Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn nhau, trong mắt khó nén sự vui mừng.
- Còn có tin tức truyền về, phần lớn vương quốc đều phái cường giả tới trợ giúp.
Ly Nguyệt tiếp tục nói.
Nguyệt Thấm Lan vui vẻ bảo:
- Rất tốt, có những người này trợ giúp, tỷ số thắng khi đối phó Hư Tộc có thể đề cao không ít.
- Tới càng nhiều người càng tốt, nếu không vương quốc Huyền Vũ không thủ được, ta sẽ di dời mọi người đến đại lục mới.
Mục Lương gật đầu nói.
Anh không cho phép vương quốc Huyền Vũ bị phá huỷ, việc này liên quan đến sự an toàn của vương quốc và tính mệnh của dân chúng ở đại lục cũ, nếu thật sự thất thủ thì anh sẽ dời vương quốc đến đại lục mới, bắt buộc mỗi đại vương quốc cùng nhau đối phó Hư Quỷ.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu một cái, đây là phương pháp thân bất do kỷ.
Mục Lương nhìn về phía cô gái tóc trắng, hỏi:
- Những người này đi đến đâu rồi?
Ly Nguyệt giải thích:
- Đám người Tề Nhĩ Nạp và quốc vương Hải Đinh đã đến nơi, những người khác thì ngày mai sẽ đi qua Cửa Truyền Tống đến đây.
- Rất tốt, nên chiêu đãi bọn hắn thật tốt mới được.
Mục Lương dặn dò.
- Vâng.
Ly Nguyệt lên tiếng.
Mục Lương ngước mắt hỏi:
- Còn có chuyện gì khác không?
Ly Nguyệt lắc đầu, thanh thúy đáp:
- Không còn chuyện khác.
Mục Lương gật đầu nói:
- Vậy ngươi nên đi nghỉ ngơi một chút.
Sắc mặt của Ly Nguyệt hơi trắng bệch, môi cũng tái nhợt không chút máu, hiển nhiên là vì mệt nhọc trong thời gian dài.
- Tốt, chờ ta làm xong sự tình trên tay thì sẽ nghỉ ngơi.
Ly Nguyệt gật đầu một cái.
- Được rồi, nhớ chăm sóc tốt bản thân.
Mục Lương dịu dàng nhắc nhở.
Ly Nguyệt đáp ứng nói:
- Ta biết.
Cô gái tóc trắng nói chuyện phiếm vài câu mới rời đi, muốn sắp xếp chuyện nhóm cường giả đến trợ giúp.
- Ta cũng phải đi làm việc đây.
Nguyệt Thấm Lan nói xong thì đứng dậy.
- Ừm.
Mục Lương gật đầu một cái.
Nguyệt Thấm Lan rời đi thư phòng, tuy Mục Lương bảo nàng nghỉ ngơi nhưng bây giờ sắp quyết chiến với Hư Tộc, làm sao cô có thời gian nghỉ ngơi được chứ.
Hiện tại, cô muốn đến Phường Công nghiệp Quân Sự, nhóm công nhân đã vào chỗ, cần tăng ca sản xuất vũ khí.
Ngoại trừ công nhân thì những dân chúng khác vẫn ở Hầm Trú Ẩn dưới lòng đất, đây là phòng tránh xảy ra chuyện bất ngờ, đến lúc đó không cần lại phải phát tín hiệu rút lui khẩn cấp nữa.
Dù sao thì chỉ còn một ngày nữa là Hư Quỷ Hoàng thức tỉnh, còn rất nhiều công tác chuẩn bị trước khi quyết chiến chưa làm xong.
Vương quốc Huyền Vũ vẫn duy trì thời gian ban ngày, tuy rằng hiện tại thế giới bên ngoài kênh Sương Mù đã là đêm tối.
- Thời gian không còn nhiều lắm….
Mục Lương đứng dậy đi tới bên cửa sổ lưu ly, nhìn chăm chú cảnh sắc ở bên ngoài, thấp giọng tự lẩm bẩm.
Anh liếc nhìn giao diện thuộc tính bốn chiều của mình, còn thiếu mười tỉ điểm tiến hóa nữa là đủ để thú thuần dưỡng tiến hóa đến cấp 13.
- Mười tỉ… Không biết đám người Tề Nhĩ Nạp có nhiều tinh thạch ma thú như vậy hay không đây?
Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, đánh chủ ý lên trên đám người Tề Nhĩ Nạp.
Anh muốn cho Tiểu Huyền Vũ hoặc Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa đến cấp 13, đến lúc đó anh có một trăm phần trăm tự tin nghiền ép La Y.
Mục Lương nghĩ tới đây, quyết định ngày mai chờ quốc vương và cường giả còn lại tới đây, sau đó thương lượng chuyện này với bọn hắn.
Trong chính sảnh cung điện, Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ ngồi dựa vào nhau, cơ thể của hai người vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian, chuẩn bị trạng thái tốt nhất cho trận quyết chiến cuối cùng.
- A cáp ~~~
Hi Bối Kỳ ngáp một cái, có lòng mà không còn sức lực nói:
- Ta buồn ngủ quá đi ~~
Sau khi kết thúc chiến đấu với mấy triệu con Hư Quỷ ở Thiên Cức Quan, cô gái Ma Cà Rồng và cô gái tóc đỏ hỗ trợ mọi người dọn dẹp chiến trường, lại dùng nửa ngày để trấn an và an ủi các thương binh, bận rộn mãi cho đến bây giờ mới có thời gian rảnh ngồi nghỉ mệt.
- Ngươi ngủ một lúc đi.
Nguyệt Phi Nhan nhỏ giọng nói.
Trải qua một trận đại chiến, tất cả mọi người đều rất mệt mỏi, thời gian còn lại cho nhân tộc không nhiều lắm.
- Ngươi thì sao, không ngủ à?
Hi Bối Kỳ quay đầu lại hỏi.
Lúc này, vẻ ngoài của cả hai có chút lôi thôi, đây là bởi vì từ sau khi kết thúc trận chiến thì các cô đều không thời gian đi tắm rửa.
Nguyệt Phi Nhan thở dài một tiếng, thấp giọng nói:
- Ta ngủ không được...
- Vì sao?
Hi Bối Kỳ thuận miệng hỏi.
Nguyệt Phi Nhan đáp với giọng khàn khàn:
- Còn một ngày nữa là Hư Quỷ Hoàng sẽ thức tỉnh, ta không yên tâm, một chút nữa phải đi về căn cứ Không Quân chuẩn bị cho trận chiến mới được.
- Thế thì ta cũng không ngủ.
Hi Bối Kỳ miễn cưỡng lên tinh thần nói.
Nguyệt Phi Nhan nghiêm mặt nói:
- Thôi được rồi, mí mắt của ngươi sắp mở không lên rồi kìa, đừng gắng gượng nữa, khi nào nên nghỉ ngơi thì cần phải nghỉ ngơi.
- Ta có thể.
Hi Bối Kỳ nỗ lực mở to hai mắt.
Nguyên tố Sinh Mệnh chữa khỏi tổn thương trên cơ thể cô, nhưng cô gái Ma Cà Rồng lao lực quá nhiều, vô cùng mệt mỏi, điều này cần nghỉ ngơi để khôi phục.
- Ngươi ngủ một lúc đi.
Nguyệt Phi Nhan vung tay lên, một nắm bột Phấn Hoa Mê Man rơi trước mặt cô gái Ma Cà Rồng.
- Ngươi….
Hi Bối Kỳ há miệng, đôi mắt màu vàng óng nhắm lại, nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Nguyệt Phi Nhan phủi tay một cái, đứng dậy nhường ghế sô pha cho cô gái Ma Cà Rồng nằm ở trên, nhìn về phía tiểu hầu gái đứng cách đó không xa, dặn dò:
- Tiểu Mật, để cô ấy ngủ năm tiếng rồi lại đánh thức.
- Vâng ạ.
Tiểu Mật ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi mấy triệu con Hư Quỷ được giải quyết, nhóm tiểu hầu gái đều rời đi hầm trú ẩn khu vực Trung Ương, tiếp tục chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của mọi người trong cung điện.
Thanh Vụ lo lắng hỏi:
- Tiểu thư Phi Nhan không nghỉ ngơi một lúc sao?
- Ta ngủ một tiếng là được rồi, nhớ kỹ đúng giờ đánh thức ta dậy.
Nguyệt Phi Nhan nói xong thì đi về phía Thiên Điện, chuẩn bị tắm rửa đơn giản rồi ngủ tiếp.
Thực lực của cô yếu hơn cô gái Ma Cà Rồng, trong trận đấu lần này bị thương không nhẹ, cô muốn xem coi nghỉ ngơi một giờ có thể khôi phục tinh thần hay không.
- Vâng.
Thanh Vụ ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng, nhìn chăm chú bóng lưng cô gái tóc đỏ trở về Thiên Điện.
- Tất cả mọi người đều rất vất vả …
Nhóm tiểu hầu gái liếc nhìn nhau, đều thấy vẻ mặt buồn rầu của mình trong mắt đối phương.
Bên kia, ở chỗ sâu trong đại lục cũ, ở một vùng bình nguyên hoang vu hẻo lánh, đàn Hư Quỷ tụ tập lại một chỗ, số lượng đã hơn mấy chục triệu con.
Bọn nó quỳ lạy về phía trung tâm vùng bình nguyên, phát ra từng tiếng gầm nhẹ.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Phía dưới màn đêm, hơn một triệu con Hư Quỷ gầm nhẹ, nếu ai nghe được chắc chắn phải sởn tóc gáy, hãi hùng không thôi.
- Ầm ầm ~~~
Mặt đất bắt đầu chấn động, tiếng gầm gừ của đàn Hư Quỷ nhỏ lại, cuối cùng biến mất.