Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 408 - Chương 3054 - Không Đưa Tiền? Vậy Thì Chờ Bệ Hạ Chúng Ta Tới Lấy.

Chương 3054 - Không Đưa Tiền? Vậy Thì Chờ Bệ Hạ Chúng Ta Tới Lấy.
Chương 3054 - Không Đưa Tiền? Vậy Thì Chờ Bệ Hạ Chúng Ta Tới Lấy.

Tư Khải Cơ hít sâu mấy hơi, đè nén lửa giận trong lòng xuống, không dám xé bỏ văn kiện trong tay, thật sự sợ làm vậy sẽ đưa Mục Lương tới đây.

- Bệ hạ các ngươi là cường đạo sao?

Hắn nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Hổ Tây ngoài cười nhưng trong không cười đáp:

- Bệ hạ nói đùa, làm sao bệ hạ chúng ta lại là cường đạo chứ, hắn chỉ suy nghĩ thay cho ngài thôi, ngài không cần tổn thất nhân lực cường giả để đối phó Hư Tộc, thế thì chỉ cần trả giá vật ngoài thân là được rồi.

- Ta….

Tư Khải Cơ suýt nữa chửi ầm lên, cái gì gọi là suy nghĩ thay cho hắn chứ, việc này rõ ràng chính là cường đạo.

Lan Đế hờ hững nói:

- Bệ hạ, đối phó Hư Tộc là chuyện của tất cả nhân loại, nếu vương quốc Hách Lạc không muốn phái ra cường giả cùng nhau chống đỡ kẻ thù bên ngoài, vậy thì trả giá một chút tiền tài cũng không quá phận.

Hổ Tây phụ họa:

- Đúng vậy, những vương quốc khác đều tổn thất cường giả, nói vậy chắc bệ hạ cũng biết bồi dưỡng nhân tài khó khăn đến mức nào, tiền không có thì còn có thể kiếm lại, việc này dễ dàng hơn rất nhiều.

- Không sai, tiền không có thì còn có thể kiếm lại, người không có thì thật sự là không có, ra nghĩ bệ hạ chắc có thể hiểu đúng không?

Lan Đế bình tĩnh nói.

Trên mặt của vương hậu như phủ băng, lạnh lùng nói:

- Tất cả chỉ là ngụy biện, đó là tổn thất của các ngươi, dựa vào cái gì mà muốn vương quốc Hách Lạc chúng ta gánh chịu chứ?

Hổ Tây nói với vẻ mặt không thay đổi:

- Đây là quyết định của bệ hạ chúng ta, nếu vương hậu không chấp nhận thì có thể đi chất vấn bệ hạ chúng ta nha.

- Đúng vậy, bệ hạ chúng ta quyết định, chúng ta không làm chủ được.

Lan Đế nhàn nhạt nói.

Khóe mắt của vương hậu giật một cái, nhìn thấy được cảm xúc hả hê ở trên mặt hai thiếu nữ, bà ta rất muốn một cái tát đập chết bọn họ.

Tư Khải Cơ hít sâu mấy hơi, sắp không đè ép được lửa giận trong lòng.

Hắn siết chặt văn kiện trong tay, nhìn chuỗi số dài ngoằn bên trên, đen mặt nói:

- Nhưng tiền trợ cấp thương vong và tiền thưởng này cũng quá nhiều rồi, đến tận một tỷ đồng Huyền Vũ.

Hổ Tây lắc đầu, mỉm cười nói:

- Không nhiều lắm, đổi thành tinh thạch ma thú thì chỉ cần một ngàn viên tinh thạch ma thú cấp 9 mà thôi.

- Hoặc hai ngàn viên tinh thạch ma thú cấp 8, cũng có thể là mười ngàn viên tinh thạch ma thú cấp 7.

Lan Đế tỏ vẻ săn sóc nói:

- Nếu như không có nhiều tinh thạch ma thú cấp cao như vậy thì cũng có thể đổi thành hai mươi ngàn viên tinh thạch ma thú cấp 6.

- ...

Trong mắt của Tư Khải Cơ lộ ra tia tức giận, không phải là hắn không lấy ra nổi nhiều tinh thạch ma thú như vậy, chỉ là hắn không cam lòng.

Vương hậu khoát tay lên trên tay quốc vương, ý bảo hắn đừng nên vọng động.

Tư Khải Cơ an ủi bản thân không nên tức giận, lại càng không nên một cái tát đập chết hai thiếu nữ trước mắt, như vậy sẽ hoàn toàn chọc giận vương quốc Huyền Vũ, đến lúc đó hắn lại bị đánh tơi bời.

Hổ Tây lên tiếng:

- Bệ hạ mau cho ta một câu trả lời thuyết phục, thời gian của chúng ta hạn hẹp, còn muốn đi đến những vương quốc khác.

- Nếu như bệ hạ Hách Lạc không muốn, vậy thì chờ bệ hạ chúng ta đến đi.

Lan Đế gật đầu nói.

Khóe mắt của Tư Khải Cơ giật một cái, nếu làm cho Mục Lương đích thân đến đây, vậy thì phải bỏ ra gấp hai tiền trợ cấp thương vong và tiền thưởng, cũng chính là hai tỷ đồng Huyền Vũ, đổi thành tinh thạch ma thú chính là hai ngàn viên tinh thạch ma thú cấp 9.

Trong lòng hắn cuồng loạn, tuyệt đối không thể để Mục Lương qua đây, đến lúc đó hắn không chỉ tổn thất tinh thạch ma thú mà còn phải bị đánh một trận.

Vương hậu muốn nói điều gì đó nhưng đã bị hắn cắt đứt.

Tư Khải Cơ lạnh nhạt nhìn về phía hai người Hổ Tây, gằn từng chữ:

- Có thể, vương quốc Hách Lạc đồng ý chi trả khoản tiền trợ cấp thương vong này.

Đáy mắt của Hổ Tây hiện lên tia vui mừng, nét mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nói:

- Vậy mời bệ hạ mau chóng chuẩn bị, sau khi chúng ta thu được tiền trợ cấp thương vong sẽ lập tức rời đi!

- Việc này cần thời gian.

Tư Khải Cơ nhíu mày.

Lan Đế mỉm cười nói:

- Bệ hạ, chỉ là tinh thạch ma thú trị giá một tỷ đồng Huyền Vũ mà thôi, lấy năng lực của vương thất Hách Lạc, một giờ có thể góp đủ rồi.

- Đúng vậy, chúng ta còn phải đi vương quốc khác thu tiền trợ cấp thương vong, nếu như làm lỡ thời gian, bệ hạ chúng ta trách tội thì hai ta chỉ có thể nói sự thật.

Hổ Tây gật đầu nhận đồng.

Lửa giận của Tư Khải Cơ xông lên đầu, đường đường là vua của một nước, thế mà bây giờ lại bị sứ giả nước khác châm chọc khiêu khích và uy hiếp, hắn quả thực muốn tức điên rồi.

Phải mất một hồi lâu thì hắn mới đè xuống lửa giận, nói với sắc mặt âm trầm:

- Tốt, trong vòng một tiếng, tiền trợ cấp thương vong sẽ đưa tới đây.

- Được.

Khóe môi của Hổ Tây cong lên.

Vương hậu nhìn về phía Tư Khải Cơ, trong mắt lộ ra không tia cam lòng, thấp giọng nói:

- Bệ hạ, chúng ta cứ thế mà chấp nhận sao?

- Nếu không thì ngươi còn muốn thế nào?

Tư Khải Cơ hỏi với giọng điệu âm trầm.

Ánh mắt của Vương hậu lấp lóe, thấp giọng nói:

- Giết bọn họ, đến lúc đó dù quốc vương vương quốc Huyền Vũ tới hỏi thì chúng ta cũng có thể nói là chưa từng gặp bọn họ.

Tư Khải Cơ lạnh lùng liếc vương hậu, nói:

- Ngươi coi tên Mục Lương kia là đồ ngu sao, hay ngươi muốn ta bị hắn đánh chết?

- Không phải, không phải, ta không có ý đó, bệ hạ suy nghĩ nhiều rồi.

Vương hậu vội vàng giải thích.

Tư Khải Cơ lạnh lùng nói:

- Hừ, Mục Lương không phải là loại người dễ trêu chọc, ngươi muốn chết thì có thể ra tay, đến lúc đó đừng liên lụy tới ta là được.

Sắc mặt của vương hậu trắng bệch, thức thời không nói thêm gì nữa, hiểu rõ bọn họ chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Hổ Tây và Lan Đế liếc nhìn nhau, đồng thời âm thầm thở phào một hơi, việc này còn thuận lợi hơn so với trong tưởng tượng.

Tư Khải Cơ gõ ngón tay lên tay vịn tọa ỷ, nghĩ đến còn có mấy chục vương quốc khác cũng gặp tình trạng giống như hắn, lửa giận trong lòng lập tức tan biến rất nhiều.

Một giờ trôi qua nhanh chóng, có thị vệ mang rương gỗ đi vào phòng tiếp đãi, từng rương được xếp chồng lên nhau.

- Kiểm tra số lượng đi.

Tư Khải Cơ lạnh giọng mở miệng.

Hổ Tây nghe vậy đứng lên, kiểm tra số lượng tinh thạch ma thú cùng với Lan Đế, sau khi xác định đủ một tỷ đồng Huyền Vũ thì mới yên lòng.

Lan Đế vung tay lên, thu hồi tinh thạch ma thú vào trong ma cụ chứa đựng.

Hổ Tây chắp tay thi lễ, nhàn nhạt nói:

- Chúng ta đã thu được tiền trợ cấp thương vong, mạn phép rời đi trước.

- Đúng rồi, ta còn một tin muốn báo cho bệ hạ.

Lan Đế như là chợt nghĩ tới điều gì đó.

- Tin gì?

Tư Khải Cơ cau mày.

Lan Đế mỉm cười, nói:

- Tiền trợ cấp thương vong của những vương quốc còn lại cũng cần Hách Lạc bệ hạ chi trả một bộ phận, chắc vài ngày nữa bọn họ sẽ phái người tới lấy.

- Cái gì?

Hai mắt của Tư Khải Cơ trợn tròn, vô thức bóp vỡ tay vịn.

Khóe mắt của Hổ Tây giật một cái, vội vàng kéo tay Lan Đế thi triển năng lực thức tỉnh biến mất tại chỗ.

- Bái bai ~~~

Giọng nói của Lan Đế vẫn còn quanh quẩn ở bên trong phòng tiếp đãi, bóng dáng đã biến mất không thấy tăm hơi.

Bình Luận (0)
Comment