- Hiện tại, chúng ta đi đâu thế?
Tiểu Hương chớp mắt hỏi.
Mễ Á dừng bước, hậu tri hậu giác mới nói:
- Ta quên mất, chắc phải nhờ bệ hạ mang ngươi về vương quốc Huyền Vũ mới đúng.
Tiểu Hương bĩu môi nói:
- Ta cũng có thể đi theo các ngươi đến những vương quốc còn lại nha.
Mễ Á nghe vậy nhìn về phía Tân Tây, ánh mắt mang theo ý trưng cầu.
- Ta không thành vấn đề.
Tân Tây nói với vẻ mặt không thay đổi.
Mễ Á suy nghĩ một chút rồi gật đầu, nói:
- Vậy ngươi đi theo chúng ta đi, dù gì thì ta cũng không có thời gian đưa ngươi đến vương quốc Huyền Vũ.
- Thật tốt quá, cảm ơn hai vị đại nhân!
Tiểu Hương kích động nói.
Mễ Á nghiêm túc nói:
- Nhớ kỹ, toàn bộ hành trình phải nghe theo chỉ huy, nếu như ngươi tự tiện rời đi thì ta sẽ không quản ngươi.
Mục tiêu hàng đầu của cô là hoàn thành nhiệm vụ mà Mục Lương đã đưa ra, những chuyện khác đều để ở phía sau.
- Vâng!
Tiểu Hương gật đầu thật mạnh.
- Đi thôi, trước ra khỏi thành đã, sau đó lại tìm một chỗ sử dụng Cửa Không Gian Truyền Tống.
Mễ Á lạnh nhạt nói.
Lão bà lạnh nhạt gật đầu, ba người đi dọc theo đường lớn ra ngoài thành.
Tân Tây quay đầu nhìn thoáng qua phía sau rồi tiếp tục không nhanh không chậm đi ra ngoài.
Ba người rời đi thành Phỉ Lợi Phổ, đi đến một cánh rừng không bóng người, Tân Tây và Mễ Á không hẹn mà cùng dừng bước lại.
- Ở chỗ này sao?
Tiểu Hương chớp mắt hỏi.
Ánh mắt của Mễ Á hiện lên sát ý, lạnh nhạt nói:
- Không vội, trước tiên phải giải quyết một cái đuôi đang bám theo đã.
Tân Tây liếc nhìn cô gái tai mèo, nhàn nhạt nói:
- Không ngờ ngươi cũng phát hiện có người bám theo.
Mễ Á cạn lời vài giây, nói:
- Ta là người mà Mục Lương huấn luyện ra, năng lực phản truy tung vẫn là phải có.
Đôi môi hồng của Tiểu Hương khẽ nhếch, quay đầu nhìn về phía sau.
Ngay sau đó, mười mấy bóng người đột nhiên xuất hiện, ba người đã bị bao vây ở giữa.
- Đợi lâu như vậy, rốt cuộc mới chịu ra tay à.
Tân Tây bĩu môi, dáng vẻ bình chân như vại khiến cho kẻ địch kiêng kỵ, nhìn về phía Mễ Á, lạnh nhạt hỏi:
- Ngươi ra tay hay ta?
Bà nhìn lướt qua thực lực của đám cướp kia, mạnh nhất cũng chỉ tới cấp 5, cô gái tai mèo hoàn toàn có thể giải quyết.
- Để ta ra tay đi, kẻ bám đuôi lần trước đã do ngươi giải quyết rồi.
Mễ Á lạnh nhạt nói.
- Thì ra ngươi cũng biết.
Tân Tây nở nụ cười.
Mễ Á ngước mắt lên, nhàn nhạt nói:
- Đương nhiên là biết, chỉ là ta lười lãng phí thời gian với bọn hắn thôi.
- Vậy giao đám người này cho ngươi.
Tân Tây mừng rỡ được thanh nhàn.
Tiểu Hương thức thời tránh sau lưng lão bà, như vậy sẽ không bị ngộ thương.
- Giao khôi giáp trên người ra đây, chúng ta có thể tha các ngươi một mạng!
Đại hán cầm đầu đám cướp nhếch miệng cười gằn.
- Sự tham lam và thực lực của các ngươi không tương xứng.
Mễ Á bình tĩnh lên tiếng.
Đại hán hừ lạnh một tiếng, nói với giọng điệu khó chịu:
- Miệng rất lợi hại, hy vọng thực lực của ngươi cũng lợi hại như vậy.
Mễ Á không để tâm đến lời nói nhảm của đối phương, cơ thể hóa thành cái bóng dung nhập vào bóng tối, điều này làm cho kẻ địch đang bao vây chợt biến sắc.
Chờ đến khi bọn hắn phản ứng lại thì đã có người bị quăng vào trong bóng tối, khi xuất hiện lần nữa thì cổ đã bị bẻ gãy.
- Đáng chết, tất cả cẩn thận một chút….
Đôi mắt của đại hán trợn tròn, mới vừa nói được một nửa thì trường kiếm sắc bén đã xuyên qua cổ họng của hắn.
- Ách ~~~
Hai mắt của hắn ta trợn to, lời còn sót lại bị ngăn ở yết hầu, sinh mệnh nhanh chóng xói mòn.
Mễ Á không ngừng lại, cơ thể dung nhập trong bóng tối lần nữa, nhanh chóng thu hoạch sinh mệnh của kẻ địch.
- Phốc ~~~
Chỉ trong hai phút ngắn ngủi, toàn bộ kẻ địch bao vây khi nãy đã biến thành thi thể, một người cũng không thể thoát khỏi.
- Giải quyết xong.
Mễ Á xuất hiện kế bên Tiểu Hương, trường kiếm trong tay không lây dính chút máu.
Tiểu Hương há to miệng, sắc mặt hơi trắng bệch.
- Đi thôi.
Mễ Á bình tĩnh lên tiếng.
………..
- Ông ~
Tầng một khu vực Trung Ương, Cửa Không Gian Truyền Tống bị khởi động, vòng xoáy không gian cấp tốc xoay tròn.
Hộ vệ canh gác Trung Ương lên tinh thần, cảnh giác nhìn chăm chú vào Cửa Không Gian Truyền Tống.
Sau vài giây, một bóng hình bước ra từ trong vòng xoáy không gian.
- Bệ hạ!
Hộ vệ Trung Ương lập tức giơ tay nghiêm chào.
- Ừm.
Mục Lương khẽ gật đầu rồi biến mất tại chỗ, ngay sau đó xuất hiện ở trước cung điện.
- Bệ hạ đã trở về rồi!
Các tiểu hầu gái phát hiện Mục Lương, vội vàng tiến lên nghênh đón.
Anh cất bước đi vào cung điện, thuận miệng hỏi:
- Ừm, hai ngày nay không có xảy ra chuyện gì lớn chứ?
- Không có ạ, hết thảy đều tốt.
Vân Hân đáp với giọng điệu thanh thúy.
- Vậy là tốt rồi.
Mục Lương gật đầu một cái, nhìn chính sảnh, hỏi:
- Thấm Lan và mọi người đâu?
Vân Hân thanh thúy đáp:
- Đại nhân Thấm Lan đi Cục Quản Lý, đại nhân Hồ Tiên và tiểu thư Tố Cẩm thì đi thành Buôn Bán Sơn Hải.
- Ta biết rồi, ngươi đi làm việc đi.
Mục Lương phất tay, cất bước trở về thư phòng.
Anh muốn dành thời gian vẽ xong bản thiết kế thành Tát Luận, không thể kéo dài thêm được nữa.
Mục Lương vừa trở lại trong thư phòng thì Hi Bối Kỳ đi đến chính sảnh cung điện, trên mặt còn mang theo vẻ ưu sầu.
- Tiểu thư Hi Bối Kỳ, sao trông ngươi có vẻ buồn bực thế?
Vân Hân kinh ngạc hỏi.
- Không có chuyện gì, Mục Lương trở về chưa?
Hi Bối Kỳ lắc đầu hỏi.
Vân Hân thanh thúy đáp:
- Bệ hạ vừa trở về, hiện tại đang ở trong thư phòng.
Nghe được lời này, đôi mắt màu vàng óng của Hi Bối Kỳ sáng lên, vội xoay người đi về phía thư phòng.
- Cộc cộc cộc ~~~
- Mục Lương, ta có thể vào không?
Cô gõ cửa thư phòng.
- Vào đi.
Giọng nói ôn hoà của Mục Lương vang lên.
Cô gái Ma Cà Rồng nghe được câu trả lời của Mục Lương mới đẩy cửa đi vào, vừa bước vào thư phòng, ánh mắt rơi trên người người đàn ông đang cầm bút viết vẽ cái gì đó.
- Có chuyện gì à?
Mục Lương hỏi mà không ngẩng đầu lên.
- Cái kia...
Hi Bối Kỳ ấp úng, tay nhỏ còn đang nắm chặt vạt áo.
Động tác trong tay của Mục Lương ngừng lại, kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn về phía cô gái Ma Cà Rồng.
- Có chuyện gì thì cứ nói đi, chúng ta lại không phải là người xa lạ.
Anh điềm đạm nói.
Hi Bối Kỳ nghe vậy hít một hơi thật sâu, ngước mắt nói:
- Mục Lương, lão tổ muốn dời thêm Ma Cà Rồng tới sinh sống ở vương quốc Huyền Vũ.
- Tới thì tới thôi, chỉ cần làm tốt đăng ký thân phận là được.
Mục Lương nói với dáng vẻ không chút để ý.
- Vương quốc Huyền Vũ là nơi tôn sùng bình đẳng chủng tộc, đương nhiên chủng tộc nơi này cũng không bao gồm Hư Tộc.
- Tuy Ma Cà Rồng là đặc biệt, nhưng chỉ cần tuân thủ hiến pháp của vương quốc Huyền Vũ, làm tốt đăng ký tin tức thân phận là sẽ thu được thẻ căn cước tạm thời, có thể ở lại vương quốc Huyền Vũ.