Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 448 - Chương 3094 - Quân Dụng Và Dân Dụng.

Chương 3094 - Quân Dụng Và Dân Dụng.
Chương 3094 - Quân Dụng Và Dân Dụng.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, các ngươi dành thời gian nghiên cứu đi.

- Được.

Chí Hải và Phong Vũ gật đầu, đưa mắt nhìn Mục Lương và Ly Nguyệt rời khỏi phòng làm việc.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương đi về phía phòng làm việc của Già Lạc, còn chưa đến gần thì đã nghe được âm thanh leng keng.

- Già Lạc đang bận rộn làm gì thì phải?

Ly Nguyệt kinh ngạc thốt lên.

- Vào xem sẽ biết.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Hai người đi vào phòng làm việc của Già Lạc, thấy cô ấy đang xử lý một khối tài liệu ma thú.

Sự xuất hiện của hai người lập tức khiến Già Lạc chú ý, cô quay đầu lại, nhướng mày nói:

- Bệ hạ chờ một chút, ta xử lý tài liệu trong tay đã.

- Ngươi cứ bận việc của mình đi.

Mục Lương bình thản nói.

Già Lạc nghe vậy tiếp tục xử lý tài liệu ma thú, không thể không thừa nhận rằng quốc vương ở bên cạnh làm cô cảm thấy rất áp lực.

Mấy ngày nay, cô đều ở lại Xưởng Chế Tạo Linh Khí, bên xưởng đóng tàu đã có những người khác nhìn chằm chằm rồi, khi nào rảnh rỗi cô mới đi qua đó nhìn một chút.

Ly Nguyệt nhìn quanh phòng làm việc một vòng, thấy được không ít thứ mới lạ, ví dụ như xe đạp có bánh xe hình vuông, thậm chí còn có hình tam giác, cô đi ra chỗ để xe đạp thử chạy một chút, mới phát hiện săm lốp xe làm bằng dây xích ghép lại với nhau, điều này làm cho xe đạp có thể đi tới nhưng tốc độ lại chậm hơn rất nhiều so với săm lốp xe cao su hình tròn, cũng mất rất nhiều sức lực để đạp.

Khóe miệng của Mục Lương co giật, thiết kế kỳ kỳ quái quái này là do Già Lạc tự nghĩ ra.

Già Lạc quay đầu lại nói một câu:

- Những thứ kia đều là sản phẩm thất bại, vốn dĩ ta muốn thay đổi tốc độ di chuyển của xe đạp nhưng mà đến bây giờ vẫn thất bại!

Cô cảm thấy tốc độ di chuyển của xe đạp quá chậm, so sánh với xe hơi, xe thú, xe máy mà nói thì chậm hơn rất nhiều.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Thật ra muốn cải tiến tốc độ của xe đạp cũng không khó, gắn thêm một hệ thống động lực, hoặc trang bị bánh răng tăng tốc là đủ rồi.

Hệ thống động lực có thể khiến xe đạp tự động vận chuyển, tiết kiệm sức lực của người chạy xe, xe đạp điện kiếp trước cũng tương tự như vậy, chỉ là nguyên lý động lực không giống nhau.

Đổi bánh răng tốc độ sẽ càng đơn giản hơn, chỉ là sản xuất khá là phiền toái, khảo nghiệm độ chính xác khi sản xuất các bộ phận.

- Ngươi nói tường tận hơn đi.

Già Lạc ném tài liệu ma thú trong tay sang một bên, nhìn về phía Mục Lương với ánh mắt sáng ngời.

- Ngươi không xử lý tài liệu nữa à?

Ly Nguyệt thanh lãnh hỏi.

Già Lạc xua tay, thanh thúy nói:

- Không vội, cải tiến xe đạp quan trọng hơn.

- ....

Mục Lương khẽ cười một tiếng, giơ tay lên ngưng tụ ra lưu ly rồi tạo hình thành bánh răng tốc độ.

Đó là tổ hợp những bánh răng lớn nhỏ gắn lại với nhau, mỗi bánh răng có thể tháo dỡ ra, thuận tiện Già Lạc nghiên cứu.

Già Lạc nhìn chằm chằm không nháy mắt, lúc sau lấy được bánh răng tốc độ, không kịp chờ đợi mà bắt đầu nghiên cứu.

Mục Lương và Ly Nguyệt liếc nhìn nhau, bất đắc dĩ nhún vai, không có quấy rầy Già Lạc nghiên cứu, hai người xoay người rời đi phòng làm việc.

- Thì ra là như vậy, thật thú vị.

Trong phòng làm việc truyền ra giọng nói mừng rỡ của Già Lạc, không kịp chờ đợi chuẩn bị cải tiến xe đạp.

………..

Thành Phong Diễn là vương thành của vương quốc Chận Vũ, dân số thường trú vượt lên hai trăm ngàn người.

Quốc vương của vương quốc Chận Vũ tên là Á Luân, là một vị cường giả thực lực Chí Tôn, lão trở thành cao thủ Chí Tôn đã được ba mươi năm.

Mười hai giờ trưa, mặt trời đã treo cao ở trên bầu trời, người đi qua lại trên đường đã ít rất nhiều.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ba người Hổ Tây, Lan Đế và Cơ Tử đi ở trên đường, ba người đều mồ hôi nhễ nhại, vừa đi vừa dùng tay quạt gió.

Lan Đế thều thào nói:

- Thật sự là quá nóng, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi được không?

Nửa giờ trước ba người đi đến thành Phong Diễn, đang định đi vương cung tìm quốc vương "đòi nợ", không ngờ nhiệt độ hôm nay lại cao hơn mọi ngày rất nhiều.

- Đúng vậy, tìm một chỗ nghỉ ngơi đi, ta sắp nóng chết rồi.

Cơ Tử không nhịn được nói.

Hổ Tây suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý:

- Thế cũng được, ba chúng ta đi tìm quán ăn, ăn chút gì đó đi.

- Hình như trước đó có một quán ăn, vậy đi thôi.

Lan Đế lên tiếng, cô chịu ảnh hưởng của năng lực thức tỉnh, thị lực mạnh mẽ giống như loài chim, có thể nhìn thấy vị trí rất xa.

- Đi thôi, đi thôi, đi thôi.

Hổ Tây lè lưỡi, bước nhanh về phía nhà ăn.

Ba người đều tăng tốc đi tới trước.

Lúc này, chính là giờ ăn cơm, mặc dù nhà ăn có ba tầng nhưng chỗ ngồi đã gần đầy.

Ba người vừa đi vào nhà ăn, đúng lúc lầu hai có phòng trống, thế là các cô đi theo nhân viên phục vụ đến lầu hai.

- Ba vị muốn ăn gì ạ?

Nhân viên bán hàng cầm bút máy và cuốn vở, nhìn chằm chằm ba người với ánh mắt sáng quắc.

Hổ Tây liếc nhìn bút và cuốn sổ trong tay của nhân viên phục vụ, kinh ngạc nói:

- Nhà ăn của các ngươi dùng đồ đạc của vương quốc Huyền Vũ à?

Nhân viên này cười trả lời:

- Dù sao thì đồ dùng của vương quốc Huyền Vũ Đồ rất tốt, đồ tốt tự nhiên là phải dùng rồi, huống hồ lại không mắc.

- Cũng đúng.

Hổ Tây chậm rãi gật đầu.

Lan Đế thanh thúy hỏi:

- Tiệm ăn của các ngươi có món gì ngon?

- Đây là thực đơn.

Nhân viên này rút ra một quyển da thú từ bên hông rồi đưa cho cô gái tóc nâu.

Lan Đế mở vở da thú nhìn thoáng qua, miệng nhỏ nhắn lập tức khẽ nhếch, thấy được tên vài món ăn quen thuộc.

- Có chuyện gì vậy?

Hổ Tây quay đầu qua, ánh mắt rơi vào thực đơn trong vở da thú, kinh ngạc thốt lên:

- Mì ăn liền cà chua, mì ăn liền chua cay, mì ăn liền hương lạt….

- Đúng vậy, những món này đều là sản phẩm mới.

Biểu cảm trên mặt nhân viên bán hàng có vẻ đắc ý.

- Không đúng, không phải những thứ này đều là mỹ thực của vương quốc Huyền Vũ sao?

Lan Đế kinh ngạc hỏi.

- Đúng vậy.

Nhân viên phục vụ mỉm cười gật đầu.

Lan Đế không nhịn được hỏi:

- Đầu bếp của các ngươi đến từ vương quốc Huyền Vũ à?

- Không phải, nhưng thức ăn ở đây đều đến từ vương quốc Huyền Vũ, đảm bảo mùi vị rất tuyệt.

Nhân viên này giải thích.

Hổ Tây nhíu mày nói:

- Đây là mì ăn liền, đổ nước nóng là được rồi, đương nhiên là mùi vị sẽ không kém, nhưng giá của các ngươi lại đắt hơn giá gốc gấp mấy lần.

- Tất nhiên rồi, chúng ta phải kiếm lời một ít chứ.

Nhân viên phục vụ giải thích.

- Như vậy mà cũng được sao.…?

Lan Đế co giật khóe miệng, không ngờ lại có tiệm ăn chỉ bán mỹ thực của vương quốc Huyền Vũ, mà vương quốc Huyền Vũ cũng không có hạn chế đối với việc này.

Mỗi ngày vương quốc Huyền Vũ bán mấy trăm ngàn bao mì ăn liền, trong đó có rất nhiều thương nhân đặt mua, mỗi lần đều là hơn mấy trăm ngàn.

Bọn hắn đều có ý tưởng mua đi bán lại lấy giá chênh lệch, đầu tiên là mua sỉ mì ăn liền từ vương quốc Huyền Vũ rồi vận chuyển đến đại lục mới, sau đó lại bán lẻ với giá cao hơn để kiếm lợi nhuận.

Bình Luận (0)
Comment