Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 301 - Chương 2947 - Hầm Trú Ẩn

Chương 2947 - Hầm Trú Ẩn
Chương 2947 - Hầm Trú Ẩn

Trải qua mấy tháng học tập, thiếu nữ đã trở thành Ma Pháp Sư cấp 3, thuộc nhóm dẫn đầu trong đám học viên cùng khóa.

Dụ Tử nói nghiêm túc và chân thành:

- Tiếu Tiếu, ta không cầu con trở nên vô cùng cường đại, chỉ cầu con an toàn vui vẻ lớn lên là ta đã mãn nguyện rồi.

- Mẹ, cha lại không có nói như thế với con nha.

Trình Tiếu chớp mắt đẹp nói.

- ...Cha con nói như thế nào?

Dụ Tử lộ ra ánh mắt oán trách hỏi.

Trình Tiếu học giọng điệu của cha mình, nói sinh động như thật:

- Cha nói là con phải nỗ lực học tập ma pháp, sau này tốt nghiệp có thể làm việc cho bệ hạ, nếu được bệ hạ trọng dụng thì đó chính là vinh quang.

Dụ Tử giơ tay lên nâng trán, gật đầu nói với giọng điệu bất đắc dĩ:

- Cha con nói cũng không có sai, nhưng vẫn là phải xem ý nguyện của con, nếu làm như vậy mà con vui vẻ thì cứ việc đi làm.

- Vâng, con muốn trở nên mạnh mẽ.

Trình Tiếu gật đầu lia lịa.

- Tốt.

Dụ Tử mỉm cười, cầm lấy khoai lang bắt đầu dùng bữa .

- Đông đông đông ~~~

Trong Chủ Thành chợt vang lên tiếng chuông, Dụ Tử sửng sốt một chút, ngước mắt nhìn về phía đồng hồ quả lắc trên tường, nghi ngờ hỏi:

- Quái lạ, không phải tiếng chuông mười hai giờ đã vang lên rồi sao, lúc này mới qua mười phút thôi mà?

Trình Tiếu nghiêng tai lắng nghe, cau mày lại nói:

- Mẹ, tiếng chuông này không ngừng mười hai tiếng, chuyện này không bình thường.

Dụ Tử buông củ khoai lang luộc trong tay xuống, đứng dậy bước nhanh tới cửa sổ rồi mở cửa ra, tiếng chuông càng thêm vang dội rõ ràng.

- Đông đông đông ~~~

Ngay sau đó, tiếng chuông dồn dập vừa dứt thì lại có tiếng trống trận vang lên, từng tiếng vang tận trời làm cho tim của mọi người không khỏi đập nhanh hơn.

- Tiếng trống và tiếng chuông, đây là tín hiệu tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp Độ Một!

Trình Tiếu lập tức đứng bật dậy.

Ở vương quốc Huyền Vũ, tiếng trống, tiếng chuông, tiếng kèn khác nhau đều có ý nghĩa riêng của nó, cái này có liên quan tới số lần, khoảng cách và phương thức tổ hợp tiếng vang.

Tiếng vang khác nhau đại biểu cho tín hiệu khác nhau, ở trong Trường Học có dạy qua vấn đề này, đồng thời cứ cách một đoạn thời gian thì biển quảng cáo trên đường phố cũng sẽ phát video hướng dẫn.

- Thật đúng là tín hiệu chuẩn bị chiến đấu cấp độ một!

Giọng nói của Dụ Tử run lên.

Trình Tiếu thúc giục:

- Mẹ, mẹ đừng ngây người nữa, nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi Hầm Trú Ẩn thôi!

Khi tín hiệu "trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp độ một" vang lên, Hầm Trú Ẩn cũng sẽ bắt đầu được sử dụng, dân chúng có thể đi tị nạn ở Hầm Trú Ẩn gần nhất.

- Nhanh lên, con đi thu dọn quần áo giữ ấm, ta đi chuẩn bị thức ăn.

Dụ Tử sốt ruột hô.

Cô vội vã vào phòng bếp, dùng rổ tre đựng thức ăn, khoai lang, bánh bích quy, ngô, bánh màn thầu v.v…

Trình Tiếu thì trở về phòng, kéo rương hành lý ra ngoài, bắt đầu xếp quần áo tràn đầy rương.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, tiếng bước chân vội vã truyền vào lỗ tai của hai người.

- Tiếu Tiếu, Dụ Tử!

Trình Mâu hô to.

Dụ Tử đi ra phòng bếp, nhìn thấy chồng mình thì không khỏi sửng sốt hỏi:

- Trình ca, sao anh lại trở về rồi?

- Cha!

Trình Tiếu cũng vội vàng đi ra phòng ngủ.

Trình Mâu sốt ruột nói:

- Nhanh lên, hai mẹ con mau thu dọn đồ đạc đi Hầm Trú Ẩn.

Hắn vẫn còn mặc cảnh phục, trán lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt hắn tràn đầy thần sắc ngưng trọng.

- Cha, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Trình Tiếu hỏi.

Trình Mâu giải thích ngắn gọn:

- Có Hư Quỷ muốn tấn công vương quốc Huyền Vũ, hiện tại toàn quốc đều tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp độ một, đi Hầm Trú Ẩn mới an toàn.

- A, không phải Hư Quỷ không thể vào được vương quốc sao?

Dụ Tử nghi ngờ hỏi.

Trình Mâu nghiêm túc dặn dò:

- Đừng hỏi vì sao, có rất nhiều chuyện ta không kịp giải thích, hiện tại anh còn phải đi làm việc, hai mẹ con nhất định phải chú ý an toàn.

Hắn có việc đi ngang qua Đường Giáp Thứ Nhất nên mới vội vàng đi lên căn dặn người nhà một tiếng, hiện tại hắn phải lập tức đi sơ tán dân chúng đến hầm trú ẩn.

Dụ Tử mơ hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn gật đầu thật mạnh, dặn dò:

- Em biết rồi, anh cũng phải chú ý an toàn đấy.

- Anh biết rồi.

Trình Mâu gật đầu một cái.

Hắn nhìn về phía con gái, giơ tay lên vỗ vỗ vai của thiếu nữ, nghiêm túc nói:

- Tiếu Tiếu, bây giờ con đã là Ma Pháp Sư, phải bảo vệ mẹ con cho tốt, biết không?

- Vâng, cha yên tâm, con sẽ bảo vệ mẹ thật tốt.

Đôi mắt của Trình Tiếu sáng lên, trên vai có thêm một phần trách nhiệm.

- Được rồi, hai mẹ con nhanh đến Hầm Trú Ẩn đi.

Trình Mâu lại căn dặn một câu nữa.

Cuối cùng hắn vươn tay ôm vợ và con gái vào lòng, sau đó rời đi mà không quay đầu lại.

- Cha...

Trình Tiếu vươn tay, đưa mắt nhìn cha rời đi.

Dụ Tử hít một hơi thật sâu, thúc giục:

- Tiếu Tiếu, mang theo đồ đạc, chúng ta đi thôi.

- Vâng!

Trình Tiếu gật đầu thật mạnh, trở về phòng kéo rương hành lý ra ngoài.

Hai người vội vã đi xuống lầu, bước nhanh chạy về phía lối vào hầm trú ẩn ở quảng trường Chủ Thành.

Trên đường phố dần dần xuất hiện nhiều người hơn, mọi người đều mang theo bao lớn bao nhỏ, trên mặt không ít người còn hiện lên biểu cảm kinh hoàng.

- Mọi người đừng sợ, chỉ cần tiến vào Hầm Trú Ẩn thì sẽ được an toàn.

Có Tuần Cảnh Vệ cầm loa phóng thanh kêu gọi, trấn an dân chúng sợ hãi.

……….

- Cộp cộp cộp ~

Lúc này, Chủ Thành rất náo nhiệt, dân chúng lục tục rời nhà, mọi người mang theo bao lớn bao nhỏ chạy về phía quảng trường Chủ Thành.

Các cửa hàng hai bên đường đều đóng cửa, trên đường tràn đầy Tuần Cảnh Vệ và binh sĩ, bọn hắn đang chỉ dẫn dân chúng đi đến lối vào Hầm Trú Ẩn xung quanh.

Lúc này, toàn bộ lối vào của Hầm Trú Ẩn đều được mở rộng, lối vào có bảng hướng dẫn, xa xa là có thể nhìn thấy.

Tuyết Diệp đạp giày cao gót đi theo dòng người về phía lối vào Hầm Trú Ẩn.

Cô gái Ma Cà Rồng vốn dĩ đang tiến hành công việc quay chụp trang phục, khi tín hiệu trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp độ một vang lên, cô còn có chút sững sờ, vẫn là nhờ đồng sự nhắc nhở nên cô mới vội vàng rời đi chỗ làm việc.

Tuyết Diệp đi ra từ chỗ làm việc, trên người không mang theo thức ăn, lúc này là hai tay trống trơn chạy tới Hầm Trú Ẩn.

- Chị, sao chị không mang theo thứ gì hết vậy?

Một giọng nói kinh ngạc vang lên, Trình Tiếu và Dụ Tử vừa vặn đi ở bên cạnh cô gái Ma Cà Rồng.

- Ta không có thời gian trở về lấy.

Tuyết Diệp hơi thở dài trả lời.

Dụ Tử cau mày nói:

- Vậy ngươi cũng không mang theo thức ăn sao?

- Không có.

Khóe miệng của Tuyết Diệp giật giật.

Dụ Tử không khỏi lo lắng hỏi:

- Vậy phải làm sao bây giờ, lỡ như Hầm Trú Ẩn không phát thức ăn, như vậy ngươi phải chịu đói rồi?

Tuyết Diệp nghe vậy mới nhìn những người xung quanh, ai nấy đều mang theo bao lớn bao nhỏ, hiển nhiên là bên trong đựng đầy thức ăn và quần áo, đồ dùng hàng ngày.

Bình Luận (0)
Comment