Mỗi toà Thành Buôn Bán đại lục mới có thể mang đến tiền lời xa xỉ cho vương quốc Huyền Vũ, khai trương sớm ngày nào thì có thể kiếm tiền sớm ngày đó.
Đợi sau khi yến tiệc ăn mừng kết thúc, các khu nhà xưởng và công xưởng bên trong vương quốc Huyền Vũ đều sẽ khôi phục vận chuyển, hàng hóa sản xuất ra sẽ được vận chuyển đến mỗi tòa Thành Buôn Bán.
Trong lòng quốc vương Hải Đinh khẽ nhúc nhích, nói:
- Đến lúc đó ta sẽ sai người đưa lên lễ khai trương.
- Cảm ơn.
Khóe môi của Hồ Tiên cong lên, thầm khen một câu quốc vương Hải Đinh thượng rất có ánh mắt.
Lần này, thành Tát Luận xây dựng lại sẽ dành ra một khu vực lớn hơn thuộc về Thành Buôn Bán, thành Tát Luận mới xây cũng sẽ lớn hơn so với trước đó, quy hoạch đường phố cũng sẽ hợp lý hơn.
Thành Tát Luận mới xây cũng sẽ áp dụng phương thức quản lý giống với Vệ Thành vương quốc Huyền Vũ, cấm vứt rác bừa bãi, cấm đại tiểu tiện nơi công cộng, cấm xe thú loạn chạy loạn v.v…
Vì thế, quốc vương Hải Đinh chuẩn bị dùng nhiều tiền mời người quản lý từ vương quốc Huyền Vũ tới đây, làm cho thành chủ thành Tát Luận học hỏi làm sao quản lý tốt một tòa thành.
Ánh mắt của Ôn Sa sáng lên, không khỏi hỏi:
- Mục Lương các hạ, lúc nào thì ngươi sẽ sẽ xây một tòa Thành Buôn Bán ở vương quốc Sa vậy?
Mục Lương nhìn về phía nữ vương xà nhân tộc, hỏi ngược lại:
- Xây Thành Buôn Bán ở vương quốc Sa là muốn ta lỗ vốn sao?
- ....
Khóe miệng của Ôn Sa giật giật, không cách nào phản bác được.
Vương quốc Sa quá nghèo nàn, nếu xây Thành Buôn Bán ở vương quốc Sa, lỗ vốn là điều tất nhiên.
Cô nói với ánh mắt u oán:
- Mục Lương các hạ, vậy ngươi còn có gì để hợp tác không?
Mục Lương nhìn về phía Hồ Tiên, ánh mắt mang theo biểu cảm dò hỏi.
Hồ Tiên suy nghĩ một chút, nói:
- Có, thứ mà vương quốc Sa có nhiều nhất chính là sa mạc, có thể hỗ trợ trồng trọt khoai lang cát.
Khoai lang cát là sản phẩm mới kết hợp từ khoai lang đỏ và phấn hoa của Hoa Vạn Gai, có thể sống trong sa mạc, không những có kích thước to hơn mà vị của nó cũng thơm ngọt hơn khoai lang bình thường.
Khoai lang cát còn sẽ kết ra trái cây màu đỏ trên dây leo, có thể dùng để làm kẹo, chế thành mứt quả và những thương phẩm khác.
Ánh mắt của Ôn Sa sáng lên, nói:
- Hỗ trợ trồng trọt khoai lang cát sao, nghe có vẻ rất tốt.
- Ừm, công việc hợp tác cụ thể như thế nào chờ qua trận này thì chúng ta lại bàn bạc kỹ càng hơn.
Hồ Tiên ưu nhã nói.
- Được.
Ôn Sa đáp ứng một tiếng.
Cô muốn dẫn dắt Tộc Người Rắn thoát khỏi nghèo khó, dựa vào vương quốc Huyền Vũ là biện pháp rất tốt.
Khóe môi của Mục Lương cong lên, chỉ trong một đêm đã mang đến cho vương quốc Huyền Vũ rất nhiều hợp tác.
Anh nhìn về phía tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư vẫn luôn trầm mặc không nói lời nào, hỏi:
- Các hạ ở lại là có chuyện gì?
Tay của tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư run một cái, nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Mục Lương các hạ, ta muốn mua ma dược khôi phục ma lực.
Mục Lương đạm mạc nói:
- Ma dược khôi phục ma lực không bán ra bên ngoài.
Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư bắt đầu lo lắng, trong lòng thầm mắng Vưu Phi Nhi, nếu như cô ấy đồng ý thì bây giờ lão không cần mặt dày đi cầu Mục Lương.
- Mục Lương các hạ, một bình cũng không thể bán ra bên ngoài sao?
Lão không từ bỏ mà hỏi.
- Đúng vậy.
Mục Lương khẽ hất hàm, bình tĩnh nói:
- Ngươi dùng qua ma dược khôi phục ma lực, hiểu rõ nó quan trọng đến cỡ nào.
Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư cười khổ một tiếng, chính là bởi vì biết nên lão mới muốn lén giao dịch với Vưu Phi Nhi, không nhịn được hỏi:
- Mục Lương các hạ, ta phải làm sao mới có thể mua được ma dược khôi phục ma lực đây?
- Ngươi không hiểu sao?
Mục Lương hỏi ngược lại.
Tâm của tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư lại trầm xuống lần nữa, chẳng mấy chốc hiểu rõ ý trong lời của Mục Lương.
Ma dược khôi phục ma lực không bán ra bên ngoài, vậy chỉ có thể trở thành người của vương quốc Huyền Vũ mới mua được, đối phương là đang buộc lão bán thân.
Đáy mắt của Ôn Sa và quốc vương Hải Đinh hiện lên một tia kinh ngạc, mơ hồ đoán được dự định của Mục Lương, chính là như vậy mới khiến bọn hắn cảm thấy khiếp sợ.
Bọn hắn biết Hiệp Hội Ma Pháp Sư lợi hại, phân hội Ma Pháp Sư trải rộng toàn bộ đại lục mới, ảnh hưởng cực đại đối với Ma Pháp Sư cả đại lục.
Nếu như Hiệp Hội Ma Pháp Sư trở thành phụ thuộc của vương quốc Huyền Vũ, như vậy chắc chắn sẽ làm cho cả đại lục mới chấn động, địa vị và lực uy hiếp của vương quốc Huyền Vũ ở đại lục mới ít nhất có thể cộng thêm ba phần.
Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư trầm giọng nói:
- Mục Lương các hạ, việc này ta cần phải suy nghĩ một chút.
Khóe môi của Mục Lương cong lên, đầu ngón tay có đốm sáng lóng lánh, nguyên tố Ánh Sáng nồng nặc hội tụ ở bên trong phòng tiếp khách, bình tĩnh nói:
- Đương nhiên có thể rồi, ta tin tưởng ngươi sẽ muốn làm cho mình tiến thêm một bước.
Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư trợn to mắt, lão cảm nhận được nguyên tố ánh sáng nồng nặc, loại cảm giác áp bách này làm cho lão hô hấp dồn dập.
Đáy mắt của lão tràn đầy thần sắc khiếp sợ, nhận thấy được Mục Lương lý giải và khống chế ma pháp hệ Ánh Sáng còn cao hơn mình, loại cảm giác này lão chỉ từng cảm nhận được ở trên người Thần Ánh Sáng.
Thần Ánh Sáng là sự tồn tại bên trong cấm chú, mà người trước mắt là tồn tại chân thực, Mục Lương là Thần Ánh Sáng sống.
- Phù phù ~~~
Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư hô hấp dồn dập, liên tục hít sâu mấy hơi mới đè xuống sự chấn động trong lòng, ánh mắt nhìn Mục Lương mang theo sự kính nể.
- Ta hiểu được, ba ngày sau sẽ cho các hạ một câu trả lời thuyết phục.
Lão nói giọng điệu nghiêm túc.
- Có thể.
Mục Lương nhẹ gật đầu.
Ôn Sa và quốc vương Hải Đinh đưa mắt nhìn nhau, Mục Lương là đang quang minh chính đại dụ dỗ tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư, nhưng lại làm cho đối phương không cách nào từ chối được.
- Hắn từ chối không được.
Trong lòng quốc vương Hải Đinh biết rõ, ánh mắt trở nên thâm trầm.
Bây giờ, Mục Lương muốn giết chết bọn hắn chỉ cần nhúc nhích ngón tay.
Mục Lương ngước mắt nhàn nhạt nói:
- Nếu không có chuyện gì khác thì mời mọi người trở về nghỉ ngơi đi.
- Vâng.
Ba người Ôn Sa đứng dậy, gật đầu chào Mục Lương sau đó xoay người rời đi.
Trước khi đi, tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư lại liếc nhìn Mục Lương một hồi lâu, sau đó mới rời đi với tâm sự nặng nề.
- Ào ào ~
Trong vùng biển bão táp, một chiếc thuyền lớn dập dềnh theo sóng biển, bên trên thuyền lớn là sấm sét vô tận, chỉ mới liếc nhìn một cái là sẽ khiến người ta tê cả da đầu.
Con thuyền này rất lớn, dài gần trăm mét, toàn bộ làm bằng xương cốt ma thú màu đen.
Thuyền lớn được một màn sương hình tròn màu xám lạnh bao phủ, chính nhờ có lớp phòng thủ này mới ngăn cản sấm sét không ngừng hạ xuống từ trên bầu trời, làm cho thuyền lớn có thể đi về trước ở trong vùng biển Bão Táp.
Trên boong tàu có mười mấy người mặc áo choàng đen đang đứng, bọn hắn lẩm nhẩm chú ngữ trong miệng, liên tục rót ma lực vào trong lớp bảo vệ, duy trì vòng bảo vệ không bị sấm sét đánh nát.