Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 409 - Chương 3055 - Kế Hoạch Mở Rộng

Chương 3055 - Kế Hoạch Mở Rộng
Chương 3055 - Kế Hoạch Mở Rộng

Cung điện, khu vực Trung Ương.

Trong thư phòng, Mục Lương nhìn chăm chú vào bản đồ cát đang dần dần thay đổi trước mặt, chiến tranh với Hư Tộc đã trôi qua nửa tháng.

Số lượng ngọn núi trong vương quốc đã lên đến 1595 toà, trong đó ngọn núi cao hơn ba trăm mét có 559, cao hơn sáu trăm mét có 365 toà.

- Tiểu Huyền Vũ vẫn chưa kết thúc tiến hóa, ai ~~!

Anh cảm thán một tiếng, địa hình trong bản đồ cát đã thay đổi rất lớn.

Địa hình xung quanh Vệ Thành, Chủ Thành, Thành Buôn Bán, khu trồng trọt Đồng Ruộng, căn cứ quân sự không có thay đổi gì.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa thư phòng bị gõ vang, sau đó giọng nói của Nguyệt Thấm Lan vang lên, ưu nhã hỏi:

- Mục Lương, ngươi đang bận việc à?

- Không có, vào đi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

- Cọt kẹt ~~~

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Mục Lương thả lực chú ý ở trên bản đồ cát, uyển chuyển đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn.

- Làm xong rồi à?

Mục Lương ôn hòa hỏi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ừm, còn lại đều là một ít việc nhỏ, ta đã giao cho Kim Phượng và Tiểu Lan đi xử lý rồi.

Mục Lương nghe vậy hỏi:

- Kim Phượng đã làm việc ở Cục Quản Lý được nửa tháng, ngươi cảm giác thế nào?

- Đang dần thích ứng, biết co biết dãn.

Nguyệt Thấm Lan tùy ý đáp.

Mục Lương cười một tiếng, nói:

- Có thể được ngươi khen ngợi biết co biết dãn, đó chính không tệ lắm, cô ấy làm việc không có mắc sai lầm chứ?

- Không có, chí ít là hiện nay ta không có phát hiện.

Nguyệt Thấm Lan nhún vai, trợn trắng mắt với Mục Lương, ưu nhã nói:

- Có ta và Tiểu Lan nhìn chằm chằm, cô ấy không có cơ hội làm sai.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, bình thản nói:

- Vậy buông tay ra để cô ấy tự dẫn đội đi làm việc, kiểm tra xem năng lực làm việc đến đâu.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:

- Việc này không vội, chờ thêm hai tháng nữa rồi nói sau, khi nào cô ấy quen thuộc phần lớn sự vụ trong Cục Quản Lý thì lại sắp xếp.

- Ừm, ngươi xem đó mà làm, cô ấy là người của ngươi.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng nhạo báng:

- Không thể nào, rõ ràng cô ấy là người của ngươi, toàn bộ con dân vương quốc Huyền Vũ đều là người của ngươi.

Mục Lương dở khóc dở cười, bấm tay bắn trán cô gái ưu nhã một cái.

Nguyệt Thấm Lan lộ ra ánh mắt u oán, lực chú ý rơi vào bên trên bản đồ cát.

Ánh mắt của cô đông lại một cái, thấy được một dãy núi non chập chùng kéo dài, giống như lưng của Rùa Đen, trong đó có một ngọn núi rõ ràng là cao hơn những ngọn núi còn lại.

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc nói:

- A, vài ngày không có nhìn kỹ, vương quốc đã có nhiều núi lớn đến vậy rồi sao?

Mục Lương bình thản nói:

- Hiện tại đã có 1595 ngọn núi.

- Một ngọn như vậy cao bao nhiêu?

Nguyệt Thấm Lan chỉ ngọn núi cao nhất bên trong bản đồ cát.

Mục Lương nhìn thoáng qua, ôn hòa nói:

- Hiện tại độ cao là 8888 mét.

- Cao đến thế sao!?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc thốt lên một tiếng.

Mục Lương bình thản nói:

- Ừm, đây ngọn núi cao nhất trong vương quốc Huyền Vũ, ta chuẩn bị đặt tên cho nó là núi Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, hỏi:

- Vậy dãy núi này sẽ được gọi là dãy núi Huyền Vũ à?

- Dĩ nhiên không phải, tên của nó là dãy núi Long Tích.

Mục Lương cười một tiếng.

- Dãy núi Long Tích à, cái tên này nghe rất êm tai.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, chợt nghĩ tới điều gì đó, không khỏi hỏi:

- Đừng nói với ta là ngươi định đặt tên cho tất cả ngọn núi đấy?

Mục Lương gật đầu đáp:

- Dĩ nhiên rồi, chỉ cần là núi thì đều sẽ có tên, như vậy sau này sẽ dễ quản lý hơn.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy không nhịn được co giật khóe miệng, nhức đầu nói:

- Hơn một ngàn ngọn núi là phải đặt hơn một ngàn cái tên, đấy là chưa kể còn có hơn trăm dãy núi.

- Việc này không khó, huống hồ chúng ta lại không vội.

Mục Lương buồn cười nói.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan lưu chuyển, đề nghị:

- Hay cứ như vậy đi, chúng ta đặt tên theo chữ số, núi số một, núi số hai, núi số ba, ngươi cảm thấy được không?

- Rất khó nghe, không được.

Mục Lương lập tức lắc đầu từ chối không chút nghĩ ngợi, ôn hòa nói:

- Chúng ta chịu khó một chút, hoặc có thể nhờ dân chúng đặt tên, sau đó lựa chọn những tên tốt từ trong đó là được rồi.

- Đúng vậy, như vậy sẽ đơn giản hơn nhiều.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Tuy hiện tại núi non nhiều, nhưng sau này vẫn là phải san bằng một vài ngọn núi.

Vương quốc Huyền Vũ còn phải tiếp tục phát triển, nhất là phương diện nông nghiệp, nếu như số lượng Đồng Ruộng quá ít, vậy thì một vài ngọn núi không cần thiết tồn tại.

Trừ cái đó ra thì các loại tình huống như sửa đường, xây cầu, đường ray v.v… đến lúc đó chắc chắn sẽ có những những ngọn núi cần phải bị loại bỏ.

- Có ngươi ở đây thì việc này không phải là vấn đề.

Nguyệt Thấm Lan xua tay không thèm để ý.

Mục Lương cười khẽ vài tiếng, gật đầu nói:

- Lần này, Tiểu Huyền Vũ tiến hóa sinh ra rất nhiều khoáng sản, tiếp theo phải sắp xếp người đi khai hoang.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan sáng ngời, hỏi:

- Tiểu Huyền Vũ tiến hóa lâu như vậy, chắc mỏ vàng, mỏ bạc, mỏ kim loại hiếm có rất nhiều đúng không?

- Có không ít, còn có cả mỏ Thép Tím.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc nói:

- Cả mạch khoáng Thép Tím cũng có sao, vậy là sau này nó không phải là đặc sản của thành Y Lê rồi.

- Nhưng tất cả thuộc về vương quốc Huyền Vũ chúng ta.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.

Mạch khoáng Thép Tím ở Thành Y Lê thuộc về vương quốc Huyền Vũ, Tô Lâm Y Tư chỉ là người quản lý mà thôi.

- Mạch khoáng Thép Tím ở đâu?

Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ở ngay bên dưới dãy núi Long Tích, sau này phải nghĩ biện pháp dời mạch khoáng ra ngoài, cái này phải chờ Tiểu Huyền Vũ tiến hóa kết thúc rồi tính tiếp.

Dựa vào năng lực bây giờ của anh, dời mạch khoáng ra khỏi dãy núi Long Tích không khó, thậm chí san bằng trọn dãy núi thành đồng bằng đều rất đơn giản.

- Cũng đúng, như vậy sẽ thuận tiện cho việc khai thác sau này hơn.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.

Mục Lương nghiêng đầu nói:

- Còn khoảng mười ngày nữa thì Tiểu Huyền Vũ sẽ kết thúc tiến hóa.

- Chờ sau khi Tiểu Huyền Vũ kết thúc tiến hóa, mọi người lại phải bận rộn rồi.

Nguyệt Thấm Lan cảm thán một tiếng.

Sau khi Rùa Đen kết thúc tiến hóa, địa hình sẽ không lại phát sinh biến hóa, đến lúc đó việc sửa chữa đường phố, đường ray, v.v… có thể tiến hành đồng bộ.

Mục Lương dò hỏi:

- Đã sắp xếp xong người trong khu an trí tạm thời chưa?

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy đáp:

- Yên tâm đi, tất cả đã được sắp xếp, rất nhiều người báo danh tham gia công việc sửa đường.

Bình Luận (0)
Comment