Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 445 - Chương 3091 - Mỗi Một Cái Tên Đều Là Độc Nhất Vô Nhị.

Chương 3091 - Mỗi Một Cái Tên Đều Là Độc Nhất Vô Nhị.
Chương 3091 - Mỗi Một Cái Tên Đều Là Độc Nhất Vô Nhị.

Cung điện, khu vực Trung Ương.

- Cộc cộc cộc ~~~

Nguyệt Thấm Lan gõ cửa thư phòng, hỏi:

- Mục Lương, ngươi đang bận việc sao?

- Vào đi.

Giọng nói của Mục Lương truyền ra từ trong thư phòng.

- Cọt kẹt ~~~

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Mục Lương đang vùi đầu vẽ gì đó ở trên giấy.

- Ngươi còn chưa vẽ xong à?

Cô tò mò hỏi, biết Mục Lương đang vẽ bản thiết kế của thành Tát Luận.

- Gần xong rồi, chờ ta mười phút.

Mục Lương lên tiếng mà không ngẩng đầu mà.

Bản thiết kế sắp đến giai đoạn kết thúc, chỉ cần trau chuốt một vài chi tiết là có thể hoàn thành.

- Được rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, ngồi xuống ghế dựa mềm gần đó.

- Loạt soạt loạt soạt ~~~

Trong thư phòng chỉ còn tiếng ngòi bút ma sát trên mặt giấy, Nguyệt Thấm Lan lắng nghe một hồi, mí mắt dần khép lại, sau hơn mười hơi thở, nữ nhân hoàn toàn ngủ say.

Thời gian trôi qua, hơn mười phút sau, Mục Lương mới để cây viết trong tay xuống, cầm lấy bản thiết kế tỉ mỉ kiểm tra.

- Ừm, còn tốt hơn so với dự đoán.

Anh hài lòng gật đầu, bỏ bản thiết kế vào trong ống tranh lưu ly, ngước mắt nhìn về phía cô gái ưu nhã, lời nói vừa đến bên môi lại bị nuốt trở vào, không ngờ chỉ mới một lúc mà Nguyệt Thấm Lan đã ngủ say.

Mục Lương không có gọi cô tỉnh dậy, nếu có thể ngủ, vậy chứng tỏ cô ấy tìm mình không có việc gì lớn, vậy cứ để nàng ngủ tiếp thôi.

Thời gian trôi qua, nửa giờ đồng hồ đảo mắt một cái đã đi qua.

Mục Lương đang viết kịch bản mới cho Nguyệt Thấm Di, đây là kịch bản phim điện ảnh về đề tài trận đại chiến giữa vương quốc Huyền Vũ và Hư Tộc.

- Anh ~~~

Nguyệt Thấm Lan khẽ kêu một tiếng, hàng lông mi dài run lên, hai mắt chậm rãi mở ra.

- Tỉnh rồi à?

Mục Lương ôn hòa hỏi.

Nguyệt Thấm Lan ngồi dậy, xoa xoa gò má, hỏi:

- Ta ngủ bao lâu rồi?

Mục Lương liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, ôn hòa nói:

- Nửa giờ.

- Nửa giờ thôi sao, ta cảm giác như mình đã ngủ rất lâu.

Nguyệt Thấm Lan ngáp một cái, duỗi người vươn vai.

Mục Lương hỏi:

- Tìm ta có chuyện gì không?

- Ta tìm ngươi có chuyện gì à….

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, giơ tay lên vỗ đầu một cái, nói:

- Là chuyện liên quan tới việc khôi phục nông nghiệp, ta cảm thấy không thể kéo dài thêm nữa.

Từ khi Rùa Đen tiến hóa, nông nghiệp của vương quốc Huyền Vũ tiến vào trạng thái đóng băng, trong kho chủ yếu chứa đựng các loại lương thực chính, chẳng có được bao nhiêu rau xanh.

Hiện tại, vương quốc Huyền Vũ không thiếu thức ăn, nhưng đều là các loại lương thực như khoai lang, gạo, lúa mì.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, bây giờ Tiểu Huyền Vũ sắp tiến hóa đến hồi cuối rồi, có thể tiến hành trồng trọt trở lại.

Nguyệt Thấm Lan nhìn vào mô hình sa bàn vương quốc Huyền Vũ, ưu nhã nói:

- Ngươi chọn khu vực đi, ta sẽ nhanh chóng sắp xếp người khôi phục trồng trọt.

- Được rồi.

Mục Lương đáp một tiếng, đồng thời dùng ý thức tiến hành giao lưu với Rùa Đen.

Một lát sau, anh giơ tay điểm vài cái ở trên bản đồ cát, thần văn Phổ Chi Pháp Tắc hiện lên, đồng thời toàn bộ lưng rùa đều tỏa sáng.

Theo đầu ngón tay của Mục Lương hạ xuống, thần văn Phổ Chi Pháp Tắc bắt đầu khởi động, khu vực được chọn nhanh chóng bị san bằng, sa bàn và khu vực bên ngoài đồng thời xảy ra biến hóa.

- Những khu vực bằng phẳng này đều có thể trồng trọt.

Mục Lương bình thản nói.

Nguyệt Thấm Lan lấy ra cuốn sổ, ghi chép lại vị trí ở trên bản đồ cát, lật vài trang rồi đưa cuốn sổ cho Mục Lương, nói:

- Đúng rồi, tên của các ngọn núi đều đã được quyết định, ngươi xem một chút đi.

Mục Lương liếc nhìn thoáng qua một lượt, sau khi thấy không xuất hiện cái tên kỳ quặc nào thì mới nên yên lòng lại, nghĩ đến kiếp trước nghe được những cái tên ngọn núi kỳ quái, cái gì mà Kê Đầu Sơn, Nhị Nãi Tử Sơn v.v… Mỗi một cái tên đều để lại ấn khó phai, có một không hai.

- Cứ dựa theo trong sổ tay của ngươi rồi đăng lên báo chí đi.

Anh bình tĩnh nói.

Nguyệt Thấm Lan dò hỏi:

- Ngươi xác định địa hình của vương quốc Huyền Vũ sẽ không lại thay đổi chứ?

- Ừm, thay đổi lớn chắc không còn, nhưng sau này sẽ vẫn có một ít thay đổi nhỏ.

Mục Lương nói với giọng nhàn nhạt.

Còn bảy ngày nữa thì Rùa Đen sẽ kết thúc tiến hóa, đến lúc đó anh có thể xác định được địa hình hoàn chỉnh của vương quốc Huyền Vũ.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, thu hồi cuốn sổ, đứng lên nói:

- Nếu không còn vấn đề khác thì ta đi sắp xếp chuyện nông nghiệp, ngươi tiếp tục làm việc đi.

- Chờ một chút, đây là bản thiết kế của thành Tát Luận.

Mục Lương cầm lấy ống tranh trên mặt bàn.

- Được, ta sẽ đưa cho quốc vương Hải Đinh xem qua.

Nguyệt Thấm Lan đáp một tiếng rồi tiếp nhận ống tranh.

Chỉ cần quốc vương Hải Đinh gật đầu, vậy là có thể bắt tay khởi công xây dựng thành Tát Luận.

- Ừm, ngươi đi làm việc đi.

Mục Lương cười gật đầu.

- Tốt, ngươi chú ý nghỉ ngơi đấy.

Nguyệt Thấm Lan bỏ lại một câu rồi lắc eo nhỏ rời đi thư phòng.

- Nghỉ ngơi à....?

Mục Lương nhếch miệng, hắn lại không cảm thấy mệt mỏi, tĩnh tọa trong chốc lát, sau đó đứng dậy rời đi thư phòng.

- Bệ hạ cần gì ạ?

Trong chính sảnh, đám người Tiểu Tử thấy Mục Lương đi ra đều vội vàng tiến lên vây quanh.

- Không cần, ta đi tầng sáu một chút.

Mục Lương chắp tay sau lưng nhàn nhạt nói.

Tiểu hầu gái nghe vậy mới không có theo sau, các cô chỉ cần biết Mục Lương đi nơi nào, tránh việc có chuyện quan trọng cần tìm, hoặc quý khách tới chơi mà không biết bệ hạ đi đâu.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hắn đi tầng sáu khu vực Trung Ương, muốn đi dò xét tình huống huấn luyện của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

- Nhẫn nhịn một chút, đột phá cực hạn thì mới có thể mạnh mẽ.

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền đến.

Mục Lương ngước mắt nhìn lại, xa xa có thể nhìn thấy người mới đang tiến hành huấn luyện, huấn luyện viên là Ly Nguyệt mặc Khôi Giáp Thánh Quang.

Người mới mà cô huấn luyện là thuộc về đội Hộ Vệ Thánh Quang, tổng cộng có mười hai người, lúc này bọn hắn đang trong thời gian đặc huấn tân nhân hai tháng, nếu như hợp cách thì sẽ trở thành Hộ Vệ Thánh Quang, đạt được Khôi Giáp Thánh Quang.

Khôi Giáp Thánh Quang mới đang được chế tác, dùng tài liệu là lông vũ của Kim Ô Thánh Quang rơi xuống trong lúc chiến đấu.

- Bệ hạ tới.

Không biết ai hô một câu hấp dẫn sự chú ý của Ly Nguyệt, cô quay đầu giơ tay nghiêm chào, cung kính nói:

- Bệ hạ, có căn dặn gì sao?

- Ta đến xem một chút.

Mục Lương nhàn nhạt gật đầu.

Sự xuất hiện của anh lập tức hấp dẫn tầm mắt của mọi người, đặc biệt là mười hai vị Hộ Vệ Thánh Quang mới, ai nấy đều nhìn Mục Lương với ánh mắt cuồng nhiệt xen lẫn kính trọng.

Bình Luận (0)
Comment