Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 336 - Chương 2982 - Chuẩn Bị Cuối Cùng (3)

Chương 2982 - Chuẩn Bị Cuối Cùng (3)
Chương 2982 - Chuẩn Bị Cuối Cùng (3)

Mặt đất xuất hiện từng vết nứt khổng lồ, hư khí đen nhánh lao ra khỏi khe nứt rồi xông thẳng lên tận trời, tách ra tầng mây đen vừa dày vừa nặng.

- Ông ~~~

Ánh trăng hiền hòa rơi xuống, lúc này đàn Hư Quỷ hoàn toàn an tĩnh.

- Bản hoàng sắp thức tỉnh, tất cả con dân theo ta xuất thế.

Sâu trong lòng đất truyền ra một giọng nói âm lãnh.

Giọng nói kia khuếch tán ra giống như sóng gợn, bao trùm toàn bộ đại lục cũ.

- Ầm ầm ~~~

Mặt đất chấn động, xuất hiện từng cái vết nứt sâu hoắm, Hư Quỷ ngủ say trong lòng đất đều tỉnh dậy.

Những Hư Quỷ này đã từng là nhân loại của đại lục cũ, dưới sự triệu hồi của Hư Quỷ Hoàng, toàn bộ kéo nhau chui lên mặt đất.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Tiếng gầm gừ của Hư Quỷ vang lên ở các nơi trên đại lục cũ, giống như tiếng kêu rên của nhân loại trước khi bị diệt vong.

……

- Cộp cộp cộp ~~~

Trong Chủ Thành, đám người Tề Nhĩ Nạp và quốc vương Hải Đinh đi theo Ly Nguyệt băng qua một con đường dài.

Những cường giả này đến từ sáu vương quốc, nhân số trùng trùng điệp điệp trên mười ngàn người, trong đó Kỵ Sĩ chiếm đa số, Ma Pháp Sư cũng có hơn ba ngàn người.

Trong những cường giả này, người có thực lực mạnh nhất là Tề Nhĩ Nạp và quốc vương Hải Đinh.

- Tại sao trong Chủ Thành không có lấy một bóng người bình thường thế?

Tề Nhĩ Nạp trầm giọng hỏi.

Ly Nguyệt hơi quay đầu lại giải thích:

- Dân chúng bình thường không thể đối phó Hư Quỷ nên đã dời đi tị nạn tại Hầm Trú Ẩn dưới đất.

Tề Nhĩ Nạp nghe vậy chậm rãi gật đầu, đúng là dân chúng bình thường không thể đối phó được Hư Quỷ, sẽ trở thành thứ trói buộc, biến thành đồ ăn của chúng nó, ngược lại tăng cường lực lượng cho Hư Tộc.

- Bây giờ, chúng ta đi nơi nào?

Quốc vương Hải Đinh hỏi.

Ly Nguyệt giải thích:

- Đi tới chỗ nghỉ tạm thời, các vị trước nghỉ ngơi thật tốt, sau đó mới đi Thiên Cức Quan.

Ở Thiên Cức Quan còn có rất nhiều thương binh đang được cứu trị, trừ cái đó ra thì chiến trường còn đang tiến hành thanh lý sau cùng, không thích hợp quá nhiều người đi quấy rầy.

- Ừm.

Quốc vương Hải Đinh chậm rãi gật đầu.

Đám người đi theo cô gái tóc trắng băng qua đường phố, tới trước quảng trường Chủ Thành, nơi này có vật tư mà nhóm binh lính chuẩn bị, thức ăn, nước uống và quần áo đều có đủ, cung cấp cho các cường giả tới tiếp viện sử dụng.

Giọng nói của Ly Nguyệt mang theo điểm áy náy, giải thích:

- Tạm thời chỉ có thể mời các vị nghỉ ngơi ở chỗ này, bởi vì thời gian quá gấp và nhân viên không đủ, không thể xây dựng nơi ở tạm thời, xin thứ lỗi.

Quốc vương Hải Đinh trầm giọng nói:

- Chúng ta không thèm để ý cái này, mọi người tới đây để giết Hư Quỷ, không phải tới để hưởng thụ.

Người có ý kiến nghe vậy đều ngậm miệng lại, nghĩ tới hiện tại là thời kỳ đặc biệt, không cần yêu cầu quá nhiều, có ăn có uống cũng đã là rất khá rồi.

Tề Nhĩ Nạp gật đầu nhận đồng nói:

- Ừm, đúng vậy, chờ khi nào diệt xong Hư Tộc thì lại hưởng thụ cũng không muộn.

- Đúng vậy, việc này không sao cả.

Có người lên tiếng đáp lại, trong giọng nói còn mang theo một chút nịnh nọt.

Khóe miệng của Ly Nguyệt giật giật, cảm kích giơ tay lên nghiêm chào đám người.

- Tiểu thư Ly Nguyệt, ta muốn gặp Mục Lương.

Quốc vương Hải Đinh trầm giọng nói.

- Ta cũng muốn gặp Mục Lương.

Tề Nhĩ Nạp nói theo.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lóe lên, gật đầu nói:

- Ta cần xác nhận xem bệ hạ chúng ta có đang bận việc hay không?

Quốc vương Hải Đinh gật đầu nói:

- Được.

- Xin chờ một chút.

Ly Nguyệt xoay người rời đi quảng trường Chủ Thành.

Nửa giờ sau, cô gái tóc trắng trở về, mang theo tin tức Mục Lương đồng ý tiếp kiến mấy người.

- Mời các vị đi theo ta.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói.

- Ừm.

Tề Nhĩ Nạp và quốc vương Hải Đinh đáp một tiếng, đi theo cô gái tóc trắng tới khu Trung Ương.

Không lâu sau đó, mấy người đi vào chính sảnh cung điện, rẽ vào phòng tiếp khách.

- Cộp cộp cộp ~~~

Trong phòng khách, Ba Phù vừa đặt khay trà xuống bàn, quay đầu lại thấy đám người Tề Nhĩ Nạp đi vào phòng khách.

- Bệ hạ đâu rồi?

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

Ba Phù thanh thúy trả lời:

- Bệ hạ vẫn còn ở trong thư phòng bận việc, chắc sắp đến rồi.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu, nhìn về phía quốc vương Hải Đinh và Tề Nhĩ Nạp nói:

- Hai vị nghỉ ngơi một lúc, bệ hạ chúng ta sẽ nhanh chóng tới đây.

- Được rồi.

Tề Nhĩ Nạp nhẹ gật đầu, ngồi xuống bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Ly Nguyệt nhìn thoáng qua rồi xoay người đi tới thư phòng.

Trong thư phòng, Mục Lương đang điều chỉnh ma pháp trận trong Vũ Trụ Hoạ Quyển.

Trải qua chiến đấu với bộ phân thân thứ ba của Hư Quỷ Hoàng, anh đã biết được một ít chỗ thiếu sót của Vũ Trụ Họa Quyển, vì có thể đối phó với La Y dễ dàng hơn, anh cần phải tối ưu hoá một bộ phận ma pháp trận.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa thư phòng bị gõ vang, giọng nói của cô gái tóc trắng truyền vào gian phòng.

- Mục Lương, ngươi đang bận việc à?

Ly Nguyệt khẽ hỏi.

- Vào đi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng, động tác trong tay không ngừng, tiếp tục vẽ ma pháp trận trên tinh thạch ma thú.

- Cọt kẹt ~~~

Ly Nguyệt đẩy cửa bước vào, vừa muốn nói chuyện thì thấy anh đang tập trung, vội vàng không lên tiếng.

- Chờ một chút.

Mục Lương nói một câu mà không quay đầu lại.

Anh không ngừng động tác trên tay, tiếp tục khắc họa ma pháp trận trong tinh thạch ma thú, động tác càng lúc càng nhanh.

Ly Nguyệt gật đầu một cái, tiếp tục giữ yên lặng.

Thời gian trôi đi, nửa giờ đồng hồ nhanh chóng đi qua.

- Phù ~~~

Mục Lương thở ra một hơi, tinh thạch ma thú trong tay tỏa sáng, lơ lửng giữa không trung.

- Thành công.

Anh mở ra Vũ Trụ Họa Quyển, lắp tinh thạch ma thú vừa vẽ xong vào trong đó, cuối cùng tạo thành một mảnh tinh vân mới.

- Ông ~~~

Mục Lương thu hồi Vũ Trụ Họa Quyển, ngước mắt nhìn về phía cô gái tóc trắng, dịu dàng hỏi:

- Có chuyện gì thế?

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp:

- Mục Lương, quốc vương Hải Đinh và quốc vương Tề Nhĩ Nạp tới rồi, hiện tại đang đợi ở trong phòng khách.

- Ừm, ta đi gặp cả hai một chút.

Mục Lương nói xong thì cất bước đi ra ngoài.

Ly Nguyệt đi theo bên cạnh anh, nhẹ giọng kể lại tình huống trước mắt.

Không lâu sau đó hai người tới phòng khách, tiếng bước chân nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt của quốc vương Hải Đinh và Tề Nhĩ Nạp.

- Mục Lương các hạ, đã lâu không gặp.

Hai người cùng nhau đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Mục Lương nhiều thêm chút kính ý.

Bọn hắn đã xem toàn bộ quá trình phát sóng, biết được vương quốc Huyền Vũ rất cường đại, cũng càng hiểu rõ hơn thực lực của Mục Lương, đó là sự tồn tại có thể nghiền ép bọn hắn.

- Đã lâu không gặp.

Mục Lương gật đầu đáp lại, ngồi xuống ở chủ vị.

Tề Nhĩ Nạp và quốc vương Hải Đinh cũng ngồi xuống, bầu không khí trở nên nghiêm túc.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Cảm ơn hai vị tới cứu viện, ra một phần lực cho sự tồn vong của Nhân tộc.

- Đây là việc mà chúng ta nên làm.

Tề Nhĩ Nạp trầm giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment