Mục Lương nhìn chúng cường giả ở bên dưới, không ít người đều mang lệ trên mặt, những người này đều là cường giả đại lục cũ, bọn hắn biết rõ sau khi hư diệt tộc vong sẽ mang đến lợi ích gì cho mình.
- Huyền Vũ bệ hạ, tất cả Hư Quỷ đều đã chết hết rồi sao?
Một vị cường giả từ đại lục mới lên tiếng hỏi.
Mục Lương nghiêng mắt nhìn đối phương, nhàn nhạt đáp:
- Điều này cần thời gian để xác nhận, nhưng Hư Quỷ Hoàng đã nói tất cả Hư Quỷ đều ở chỗ này.
- Nếu là như thế, vậy phải phái người đi đại lục cũ kiểm tra một chút, bảo đảm toàn bộ Hư Quỷ đã diệt tuyệt.
Có người đề nghị.
- Đúng vậy, không thể làm cho Hư Tộc có cơ hội vùng dậy, nhất định phải giết chết toàn bộ chúng nó.
- ....
Không ít người đều lên tiếng tỏ thái độ, căm thù Hư Tộc đến tận xương tuỷ.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, bình tĩnh nói:
- Ừm, đây là việc phải làm, ta sẽ sắp xếp!
Không cần những người khác nói, hiện tại Mộc Phân Thân Mục Lương đã lên đường đi đại lục cũ, nhất định phải bảo đảm toàn bộ Hư Quỷ đều bị tiêu diệt, hoàn toàn chặt đứt khả năng Hư Tộc xuất hiện trở lại.
Sau khi Mục Lương kích sát Hư Quỷ Hoàng, Mộc Phân Thân đã lập tức lên đường làm loại công việc "tuyệt hậu" này, miễn cho đêm dài nhiều mộng.
……….
Mục Lương nhìn các cường giả nhảy cẫng hoan hô phía dưới, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước, bây giờ không có thế lực nào có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của vương quốc Huyền Vũ.
- Các vị.
Anh giơ tay lên bày ra động tác ép xuống.
Các cường giả thấy thế chậm rãi tỉnh táo lại, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Mục Lương tràn đầy sự nóng bỏng, mang theo sự sùng bái và kính ngưỡng sâu đậm.
Đặc biệt là các nữ nhân, ánh mắt nhìn Mục Lương không hề thuần khiết, đã sinh ra ý mến mộ, nếu như Mục Lương nguyện ý thì hắn có thể một năm ôm mấy ngàn đứa bé.
Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên híp lại, bĩu môi nói:
- Những người này thật là hồ ly tinh.
Đôi mắt màu vàng óng của Vưu Phi Nhi chớp chớp, quay đầu kinh ngạc nói:
- Chị Hồ Tiên, ngươi cũng là hồ ly tinh nha, ta từng nghe Mục Lương nói như vậy mà.
- ....
Hồ Tiên co giật khóe miệng, giơ tay lên gõ đầu cô gái cột tóc hai chùm một cái, trợn trắng mắt nhìn thiếu nữ, tức giận nói:
- Trẻ nhỏ biết cái gì hả?
Vưu Phi Nhi ôm đầu, bĩu môi nói:
- Ta đã hai mươi tuổi rồi, nhỏ chỗ nào chứ?
Cô gái cột tóc hai chùm đã qua sinh nhật, năm nay đã hai mươi tuổi.
Hồ Tiên nghe vậy mới nhớ tuổi thật của thiếu nữ, chỉ là bề ngoài của đối phương trông giống như là mười sáu, mười bảy tuổi.
- Nơi nào nhỏ à…?
Cô liếc nhìn vóc người của Vưu Phi Nhi, thật sự là không thể nói nhỏ, chí ít là không nhỏ hơn cô.
- Chị Hồ Tiên?
Vưu Phi Nhi chớp mắt, chờ cô gái đuôi hồ ly trả lời.
- Câm miệng.
Hồ Tiên tức giận nói.
- A, nhưng rõ ràng là ta không nhỏ nha.
Vưu Phi Nhi bĩu môi nhỏ giọng thầm thì một câu.
- ....
Hồ Tiên giơ tay lên nâng trán, hít một hơi thật sâu đè xuống cảm xúc muốn gõ đầu cô gái tóc vàng lần nữa.
Cô nhìn Mục Lương ở trên không trung, các cường giả đều im lặng lại, chờ đợi anh nói tiếp.
Mục Lương chắp tay sau lưng, nói với giọng ôn hòa:
- Hư Tộc đã không còn, các vị có thể nghỉ ngơi dưỡng thương, ta sẽ sai người chuẩn bị thức ăn và rượu ngon thết đãi các vị.
- Tốt, cảm ơn Huyền Vũ bệ hạ.
- Cuối cùng có thể nghỉ ngơi rồi!
- ..
Các cường giả đều thở phào một hơi, cơ thể băng bó thả lỏng lại, không ít người đều là gắng gượng lên tinh thần cho đến bây giờ, lúc này đột nhiên buông lỏng, rất nhiều người lập tức kiệt sức hôn mê bất tỉnh.
- Cộp cộp cộp ~~~
Lính quân y bắt đầu chạy đôn chạy đáo khắp nơi, an trí thương binh đến khu y tế tiếp thu trị liệu.
Cường giả còn có thể hành động đều đứng dậy, đỡ nhau rời đi Thiên Cức Quan, nơi đây thật sự không thích hợp để nghỉ ngơi dưỡng thương.
Nguyệt Thấm Lan giơ tay lên ra hiệu, hô:
- Mời các vị đi theo ta, trước tiên ở tạm Thành Buôn Bán Thiên Cức, chờ sau khi dọn dẹp sạch sẽ Hư Quỷ bên trong vương quốc thì sẽ đón các vị đi Chủ Thành chúc mừng.
Chiến tranh vừa mới kết thúc, vương quốc Huyền Vũ còn rất nhiều sự tình phải làm, mỗi toà Vệ Thành cần tiến hành tu sửa, còn phải thanh lý chiến trường và xử lý thi thể Hư Quỷ bên trong vương quốc.
Nguyệt Thấm Di cũng tiến lên trước hỗ trợ, đám người lại công việc lu bù lần nữa.
Mục Lương nhìn về phía biên giới Huyền Vũ sụp đổ, vùng biển bão táp đã khôi phục bình thường, sấm sét hạ xuống như mưa, ngăn cách vương quốc Huyền Vũ và Vùng Nước Mặn một lần nữa.
- Phải xây dựng lại biên giới thôi.
Anh nhẹ giọng lẩm bẩm.
Mục Lương bước tới một bước, ngay sau đó đã xuất hiện ở trước vùng biển bão táp.
Anh vung tay lên, vùng biển bão táp trong phạm vi ngàn mét không có sấm sét, ngoài khơi cũng trở nên bình tĩnh.
- Ào ào ~~~
Biên giới Huyền Vũ khổng lồ lại đứng sừng sững một lần nữa, lưu ly lóe ra ánh sáng rực rỡ, vị trí hư hại bắt đầu phục hồi như cũ, chỉ qua mấy phút, biên giới Huyền Vũ đã trở lại dáng vẻ hoàn hảo như lúc ban đầu.
- Phải củng cố thêm một chút mới được.
Mục Lương lẩm bẩm.
Anh hơi chuyển động suy nghĩ, khống chế lưu ly hình thành từng cây cọc sâu cắm chặt vào đáy biển, cố định vững vàng biên giới Huyền Vũ ở trong vùng biển bão táp.
- Ông ~~~
Mục Lương giơ tay lên chạm vào biên giới Huyền Vũ, thần văn Pháp Tắc Thổ huyền ảo tuôn ra từ lòng bàn tay, mấy hơi sau đã bao trùm toàn bộ biên giới Huyền Vũ.
- Giải quyết xong.
Anh hài lòng gật đầu, có thần văn Pháp Tắc Thổ củng cố, cho dù là cường giả nửa bước Đế cấp đột kích thì cũng không tài nào lay động biên giới Huyền Vũ mảy may.
- Kế tiếp nên thanh lý chiến trường Thiên Cức Quan.
Mục Lương xoay người lại.
Trải qua một trận đại chiến, bây giờ Thiên Cức Quan có thể nói là thương tích đầy mình, tường thành sụp đổ, nước biển ô nhiễm, bến tàu sụp đổ và còn nhiều kiến trúc khác bị tổn hại, tu sửa nơi này sẽ là một lượng công việc khổng lồ.
Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Trước tiên cần phải xử lý ô nhiễm.
Anh hơi chuyển động suy nghĩ, thả ra Lĩnh Vực Sinh Mệnh, dễ dàng bao trùm toàn bộ Thiên Cức Quan.
- Ông ~~~~
Hư khí trong nước biển, đất đá và không khí đều bị tinh lọc, từng luồng hư khí màu đen bốc lên như khói rồi biến mất, không khí lập tức trở nên tươi mát.
Nước biển chỗ bến tàu cũng trở nên sạch sẽ trong vắt, tầm nhìn sâu vài mét, huyết dịch Hư Quỷ trên tường thành và mặt đất cũng đều bị tinh lọc.
- Kế tiếp là thi thể Hư Quỷ.
Mục Lương nhàn nhạt mở miệng.
Anh hơi chuyển động suy nghĩ, từng cỗ thi thể Hư Quỷ bay lên không trung, bao gồm thi thể Hư Quỷ đã chìm ở dưới đáy biển, Thao Thiết đã há mồm sẵn, chờ đợi Mục Lương cho ăn.
- Ngươi thật là có phúc.
Mục Lương cười một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng vung lên, ngàn vạn thi thể Hư Quỷ bay về phía miệng Thao Thiết.