Đến bây giờ, cô vẫn không thích Áo Lợi Tư, từ nhỏ đến lớn đều là như vậy, chỉ là không thích nhưng cũng sẽ không chán ghét.
Áo Lợi Tư nghiến răng, xoay người đi vào phòng.
Trong phòng, Hi Đức Vưu Kỳ ngồi ở thượng vị, Áo Lợi Ba và Đại trưởng lão Dạ Nguyệt Cát Tư ngồi ở hạ vị hai bên.
Cô gái Ma Cà Rồng vừa đi vào phòng thì tất cả tầm mắt đều rơi lên trên người cô.
- Đừng nhìn chằm chằm ta như thế, người ngoài không biết nhìn vào sẽ tưởng lầm là các ngươi muốn hút máu của ta đấy.
Hi Bối Kỳ không được tự nhiên mà xoa cổ.
Da mặt của Dạ Nguyệt Cát Tư run lên, ánh mắt mang theo vẻ bất đắc dĩ, giơ tay lên nói:
- Đừng nói chuyện không đâu nữa, Mục Lương nói như thế nào?
Áo Lợi Ba vội vàng hỏi:
- Đúng vậy, Mục Lương đồng ý không?
Hi Bối Kỳ không để ý đến hai vị trưởng lão, mà là nhìn về phía Hi Đức Vưu Kỳ, bĩu môi một cái.
Giọng nói của cô mang theo tia bất đắc dĩ:
- Lão tổ, ngươi khiến cho ta thật khó xử.
Đôi mắt của Hi Đức Vưu Kỳ hiện lên ý cười, giơ tay lên xoa đầu cô gái Ma Cà Rồng, thở dài nói:
- Không còn cách khác, hết thảy cũng là vì gia tộc Dạ Nguyệt thôi, ở đây chỉ có ngươi và Mục Lương là có quan hệ tốt.
Nghĩ tới việc xây dựng lại thế lực bên trong vương quốc Huyền Vũ, hắn phái thiếu nữ xem như đi dò xét khẩu phong.
- Nhưng Mục Lương không có đồng ý nha.
Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt nói.
- Cái gì, hắn ta vẫn không có đáp ứng sao?
Sắc mặt của Dạ Nguyệt Cát Tư và Áo Lợi Ba đều trở nên khó coi.
Dạ Nguyệt Cát Tư chán nản nói:
- Lần trước không có đáp ứng, lần này cũng là như vậy, ta biết ngay mà.
- Ta cho rằng hắn nể tình Hi Bối Kỳ thì hắn sẽ chấp nhận chứ.
Áo Lợi Ba cau mày nói với vẻ mặt không hiểu.
- Mặt mũi của ta còn không có lớn như vậy đâu.
Hi Bối Kỳ liếc xéo đối phương một cái.
Áo Lợi Ba buột miệng hỏi:
- Ngươi chưa có leo lên giường của Mục Lương sao?
- Ngươi vừa nói cái gì đấy?
Chân mày của Hi Bối Kỳ dựng đứng, trông dáng vẻ như muốn ăn thua đủ với Tam trưởng lão.
Dạ Nguyệt Cát Tư thở dài nói:
- Tam trưởng lão, ngươi câm miệng đi.
Áo Lợi Ba thức thời im lặng, hiện tại lão không nhất định đánh thắng được Hi Bối Kỳ, thực lực của cô gái Ma Cà Rồng tăng quá nhanh.
Hi Bối Kỳ trừng mắt nhìn Áo Lợi Ba, trong lòng không nhịn được nói thầm, cô cũng muốn leo lên giường của Mục Lương nhưng không có cơ hội nha!
Thiếu nữ nghĩ tới đây, ánh mắt của cô mờ đi.
Cô ngồi xuống bên cạnh Hi Đức Vưu Kỳ, thuật lại lời nói của Mục Lương không sót một chữ, mọi người trong phòng gian đều im lặng.
Hi Đức Vưu Kỳ thở dài nói:
- Nếu đã như vậy, bây giờ tất cả mọi người hãy thảo luận xem tiếp theo chúng ta nên làm thế nào, gia tộc Dạ Nguyệt sẽ đi về đâu?
Dạ Nguyệt Cát Tư và Áo Lợi Ba liếc nhìn nhau, hai người đều trầm mặc không nói gì.
Áo Lợi Tư bĩu môi nói:
- Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vài lựa chọn mà thôi, trở về thành Dạ Nguyệt, đi đại lục mới hoặc ở lại vương quốc Huyền Vũ.
Áo Lợi Ba trầm giọng nói:
- Hay chúng ta trở về thành Dạ Nguyệt đi.
Hi Đức Vưu Kỳ bình tĩnh nói:
- Thành Dạ Nguyệt đã không còn ai, gia tộc Mễ Hiết Nhĩ và gia tộc Lộ Phát đều không trở về.
Hi Bối Kỳ kinh ngạc hỏi:
- A, người của gia tộc Mễ Hiết Nhĩ và gia tộc Lộ Phát đi đâu rồi?
Hi Đức Vưu Kỳ trầm giọng nói:
- Người của gia tộc Mễ Hiết Nhĩ và gia tộc Lộ Phát đều đi đại lục mới, hình như là lựa chọn tìm một đảo nhỏ không người để định cư.
- Hóa ra là như vậy, bọn hắn sống ẩn cư sao?
Hi Bối Kỳ lẩm bẩm.
Hi Đức Vưu Kỳ lắc đầu, nói:
- Bọn hắn sẽ không quá cách xa vương quốc Huyền Vũ, cùng lắm thì sẽ tìm một hòn đảo ở gần đây.
Hi Bối Kỳ gật đầu nói:
- Cũng đúng, vương quốc Huyền Vũ tốt như vậy, rời đi quá xa muốn trở về sẽ rất khó khăn.
- Lão tổ, nếu không thì chúng ta cũng tìm một tòa hải đảo định cư đi.
Áo Lợi Tư nói.
- Đây là một sự lựa chọn không tệ.
Áo Lợi Ba gật đầu đồng tình.
Dạ Nguyệt Cát Tư im lặng không nói, đang suy tính mặt lợi và mặt hại.
Hi Bối Kỳ chớp chớp đôi mắt màu vàng óng, nói:
- Theo ta thì mọi người nên ở lại vương quốc Huyền Vũ, nếu không nếu bị người của Bất Hủ Chúng phát hiện thì sẽ bị tóm lại làm vật thí nghiệm.
- Có lão tổ ở đây, chúng ta không cần sợ người của Bất Hủ Chúng.
Áo Lợi Tư ngạo nghễ nói.
Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt nói:
- Thế nào, chẳng lẽ mỗi lần người trong gia tộc ra ngoài đều phải có lão tổ đi kè kè bên cạnh sao?
Áo Lợi Tư há miệng:
- Ách, cái này….
- Nhìn ta rất rảnh rỗi à, có thời gian đi làm vệ sĩ cho các ngươi?
Hi Đức Vưu Kỳ liếc xéo đối phương.
- Lão tổ, ta nói đùa thôi.
Áo Lợi Tư cười xấu hổ đáp.
- Hừ!
Hi Đức Vưu Kỳ hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía cô gái Ma Cà Rồng, bình thản nói:
- Ở lại vương quốc Huyền Vũ thì gia tộc Dạ Nguyệt sẽ bị phân tán khắp nơi, hơn nữa còn cần đi tìm công việc nuôi sống bản thân.
Hi Bối Kỳ nhún vai, thanh thúy nói:
- Lão tổ, gia tộc Dạ Nguyệt của chúng ta lại không có lượng lớn tài phú để thừa kế, không cần thiết đều tụ ở một chỗ, lúc rảnh rỗi mọi người ghé thăm nhau là tốt rồi.
Hi Đức Vưu Kỳ rơi vào trầm tư, suy nghĩ về mặt lợi và mặt hại nếu làm như vậy.
Hi Bối Kỳ nhắc nhở:
- Lão tổ, thời gian không còn nhiều đâu, sau hai ngày nữa thì nơi này sẽ bị tháo bỏ.
Chủ Thành sắp xây dựng thêm, vị trí của khu an trí tạm thời sẽ quy về Nội Thành, khu vực mới mở rộng sẽ trở thành Ngoại Thành.
- Lão tổ đưa ra quyết định đi.
Dạ Nguyệt Cát Tư nói với giọng khàn khàn.
Áo Lợi Ba gật đầu đồng tình:
- Đúng vậy, chúng ta đều nghe lão tổ.
- Nếu là như thế, chúng ta ở lại vương quốc Huyền Vũ đi.
Hi Đức Vưu Kỳ ngước mắt lên nói.
Hi Bối Kỳ chớp chớp mắt, không quá cảm thấy bất ngờ về quyết định này, vương quốc Huyền Vũ tốt đến cỡ nào, người ngốc ở chỗ này đều biết.
- Vậy mọi người sẽ phải bắt đầu tìm việc làm rồi.
Dạ Nguyệt Cát Tư cười khổ một tiếng.
- Dựa vào thực lực của đại trưởng lão, có thể tìm được một công việc tốt.
Hi Bối Kỳ thuận miệng nói.
Dạ Nguyệt Cát Tư chậm rãi gật đầu, lão có một ít tài sản, mấy năm gần đây không cần phải làm việc, nhưng tuổi thọ của Ma Cà Rồng rất dài, cho nên lão đã được định trước là không thể nghỉ ngơi quá lâu.
Hi Bối Kỳ xua tay nói:
- Vậy mọi người dọn dẹp một chút rồi đi đăng ký thân phận, có thẻ căn cước tạm thời thì mới có thể định cư được.
- Ừm.
Đám người của Dạ Nguyệt Cát Tư lên tiếng đáp lại.