- Cộp cộp cộp ~~~
Một lão giả với đầu tóc bạc trắng đi lên boong tàu, nhìn chăm chú vào vòng bảo vệ rồi hỏi:
- Còn có thể kiên trì bao lâu?
Một tên mặc áo choàng đen vội vàng trả lời:
- Đại nhân Mạc Ân, chỉ còn có thể kiên trì năm phút đồng hồ thôi, nếu như không mau chóng rời đi nơi đây thì chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.
Hắn là Hắc Ma Pháp Sư, lúc này đang thi triển pháp thuật phòng ngự cấp 9 cùng với thuộc hạ để ngăn trở mưa sấm sét không ngừng rơi xuống kia, đảm bảo thuyền lớn có thể lái ra vùng biển bão táp.
Mạc Ân chậm rãi gật đầu, trầm giọng nói:
- Năm phút à, vậy là đủ rồi?!
- Cộp cộp cộp ~~~
Lại có người đi lên boong tàu, đó là một nữ nhân với vóc nóng bỏng, cô ta có một mái tóc xoăn dài màu đỏ, khuôn mặt thoạt nhìn chừng hai mươi mấy tuổi.
Lão giả Mạc Ân nhìn nữ nhân tóc đỏ mới đi lên boong, nói với giọng khàn khàn:
- Cát Nga, tiến về phía trước hết tốc lực, mau chóng rời đi nơi đây.
- Vâng, đại nhân Mạc Ân.
Khóe môi của Cát Nga hơi cong lên, xoay người đi hạ đạt chỉ lệnh chạy hết tốc lực.
- Hoa lạp lạp ~~~
Không bao lâu, tốc độ di động của thuyền lớn tăng nhanh, lao ra khỏi vùng biển bão táp.
- Ầm ầm ~~~
Bầu trời không ngừng hạ xuống sấm sét, bổ vào bên trên vòng bảo vệ màu xám lạnh, làm cho đám người mặc áo choàng đen trên boong run rẩy không ngừng, bọn hắn sắp không chịu nổi nữa.
- Không ổn rồi, ta sắp đến cực hạn.
Sắc mặt của Hắc Ma Pháp Sư thay đổi, cắn răng rót thêm ma lực vào ma pháp trận, chật vật duy trì vòng bảo vệ hoàn chỉnh.
Mạc Ân cũng có chút khẩn trương, mặc dù hắn là cường giả cấp 8 nhưng vẫn không thể chống đỡ nổi công kích sấm sét của vùng biển bão táp, bị đánh trúng mấy lần đã đủ để hắn thăng thiên.
Khi vòng bảo vệ gần tan vỡ thì thuyền lớn thuận lợi lái ra khỏi vùng biển bão táp, nước biển cuồn cuộn đẩy đội thuyền ra bên ngoài, hoàn toàn cách xa mưa sấm sét.
- Hộc hộc ~~~
Toàn bộ người mặc áo choàng đen đều nằm rạp trên boong thuyền, há to miệng thở hổn hển, ma lực trong cơ thể bị móc rỗng.
Mạc Ân cũng thở phào một hơi, ra lệnh:
- Tiếp tục đi tới, mau chóng rời xa kênh Sương Mù, không thể làm cho người của vương quốc Huyền Vũ phát hiện.
- Vâng, đại nhân Mạc Ân.
Nhóm thủy thủ lấy lại tinh thần, tiếp tục điều khiển con thuyền cách xa Kênh Sương Mù.
Mạc Ân chắp tay sau lưng đứng ở đuôi thuyền, nhìn chăm chú vào kênh Sương Mù càng ngày càng xa, ánh mắt giống như có thể xuyên thấu qua từng lớp sương mù nhìn đến vương quốc Huyền Vũ.
- Cộp cộp cộp ~~~
- Đại nhân Mạc Ân, lần hành động này rất thuận lợi.
Cát Nga đi tới bên cạnh lão giả, con mắt màu đỏ cũng nhìn vào kênh Sương Mù xa dần.
- Ừm, nhưng chúng ta cũng hao tổn không ít người.
Mạc Ân nói với sắc mặt tối tăm.
Lần này, ra ngoài chấp hành nhiệm vụ tổng cộng có 350 người, lúc này chỉ còn lại có hai mươi người, ngoại trừ nhóm Hắc Ma Pháp Sư kia thì cao tầng cũng chỉ còn lại hắn và Cát Nga, những người còn lại đều chết ở bên trong kênh Sương Mù.
Cát Nga nói với giọng điệu bình tĩnh:
- Đại nhân Mạc Ân, thương vong là chuyện không cách nào tránh khỏi, tất cả đều là vì trường sinh.
- Ừm, tất cả đều là vì trường sinh.
Khóe môi của Mạc Ân cong lên, nhớ tới đồ đạc bên trong boong tàu, ánh mắt lập tức trở nên nóng rực.
Bọn hắn đều là người của Bất Hủ Chúng, lão giả và nữ nhân tóc đỏ đều là Phụng Giả.
Mạc Ân là Phụng Giả cấp 6 có địa vị cao nhất, mà Cát Nga là Phụng Giả cấp 4, cho nên cô phải tôn kính gọi lão giả một tiếng đại nhân.
Còn những Hắc Ma Pháp Sư kia, ngoại trừ đội trưởng là Phụng Giả cấp 2 thì những người còn lại đều là Hầu Giả.
Cát Nga bình tĩnh nói:
- Nhiệm vụ hoàn thành thuận lợi, chắc chắn Các Bất Hủ Giả đại nhân sẽ hài lòng.
Đáy mắt của cô hiện lên một tia sát ý, lần này thi hành nhiệm vụ khiến cô suýt nữa bỏ mạng ở kênh Sương Mù, bây giờ nghĩ lại trong lòng còn sợ hãi không thôi.
- Ta vốn tưởng rằng nhiệm vụ sẽ thất bại, không ngờ vận khí lại tốt như vậy.
Mạc Ân xoay người đi tới lối vào dẫn đến buồng nhỏ trên tàu.
Cát Nga cất bước đuổi theo, nói:
- Lần này, độ khó của nhiệm vụ rất lớn, có thể thành công ta cũng thật bất ngờ.
- Ừm, may mà có vương quốc Huyền Vũ, ha ha ha!
Mạc Ân cười to vài tiếng.
Nhiệm vụ lần này của bọn hắn là thu thập tài liệu nghiên cứu quan trọng cho viện nghiên cứu Trường Sinh, mà mục tiêu nằm ở bên kia kênh Sương Mù, cũng chính là đại lục cũ.
Hư Tộc tấn công vương quốc Huyền Vũ là thời cơ tốt nhất để bọn hắn chấp hành nhiệm vụ, thừa dịp vương quốc Huyền Vũ đại loạn, bọn hắn thành công nhập cư trái phép vào trong vương quốc.
Cũng chính bởi vì vương quốc Huyền Vũ đại loạn, lực chú ý của cường giả các tộc đều đặt ở trên Hư Quỷ, mới làm cho người của Bất Hủ Chúng có thể hoàn thành nhiệm vụ.
- Cộp cộp cộp ~~~
Mạc Ân và Cát Nga đi vào buồng nhỏ trên tàu, đạp sàn nhà gỗ đi sâu vào trong.
Bên trong lối đi có một sợi khói màu đen lượn lờ kéo dài tới cuối đường.
- Ông ~~~
Buồng nhỏ trên tàu loé lên rất nhiều hoa văn phức tạp, đó là ma pháp trận bị dẫn động.
- Hiệu quả của ma pháp trận phong ấn này không tệ.
Mạc Ân vươn tay vuốt ve hoa văn.
Cát Nga bình tĩnh nói:
- Không có ma pháp trận phong ấn thì chúng ta sẽ không trấn áp được vài thứ kia.
Khóe môi của Mạc Ân cong lên, gật đầu nói với giọng khàn khàn:
- Đúng vậy.
Hai người tới chỗ sâu trong buồng nhỏ trên tàu, trước mặt là một cánh cửa đặc chế từ xương cốt của ma thú, trên đó có khắc ma pháp trận phong ấn.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa chính bị lão giả chậm rãi đẩy ra, lộ ra đồ vật ở bên trong.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Khí tức làm người ta chán ghét lập tức khuếch tán, làm cho lão giả và Cát Nga không nhịn được nhíu mày lại.
Không gian phía sau cửa rất lớn, có mấy chục cái lồng sắt khổng lồ nhốt ba mươi mấy con Hư Quỷ bị thương nặng, bọn nó đang nhìn chằm chằm hai người đi tới với ánh mắt khát máu.
Lũ Hư Quỷ này đều bị trọng thương, thực lực mạnh nhất là một con Hư Quỷ cấp 8, yếu nhất cũng là Hư Quỷ cấp 5.
Nếu không phải bởi vì Hư Quỷ cấp 8 bị thương, Mạc Ân muốn tóm nó còn phải phí rất nhiều sức lực và thời gian.
Mục tiêu nhiệm vụ lần này của Mạc Ân và Cát Nga chính là bắt Hư Quỷ trở về, cung cấp tài liệu nghiên cứu cho viện nghiên cứu Trường Sinh.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Đàn Hư Quỷ gầm thét, lộ ra móng vuốt muốn công kích lão giả và nữ nhân tóc đỏ.
- Ông ~~~
Ngay sau đó, ma pháp trận trên tường tỏa sáng, trấn áp đàn Hư Quỷ.
- Hừ, đều là súc sinh!
Mạc Ân nở nụ cười lạnh lùng.
Cát Nga cau mày, Hư Quỷ xấu xí khiến nàng cảm thấy chán ghét vô cùng.
- Đi thôi, nơi đây không thể ở lại lâu.
Mạc Ân hờ hững mở miệng, hư khí trong phòng quá nồng đậm, hắn ở chỗ này không quá thoải mái.
- Vâng.
Cát Nga lên tiếng, rời đi cùng với lão giả.
- Ầm ầm ~~~
Cánh cửa bằng xương thú vừa dày vừa nặng chậm rãi đóng lại, ngăn cách hư khí ở bên trong phòng.
- Ta cảm nhận được Hư Quỷ Hoàng đã chết, chúng ta có nên báo thù cho ngài ấy không?
Giọng nói lạnh lùng từ bên trong khoang thuyền vang lên.