

- Dĩ nhiên không phải, chỉ là quá tốn thời gian và tốn sức, tài liệu lại khan hiếm.

Hơn nữa, người bình thường cũng không chịu nổi tiêu hao của Hoạ Quyển Vũ Trụ, thứ này tương đương với một kiện linh khí cấp bậc Bán Đế, cũng có thể nói là Chuẩn Đế, lại thêm nửa bước chính là đế cấp.

- Vậy thì rất đáng tiếc.

Hồ Tiên dí dỏm le lưỡi một cái.

- Ha ha ha ~~~

Mục Lương buồn cười, vươn tay xoa đầu cô gái đuôi hồ ly, ôn hòa nói:

- Ngày hôm nay ngươi đi làm cái gì hả?

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Ta đến Không Quân .

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Ừm, tình huống bên kia thế nào, Hư Quỷ vẫn còn rất nhiều sao?

- Đúng vậy, vẫn còn rất nhiều.

Hồ Tiên ưu nhã gật đầu.

Mục Lương nghiêm túc hỏi:

- Lấy lực lượng hiện tại của Không Quân và Hải Quân còn có thể thủ sao?

Hồ Tiên thanh thúy nói:

- Yên tâm đi, chỉ cần không phải Hư Quỷ Thánh giai thành đoàn hoặc Hư Quỷ Hoàng đột kích thì vẫn có thể phòng thủ.

- Cũng đúng, Hoa Vạn Gai và nhóm Tiểu Tử đều ở đó.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment