Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 384 - Chương 3030 - Nhân Tộc Chiến Thắng.

Chương 3030 - Nhân Tộc Chiến Thắng.
Chương 3030 - Nhân Tộc Chiến Thắng.

- Thắng, thật sự thắng, Mục Lương quá tuyệt vời!

Đôi mắt rưng rưng của Ngải Lỵ Na lóe sáng, cảm thấy một thân uể oải đều tiêu tan, nhìn về phía Băng Minh Xà Vương, trên mặt hiện ra ý cười, nói:

- Bây giờ, ngươi có thể nghỉ ngơi rồi, không cần phải tử chiến nữa.

- Tê tê tê ~~~

Băng Minh Xà Vương phun lưỡi, nó và chủ nhân tâm linh tương thông, tin tức này nó đã sớm biết, chỉ là không thể mở miệng báo cho cô gái tóc hồng thôi.

Trên mặt của Ngải Lỵ Na vẫn còn hiện lên ý cười, mang theo binh sĩ còn có thể hành động thanh lý chiến trường, an trí binh sĩ và các cường giả tiếp viện bị thương đến khu y tế.

Sau khi nhóm binh lính và cường giả biết Hư Tộc đại bại, lập tức bùng nổ ra một mảnh tiếng hoan hô điếc tai nhức óc.

Lúc này, có người khóc có người cười, nhưng đều không ngoại lệ là vui vẻ, reo hò vì Nhân Tộc giành thắng lợi trong trận chiến chủng tộc tồn vong này.

- Không cần phải chiến đấu nữa, ta thật sự rất mệt mỏi.

- Sau này, không cần lo lắng sẽ bị Hư Tộc công kích nữa, cuối cùng có thể nghỉ ngơi thật tốt.

- Huyền Vũ bệ hạ quả nhiên là mạnh nhất.

- ...

Ngải Lỵ Na nghe từng giọng nói đầy kích động, ý cười trên mặt càng đậm, trận chiến tranh này quá khốc liệt, nhân tộc có thể thắng lợi thật sự đã phải trả giá rất nhiều.

Tình cảnh này không chỉ trình diễn ở riêng Vệ Thành Số Mười Hai, những Vệ Thành còn lại cũng giống vậy, tiếng khóc tiếng cười vang lên khắp nơi.

Trận chiến tranh này đã lấy đi tính mạng của rất nhiều người, vô số người thân, bạn bè, người yêu đều chết ở trên chiến trường, giờ khắc thắng lợi này vừa làm cho bọn hắn vừa cui mừng vừa bi thống.

Bên trong Thành Buôn Bán Sơn Hải, bên dưới Cây Phượng Hoàng.

Ngôn Băng ngẩng đầu nhìn Cây Phượng Hoàng lúc này đã trơ trọi rất nhiều, rất nhiều cành khô bị chặt gãy, chỉ còn loe ngoe vài chiếc lá.

Cây Phượng Hoàng bị Hư Quỷ đánh trọng thương, rất nhiều cành khô bị gãy lìa, lá cây biến thành phi hành ma thú tử thương vô số, dẫn tới Cây Phượng Hoàng tổn thương nguyên khí nặng nề.

Ngôn Băng vươn tay vỗ vỗ thân cây Cây Phượng Hoàng, nhẹ giọng nói:

- Chiến tranh kết thúc rồi, chờ sau khi Mục Lương trở về sẽ chữa thương cho ngươi.

- Hoa lạp lạp ~~~

Cây Phượng Hoàng đung đưa phiến lá còn lại, giống như là đáp lại lời của cô gái tóc tím.

Ngôn Băng quay đầu nhìn về phía sau, thi thể Hư Quỷ chất đống một chỗ, binh sĩ và các cường giả còn có thể hành động đang thanh lý chiến trường, thu hồi thi thể của đồng bạn.

Trải qua vui mừng vì thắng lợi, khi nhìn thấy thi thể của đồng bạn, mọi người đều im lặng, bi thương xông lên đầu một lần nữa.

- Hư Tộc đáng chết.

Có người khống chế không được mà khóc thành tiếng.

Ngôn Băng trầm mặc, nhìn từng cỗ thi thể, trong đó có không ít khuôn mặt quen thuộc, lúc này bọn họ đều biến thành thi thể lạnh như băng.

- Ai~

Cô thở dài một tiếng, chiến tranh thật sự quá tàn khốc, chí ít thì nhân tộc thắng lợi, sau này không cần lo lắng bị Hư Tộc uy hiếp, như vậy hết thảy đều là đáng giá.

Ngôn Băng cất cao giọng:

- Người mất đã mất rồi, hiện tại quan trọng nhất là cứu trị thương binh, giảm bớt càng nhiều thương vong mới đúng.

- Đúng vậy, tất cả mọi người mau đi giúp một tay.

Rất nhiều người đều điều chỉnh cảm xúc, nhanh chóng tham dự hành động cứu viện sau trận chiến.

- Đội trưởng, những thi thể Hư Quỷ này đều thiêu đốt sao?

Một tên Hộ vệ Trung Ương đi lên trước dò hỏi.

- Không cần đâu, cứ để đó đi, Thánh Thú Thao Thiết sẽ đến giải quyết.

Ngôn Băng lắc đầu đáp.

Cô đã nhận được tin tức, Thao Thiết cần những thi thể Hư Quỷ này để lên cấp.

………..

Bên trên Thiên Cức Quan, Mục Lương giơ tay vung về phía tường thành bị hư hại, thần văn Pháp Tắc Thổ hiện lên.

- Ầm ầm ~~~

Mới qua thời gian mấy hơi thở, mảng lớn đất đá xuất hiện, xếp chồng lên nhau rồi ép chặt lại, bắt đầu sửa chữa những chỗ tổn hại trên thành tường.

Chốc lát sau, tường thành hư hại đều được chữa trị như lúc ban đầu.

Mục Lương không ngừng động tác trên tay, lập tức bắt tay xây dựng bến tàu, lượng công việc này nếu giao cho công nhân bình thường thì sẽ rất lãng phí thời gian, ảnh hưởng đến sự phát triển của vương quốc Huyền Vũ.

Bến tàu Thiên Cức Quan và bến tàu Sơn Hải Quan là "bề ngoài" của vương quốc Huyền Vũ cho nên cần được xây dựng hoàn mỹ, còn phải bày ma pháp trận phòng ngự mới, việc này chỉ có Mục Lương tự mình ra tay.

- Ầm ầm ~~~

Mục Lương lợi dụng năng lực Pháp Tắc Thổ chế tạo ra đá lớn cứng rắn, tạo hình rồi xây kết nối bến tàu và quảng trường khổng lồ Hải Quan.

Đây không phải là đá bình thường, mà là khoáng thạch Hắc Ngọc hiếm có, trình độ cứng cáp không thua tinh cương.

Mục Lương xây xong quảng trường sau đó bắt đầu xây dựng bến tàu, thừa dịp lần tụ hội này, hắn tiến hành xây dựng thêm cảng khẩu, biến nó lớn hơn trước gấp ba lần.

Nơi cập bến cảng khẩu đều được xây dựng bằng khoáng thạch Hắc Ngọc, trình độ cứng cáp có lẽ kém hơn lưu ly, nhưng xét về vẻ ngoài sẽ đẹp mắt hơn.

Khoáng thạch Hắc Ngọc có màu xám đậm, có từng văn lộ màu đen bất quy tắc, mặt ngoài ôn hòa như ngọc, đây cũng là căn nguyên tên của khoáng thạch Hắc Ngọc.

Giao tiếp giữa nơi cập bến và biển được Mục Lương dùng mảng lớn mây mù bao trùm, như vậy có thể tạo được tác dụng giảm sốc khi va chạm, khi đội thuyền cập bến sẽ không bị hư hao thân thuyền.

- Ào ào ~~~

Nước biển cuồn cuộn, thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Nửa giờ sau, công cuộc xây dựng cảng khẩu kết thúc, nhìn một vòng bến tàu, nơi này đã lớn hơn trước gấp ba, màu chủ đạo biến thành màu xám đậm, cho người ta một loại cảm giác đại khí.

- Ừm, thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

Mục Lương gật gù.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, chợt nghĩ tới điều gì đó, cơ thể bay về phía mặt biển chỗ bến tàu.

- Rào rào ~~~

Nước biển không thể chạm vào cơ thể anh, trước khi tiếp xúc sẽ tự động tách ra xung quanh.

Mục Lương lặn xuống đáy biển, chỉ chốc lát sau đã thấy từng đốm ánh sáng màu xanh lam, đó là Cỏ Nước Lam Ngân tỏa sáng.

Trong đại chiến với Hư Tộc, Lĩnh Vực Suy Yếu của Cỏ Nước Lam Ngân đã có tác dụng rất lớn, chỉ là sau lại bị Vua Hư Quỷ trọng thương, suýt nữa bị mạt sát.

Bây giờ Cỏ Nước Lam Ngân chỉ còn lại nửa chiếc lá lẻ loi kết nối với phần gốc, lá cây còn lại đều bị Hư Quỷ phá huỷ.

Hình như nhận thấy chủ nhân đến gần, Cỏ Nước Lam Ngân nhẹ nhàng lắc lư phiến lá, ánh sáng xanh lam sáng hơn một chút.

- Ngươi vất vả rồi.

Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm, vươn tay ngưng tụ ra nguyên tố sinh mệnh nồng nặc rồi bao trùm ở bên trên Cỏ Nước Lam Ngân.

- Ông ~~~

Hắn hơi chuyển động suy nghĩ, lại đút cho Cỏ Nước Lam Ngân một trăm điểm tiến hóa, trợ giúp nó khôi phục nhanh chóng.

- Hoa lạp lạp ~~~

Cỏ Nước Lam Ngân nhẹ nhàng lay động phiến lá, vị trí gãy lìa lại mọc ra tươi tốt một lần nữa, đồng thời có chồi non nhú ra từ phần gốc, chẳng mấy chốc đã xuất hiện thêm vài chiếc lá non nho nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment