Mí mắt của Nguyệt Phi Nhan run lên, tác dụng của Phấn Hoa Mê Man đã qua nên cô chậm rãi tỉnh lại, tia mờ mịt trong đôi mắt màu đỏ nhanh chóng tan đi.
Cô chớp mắt, đối diện với tròng mắt màu đen của lên Mục Lương.
- Tỉnh rồi à, cảm giác cơ thể thế nào rồi?
Mục Lương quan tâm hỏi.
Nguyệt Phi Nhan nghe vậy thì ngồi dậy, hoạt động tay chân một chút, đặc biệt là cánh tay bị gãy nát kia.
Đôi mắt đẹp của cô sáng lên, nói:
- Tay không còn đau nữa!
- Ừm, vậy thì ngươi đi nghỉ ngơi đi.
Mục Lương vỗ vỗ vai của thiếu nữ.
Nguyệt Phi Nhan đứng lên nói:
- Không cần đâu, binh lính của ta bị thương rất nhiều, ta phải đi thăm bọn hắn.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, ôn hòa nói:
- Ừm, đúng là nên đi xem một chút.
Hi Bối Kỳ nghe vậy cũng hô to:
- Ta cũng đi nữa, trận chiến lần này có không ít thương vong, ta phải đi nhìn mới được!
Mục Lương thấy cơ thể của cả hai không thành vấn đề, vì vậy không có ngăn cản, cấp trên quan tâm thuộc hạ là việc đáng giá khen ngợi.
Hai người lần lượt chạy về phía khu y tế ở phía sau.
Mục Lương thì nhìn về phía bến tàu trước Thiên Cức Quan, mặt nước vẫn còn kết băng, thi thể của Hư Quỷ chất đầy tại bến tàu.
Đôi mắt thâm thúy của anh sáng lên, mở ra Không Gian Cắn Nuốt.
- Răng rắc ~~~
Băng lạnh vỡ vụn, mang theo thi thể của Hư Quỷ cùng nhau bị cắn nuốt.
Không gian cắn nuốt giống như động không đáy, dù đã cắn nuốt hơn mấy trăm ngàn cỗ thi thể Hư Quỷ thì vẫn không lấp đầy được.
Thi thể Hư Quỷ biến mất làm cho không khí xung quanh cũng trở nên tươi mới hơn rất nhiều, dưới sự bao phủ của Lĩnh Vực Sinh Mệnh, mùi Hư Quỷ và mùi máu tanh đều biến mất.
Tô Lâm Y Tư đi lên trước, hỏi:
- Mục Lương các hạ, Hư Quỷ Hoàng đã chết rồi à?
Mục Lương lắc đầu, trầm giọng nói:
- Chết là phân thân của Hư Quỷ Hoàng, không phải bản thể.
Tô Lâm Y Tư nghe vậy sắc mặt trở nên nghiêm túc, hỏi:
- Hư Quỷ Hoàng bản thể sẽ mạnh hơn sao?
- Ừm.
Mục Lương gật đầu đáp.
Yết hầu của Tô Lâm Y Tư nhấp nhô, lại nghiêm mặt hỏi:
- Mục Lương các hạ có nắm chắc đánh thắng Hư Quỷ Hoàng bản thể không?
Mục Lương liếc nhìn nữ nhân, bình tĩnh nói:
- nếu như ta thua, các hạ có biện pháp khác đối phó Hư Quỷ Hoàng sao?
Tô Lâm Y Tư chậm rãi lắc đầu, nghiêm mặt đáp:
- Mục Lương các hạ, ngươi là hy vọng của cả hai mảnh đại lục.
Mục Lương khẽ cười một tiếng, hơi nâng lên cằm nói:
- Ta không phải, ta chỉ là quốc vương của vương quốc Huyền Vũ mà thôi.
Tô Lâm Y Tư lắc đầu lần nữa, lẳng lặng nhìn vào đôi mắt đen nhánh của Mục Lương.
Hắn chậm rãi nói tiếp:
- Đối phó Hư Quỷ là việc của toàn bộ nhân loại, nếu mỗi đại vương quốc không chịu phối hợp đối phó Hư Quỷ, như vậy chẳng liên quan tới ta.
Hắn đã sớm nghĩ tới đường lui, chỉ là tránh được nhất thời, không tránh được cả một đời.
Tô Lâm Y Tư thở dài một tiếng, nói:
- Mục Lương các hạ, vương quốc Lan Lư Ba vĩnh viễn thống nhất mặt trận với vương quốc Huyền Vũ.
Mục Lương mỉm cười, bình thản nói:
- Tổ chim bị phá chẳng lẽ trứng còn nguyên vẹn sao.
Tô Lâm Y Tư cau mày lại, mặc dù lời này khó đọc nhưng nàng đã nghe hiểu ẩn ý của nó.
Chỉ dựa vào sự trợ giúp của một mình vương quốc Lan Lư Ba là không có cách nào đối phó Hư Tộc.
Mục Lương liếc nhìn Tô Lâm Y Tư, bình tĩnh nói:
- Các hạ nghỉ ngơi cho tốt, sau này nếu như Hư Tộc diệt vong, vương quốc Lan Lư Ba sẽ nhận được giúp đỡ của vương quốc Huyền Vũ.
Đồng tử của Tô Lâm Y Tư rụt một cái, hàm kim lượng trong lời của Mục Lương không thấp, mà hắn đúng là có tư cách nói như vậy.
Nếu so sánh vương quốc Lan Lư Ba với vương quốc Huyền Vũ, dùng câu một trên trời một dưới đất để hình dung cũng không quá đáng.
- Cảm ơn.
Tô Lâm Y Tư nói bằng giọng điệu nghiêm túc.
Mục Lương lắc đầu, nhàn nhạt nói:
- Lần này hẳn là ta cảm ơn ngươi mới đúng.
Tô Lâm Y Tư mím môi, vừa muốn nói gì thì Mục Lương đã xoay người rời đi.
Hắn còn có rất nhiều chuyện phải làm, lúc này không rảnh bàn chuyện tương lai với Tô Lâm Y Tư.
Mục Lương đi về phía Long Chủ, có một nữ quân y đang trị liệu cho hắn.
- Bệ hạ vạn an.
Lính quân y thấy Mục Lương đi tới, vội vã cung kính hành lễ.
- Ừm, ngươi đi trị liệu những người khác đi.
Mục Lương bình thản nói.
- Vâng!
Lính quân y cung kính gật đầu rồi đứng dậy rời đi.
- Khụ khụ ~~~
Long Chủ ho khan kịch liệt vài cái, co giật khóe miệng nói nửa đùa nửa thật:
- Thế nào, các hạ không muốn nàng chữa khỏi ta sao?
Mục Lương nhấc mắt lên, nhàn nhạt nói:
- Ta trị liệu tương đối nhanh hơn, nếu như ngươi không cần thì thôi vậy.
Khóe miệng của Long Chủ co giật một cái, nói với giọng khàn khàn:
- Vậy làm phiền các hạ rồi.
Mục Lương liếc nhìn hắn, vươn tay bắt đầu trị liệu vết thương trên người Long Chủ.
Còn hai ngày nữa thì Hư Quỷ Hoàng sẽ chân chính thức tỉnh, đến lúc đó nhất định phải khai chiến toàn diện, thực lực của Long Chủ không kém, đối phương mau chóng khỏi hẳn mới có thể giúp đỡ hắn nhiều hơn.
Long Chủ nén cơn đau, nhắm mắt bày ra dáng vẻ mặc Mục Lương muốn làm gì thì làm.
Mục Lương lành lạnh nói:
- Đừng lộ ra vẻ mặt ngươi bị thiệt thòi lớn như thế.
Long Chủ co giật khóe miệng, nói với giọng khàn khàn:
- Ta là tín nhiệm các hạ.
Mục Lương nhàn nhạt đáp:
- Một chút vết thương như vậy sẽ không chết được.
Trên thực tế Long Chủ tổn thương không nhẹ, cần dùng tới Nước Suối Sinh Mệnh mới có thể trị khỏi, mặc dù chỉ là Nước Suối Sinh Mệnh bình thường nhất nhưng cũng là người ngoài khó cầu.
Mục Lương vươn tay, đầu ngón tay ngưng tụ ra một giọt dịch thể xanh biếc rồi búng vào trong miệng Long Chủ.
Long Chủ không do dự nuốt xuống Nước Suối Sinh Mệnh.
Hắn biết Nước Suối Sinh Mệnh, khí tức sinh mệnh nồng nặc trên đó cũng nói cho hắn biết thứ này không phải là vật phàm, trong lòng có chút cảm động.
- Dưỡng bệnh cho tốt, thương thế sẽ nhanh chóng khỏi hẳn.
Mục Lương nói xong thì đứng lên, nhìn về phía Rồng Bay Vương bị thương.
- Cảm ơn.
Long Chủ khàn khàn mở miệng, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được vết thương trên người đang nhanh chóng khép lại.
Mục Lương bắt đầu chữa thương cho Rồng Bay Vương, nó bị thương rất nghiêm trọng, cánh bị dập nát, trên người còn có rất nhiều vết thương sâu tới xương, vết thương còn bị Hư Quỷ lây nhiễm.
- Ông ~~~
Trước khi bắt đầu chữa thương, hắn lấy ra hai quả Tinh Thần đút cho Rồng Bay Vương, phải ổn định tổn thương trong cơ thể của nó trước.
Ánh mắt của Long Chủ lấp lóe, trong đầu hiện lên một ý niệm, có vẻ làm cho Cốc Phi Long sinh hoạt ở vương quốc Huyền Vũ không phải là một chuyện xấu, hoặc có thể nói đây là chuyện trăm lợi không một hại.
Hắn im lặng trầm tư, chuẩn bị chờ sau khi giải quyết hoàn toàn chuyện Hư Tộc thì sẽ bàn tới việc "xác nhập " với Mục Lương.
- Ông ~~~
Quá trình trị liệu của Mục Lương nhanh chóng kết thúc, vết thương trên người Rồng Bay Vương đã tốt hơn phân nửa, các tổn thương còn lại trong vòng hai ngày sẽ khỏi hẳn.