Bụng của Thao thiết là không đáy, ngàn vạn thi thể Hư Quỷ bị nó một hơi nuốt vào, nhưng trông dáng vẻ giống như vẫn chưa ăn no, vỗ vỗ bụng nhìn về phía hướng Mục Lương.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Đừng nóng vội, dưới thân Tiểu Huyền Vũ còn rất nhiều, chờ nó tiến hóa xong thì sẽ đào ra cho ngươi ăn.
Không ít thi thể Hư Quỷ chìm vào tận đáy biển, bị Rùa Đen vùi lấp sâu trong lòng đất, hiện tại nó đang ở thời kỳ tiến hóa mấu chốt, Mục Lương không muốn đi quấy rầy nó.
- Hống hống hống ~~~
Thao Thiết khẽ gọi vài tiếng, ngoan ngoãn nằm xuống mặt đất tiêu hóa Hư Quỷ trong cơ thể.
Chờ nó hoàn toàn tiêu hóa hết trong cơ thể Hư Quỷ là có thể lên đến cấp 12, trở thành con thú thuần dưỡng thứ ba đạt đến cấp 12.
Mục Lương vuốt cằm, hắn có nên bảo Kỳ Lân đi cắn nuốt sấm sét trong thiên địa, từ đó đạt được khả năng lên cấp hay không?
Trước đây Kỳ Lân từng cắn nuốt sấm sét, còn ở trong vùng biển bão táp một đoạn thời gian, mà làm vậy đúng là có trợ giúp cho việc gia tăng thực lực của nó.
- Đó là một biện pháp không tệ, có thể thử xem một chút.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.
Anh muốn tiết kiệm điểm tiến hóa, còn rất nhiều động vật thuần dưỡng và thực vật thuần dưỡng chưa tiến hóa, sau này còn rất nhiều chỗ cần dùng điểm tiến hóa, có thể tiết kiệm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
- Trà Thụ Sinh Mệnh muốn tiến hóa đến cấp 13 cũng cần một trăm tỷ điểm tiến hóa.
Mục Lương thở dài một tiếng.
Góp đủ một trăm tỷ điểm tiến hóa nói dễ hơn làm, chớ đừng nhắc tới sau này muốn cho Rùa Đen và Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa đến cấp 14, đến lúc đó mức điểm tiến hóa sẽ càng kinh khủng hơn.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, lẩm bẩm:
- Phải thu một phần phí vất vả đối với những vương quốc không có tiếp viện mới được!
Vương quốc Huyền Vũ giải quyết nguy cơ tồn vong của nhân tộc, không thể nói là không trả giá lớn.
Ngoại trừ các vương quốc tới tiếp viện, Mục Lương có thể không tính toán với bọn hắn, nhưng các vương quốc bảo trì "trầm mặc" thì khác, là thời điểm tiến hành thanh toán với bọn hắn.
- Có một cái tính một cái, ta muốn các ngươi xuất huyết nhiều.
Khóe môi của Mục Lương hơi cong lên, Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa tới cấp 13 cần tinh thạch ma thú, vậy thì lấy từ những vương quốc này đi.
………
Trước cửa thành Vệ Thành Số Mười Hai.
- Cha ba ~~~
Ngải Lỵ Na vỗ tay một cái, nhìn con Hư Quỷ trước mặt ngã xuống, thở ra một hơi nói:
- Giải quyết xong, con Hư Quỷ cuối cùng cũng đã chết!
- Tê tê tê ~~~
Băng Minh Xà Vương quơ quơ đầu, xua tan khí lạnh xung quanh, lộ ra mặt băng tràn đầy hố, từng cổ thi thể Hư Quỷ bị đông thành tượng đá nằm lộn xộn ở mặt trên.
Băng Minh Xà Vương cũng mệt mỏi nằm xuống, vết thương trên người nhiều vô số kể, đây là do đại chiến với Hư Quỷ cấp cao lưu lại.
Vảy rắn rớt đầy đất, đa số là do Hư Quỷ gắng gượng xé rách, phía trên còn có một phần máu thịt.
Ngải Lỵ Na liếc nhìn Băng Minh Xà Vương, nhanh chóng lên tinh thần ra lệnh cho thuộc hạ:
- Ưu tiên cứu trị thương binh, nhớ kỹ bổ đao Hư Quỷ, không cho chúng nó sống lại.
- Vâng!
Những binh sĩ còn có thể hành động đồng thanh đáp lại, lính quân y cũng hành động, vội vàng khiêng thương binh đi địa phương an toàn để tiến hành trị liệu.
Ngải Lỵ Na nghiêm túc ra lệnh:
- Chú ý cảnh giới, chắn chắc bầy Hư Quỷ mới sẽ nhanh chóng đến đây.
Lúc này, tâm trạng của cô rất trầm trọng, Băng Minh Xà Vương đã bị thương nặng, nếu như còn có Hư Quỷ cấp cao đột kích thì đây sẽ là sự uy hiếp trí mạng.
Ngải Lỵ Na đi tới trước mặt Băng Minh Xà Vương, vươn tay nhẹ nhàng xoa đầu nó, nhưng bàn tay mới vừa chạm lên da rắn thì đã bị đóng băng mặt ngoài.
- Tê tê tê ~~~
Băng Minh Xà Vương quay đầu sang chỗ khác, không cho cô gái tóc hồng đụng vào bản thân, khí tức cực lạnh mà nó tản mát ra sẽ tạo thành thương tổn rất lớn cho thiếu nữ.
Ngải Lỵ Na run tay đánh tan lớp băng đọng ở bên trên, cảm giác các mạch máu như muốn đông lại, nếu như chậm hơn mấy giây, sợ là cái tay này phải phế đi.
- Phù ~~~
- Ăn đi, có lợi cho việc khôi phục vết thương.
Cô thở ra một ngụm khí lạnh, lấy vài quả Tinh Thần từ trong ma cụ không gian chứa đựng tùy thân, đưa đến bên mép của Băng Minh Xà Vương.
- Tê tê tê ~~~
Băng Minh Xà Vương lè lưỡi màu đỏ tươi cuốn lấy mấy quả Tinh Thần vào miệng.
Ngải Lỵ Na thấy thế lại lấy ra một chai bí dược chữa thương, xối nước thuốc lên trên miệng vết thương của Băng Minh Xà Vương.
- Rắc rắc ~
Chỉ là nước thuốc vừa rơi lên trên vết thương thì trong nháy mắt đã bị đông lại thành băng, dược lực không cách nào tác dụng vào vết thương được.
Ngải Lỵ Na bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là lấy ra bí dược dạng bột, thận trọng thoa lên trên vết thương của Băng Minh Xà Vương.
- Tê tê tê ~~~
Băng Minh Xà Vương từ từ nhắm hai mắt lại, thỉnh thoảng động đậy đuôi.
Ngải Lỵ Na thở dài nói:
- Nếu như có bí dược giúp ngươi khôi phục đến trạng thái đỉnh phong trong nháy mắt thì tốt quá rồi.
Cô lo lắng, trong lòng cầu nguyện Hư Quỷ đừng tới quá nhanh, để cho các cường giả canh gác Vệ Thành Số Mười Hai nghỉ ngơi lâu một chút.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân vội vã vang lên từ xa đến gần, kèm theo là tiếng hô to hưng phấn của lính truyền tin:
- Ngải Lỵ Na đội trưởng, Ngải Lỵ Na đội trưởng, thật tốt quá...
Ngải Lỵ Na cau mày lại, quay đầu nghiêm túc trách cứ:
- Kêu to gọi lớn cái gì hả, kỷ luật đâu?
- Ha ha ha, Ngải Lỵ Na đội trưởng, có tin tức cực tốt!
Lính truyền tin không áp chế được sự hưng phấn trên mặt, sau khi dừng lại trước mặt Ngải Lỵ Na thì nhanh chóng giơ tay nghiêm chào.
Hắn hít một hơi thật sâu, dùng âm lượng lớn nhất đời này hô:
- Tiền tuyến Thiên Cức Quan truyền đến tin tức tốt, Hư Quỷ Hoàng đã bị bệ hạ đánh bại, Hư Tộc hoàn toàn thất bại!
- Cái gì cơ?
Ngải Lỵ Na ngẩn ngơ, đôi môi tái nhợt há to, trên mặt lộ ra biểu cảm không tin được, cô nghi ngờ lỗ tai của mình ra vấn đề.
Lính truyền tin lại hưng phấn hô to lần nữa:
- Chúng ta chiến thắng, Hư Tộc thất bại!
Vào mấy phút trước, tin tức Hư Tộc chiến bại đã truyền khắp toàn bộ vương quốc Huyền Vũ thông qua Trùng Cộng Hưởng.
Đôi môi của Ngải Lỵ Na mấp máy, sau khi hoàn hồn lại mới vội vàng hỏi tới:
- Tin này là thật sao?
- Vâng đúng vậy, là thật, chúng ta chiến thắng rồi!
Lính truyền tin nức nở nói, đầu gật lia lịa.
- Thật tốt quá.
Cơ thể vẫn luôn căng thẳng của Ngải Lỵ Na thả lỏng lại, đôi mắt hồng nhạt bịt kín một tầng hơi nước.
Trên mặt cô hiện lên nụ cười, từng giọt nước mắt rơi xuống, lời nói lại mạnh mẽ và quyết đoán:
- Thông báo cho mọi người, chúng ta đã chiến thắng.
- Vâng!
Lính truyền tin mừng đến chảy nước mắt, xoay người đi truyền lại tin tức tốt lớn nhất hôm nay.