Mễ Á lạnh lùng mở miệng:
- Chuyện liên quan tới viện nghiên cứu Trường Sinh, ta cho rằng các hạ rất rõ ràng.
Đôi mắt của Thái Niết Nhĩ trừng lớn, con ngươi của lão teo lại kịch liệt.
Lão ta nhanh chóng tỉnh táo lại, nói với vẻ mặt không thay đổi :
- Cái gì là viện nghiên cứu Trường Sinh, ta không biết các hạ đang nói gì cả.
- Đừng giả bộ nữa, chúng ta đã biết tất cả rồi.
Đôi mắt đỏ hồng của Mễ Á loé lên tia sáng lạnh lẽo, gằn từng chữ:
- Không có sự ủng hộ của ngươi thì viện nghiên cứu Trường Sinh không cách nào hoàn thành những nghiên cứu kia được.
- Viện nghiên cứu Trường Sinh trong miệng ngươi rất lợi hại phải không?
Biểu cảm của Thái Niết Nhĩ thoạt nhìn vẫn bình tĩnh như thường, kì thật trong lòng trăm mối không lời giải, chuyện viện nghiên cứu Trường Sinh ngay cả nhóm vương tử và công chúa còn không biết được, làm sao những người trước mắt lại phát hiện được?
Mễ Á nở nụ cười lạnh lùng, nói:
- Xem ra các hạ rất thích diễn kịch, ta thật sự muốn dựng một sân khấu làm cho ngươi diễn thoả thích, đáng tiếc bệ hạ của chúng ta không có kiên trì như vậy.
Thái Niết Nhĩ đen mặt, tính công kích từ lời giễu cợt của cô gái tai mèo vẫn là rất mạnh, điểm này Hi Bối Kỳ thấu hiểu rất rõ ràng.
- Phốc ~~~
Tiểu Hương không khỏi che miệng bật cười.
Tiếng cười của cô làm cho sắc mặt của lão giả ngồi trên chủ vị càng thêm khó coi.
Mễ Á nói với giọng điệu đạm mạc :
- Vốn dĩ Bất Hủ Chúng và viện nghiên cứu Trường Sinh tồn tại cũng không có vấn đề gì, nhưng các ngươi năm lần bảy lượt đánh chủ ý lên vương quốc Huyền Vũ, đó chính là muốn chết sớm.
- Nhưng cái này lại có quan hệ gì đến ta chứ?
Thái Niết Nhĩ nhàn nhạt hỏi, tuyệt đối không thể thừa nhận mình có quan hệ với viện nghiên cứu Trường Sinh.
- Nguyên nhân chân chính làm cho bệ hạ chúng ta quyết định diệt trừ viện nghiên cứu Trường Sinh là vì các ngươi đã chạm vào thứ không nên đụng vào.
Đôi mắt màu đỏ hồng của Mễ Á dưới mũ giáp mang theo sát ý, khẽ hất hàm, lạnh lùng nói:
- Hư Quỷ không nên tồn tại, mà các ngươi lại cho Hư Tộc có cơ hội kéo nhau trở lại.
- ....
Tâm của Thái Niết Nhĩ chìm đến đáy, không ngờ đối phương còn biết cả việc viện nghiên cứu Trường Sinh dùng Hư Quỷ làm nghiên cứu.
Nhưng không chỉ có mỗi viện nghiên cứu Trường Sinh nơi đây là làm thực nghiệm đó, gần chín phần viện nghiên cứu Trường Sinh đều tham dự vào hạng mục nghiên cứu này.
Thái Niết Nhĩ lạnh lùng nói:
- không phải Hư Quỷ đã bị diệt sạch rồi sao?
- Ngươi thật sự muốn chúng ta dựng cho ngươi một sân khấu à?
Mễ Á lạnh lùng hỏi.
Thái Niết Nhĩ căm tức nhìn cô gái tai mèo, vung tay lên nói :
- Ta không hiểu các ngươi đang nói cái gì, hiện tại mời các ngươi mau chóng rời khỏi đây.
Tân Tây bình tĩnh mở miệng:
- Thế nào, ngươi muốn đuổi chúng ta đi, sau đó đi xuống mật thất dưới thư phòng tiêu hủy những chứng cớ kia, hay nghĩ cách dời đi?
Tâm thần của Thái Niết Nhĩ rung chuyển dữ dội, không khỏi bật thốt lên:
- Làm sao các ngươi biết về mật thất?
- Rốt cuộc cũng chịu thừa nhận rồi.
Mễ Á ngước mắt lên cười nhạt một tiếng.
Thái Niết Nhĩ trầm mặc, nhất thời không biết nói cái gì, lão ta muốn giết người diệt khẩu nhưng lại không phải là đối thủ của Tân Tây, bây giờ cũng không có cơ hội đi hủy diệt chứng cứ.
- Còn có bao nhiêu viện nghiên cứu Trường Sinh tham dự Hư Quỷ nghiên cứu?
Mễ Á thanh lãnh hỏi.
Thái Niết Nhĩ liếc xéo nữ nhân, lạnh lùng nói:
- Không biết, ngươi hỏi lầm người rồi.
- Chắc sắp tới rồi.
Tân Tây đột nhiên lên tiếng.
- Đúng vậy.
Trong lòng của Mễ Á cũng không quá chắc chắn, mặc dù Mục Lương nói là sẽ đến nhưng lại không nói là sẽ đến vào lúc nào.
Trong lòng Thái Niết Nhĩ có dự cảm xấu, trầm giọng hỏi:
- Cái gì sắp tới?
- Ta.
Giọng nam bình thản vang lên, một bóng dáng bước ra từ hư vô, đi tới đứng trước cô gái tai mèo.
Thái Niết Nhĩ nhìn gương mặt quen thuộc kia, khiếp sợ thốt lên :
- Mục Lương!
- Xem ra ngươi còn không có mù.
Giọng nói của Mục Lương vẫn bình tĩnh như cũ.
- Bệ hạ vạn an.
Mễ Á và Tân Tây cung kính hành lễ.
Tiểu Hương thấy thế cũng vội cúi người hành lễ:
- Bệ hạ vạn an.
Mục Lương vẫy tay một cái, ánh mắt vẫn dừng ở trên người Thái Niết Nhĩ, nói:
- Bây giờ ngươi thành thật khai báo hay muốn ta ra tay?
Thái Niết Nhĩ nhắm mắt lại, nói:
- Hai ta đều là quốc vương, uy phong của các hạ thật lớn.
Mục Lương lạnh lùng nói:
- Ta cũng có thể khiến ngươi không phải là quốc vương.
Đôi mắt của Thái Niết Nhĩ co rút lại, biết Mục Lương không phải nói giỡn, nếu như việc này không xử lý tốt thì vị trí quốc vương này thật sự sẽ đổi chủ.
Giọng nói của lão ta bình tĩnh trở lại :
- Ta làm hết thảy cũng là vì trường sinh mà thôi, chờ đến khi ngươi đến tuổi của ta thì mới biết tử vong đáng sợ đến nhường nào.
Mục Lương ngước mắt lên, nhàn nhạt nói:
- Không ai có thể trường sinh bất tử, những thứ gọi là nghiên cứu kia chỉ là kéo dài thêm một chút tuổi thọ, thậm chí khiến người ta biến thành quái vật mà thôi.
Dù anh có mười mấy chục ngàn năm tuổi thọ nhưng cũng sẽ có lúc đi tới cuối, cho nên anh mới nói là không ai có thể trường sinh.
- Không phải, Hư Quỷ có thể trường sinh bất tử, vậy khẳng định là có thể đạt được biện pháp trường sinh từ trên người chúng nó!
Thái Niết Nhĩ nói với ánh mắt lộ ra sự điên cuồng.
Mục Lương tiếp tục nói:
- Đến lúc đó thì các ngươi đã biến thành Hư Quỷ, trở thành những con quái vật không có ý thức.
- Cho nên chúng ta mới cần phải nghiên cứu, loại trừ những vật chất hư hại kia!
Thái Niết Nhĩ rít gào.
Mục Lương lắc đầu:
- Vô dụng thôi, các ngươi chỉ biết tạo thêm một Hư Tộc khác.
Muốn nghiên cứu trường sinh thì đừng đụng tới Hư Tộc, tính truyền nhiễm của Hư Quỷ quá mạnh mẽ.
Anh không cho phép xuất hiện thêm một Hư Tộc khác, vì vậy Hư Quỷ nhất định phải bị diệt sạch, thi thể cũng phải được tiêu hủy sạch sẽ.
- Không thử một chút thì làm sao biết được chứ?
Khuôn mặt của quốc vương Thái Niết Nhĩ trở nên vặn vẹo.
Mục Lương nhíu mày, giơ ngón tay lên làm động tác chạm nhẹ, ngay sau đó áo của Thái Niết Nhĩ bung ra, lộ ra từng đạo hoa văn đỏ đen.
Con ngươi của Mễ Á teo lại, lạnh lùng nói:
- Không ngờ hắn lại dám lấy bản thân làm thí nghiệm, thật là một tên ngu xuẩn.
Thái Niết Nhĩ gằn giọng nói:
- Ngươi phát hiện rồi, thứ này thật sự là đồ tốt, nó khiến ta cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn trước đây rất nhiều, có thể giúp ta sống thêm nhiều năm nữa.
- Đáng tiếc phải đánh nát giấc mơ của ngươi, thứ này sẽ chỉ làm cho ngươi chết nhanh hơn, cuối cùng biến thành Hư Quỷ.
Mục Lương đả kích.