Tố Cẩm mềm nhẹ lên tiếng:
- Vấn đề ta gặp phải đều có chị Hồ Tiên giải quyết rồi.
Hiện tại, cô và cô gái đuôi hồ ly cùng nhau phụ trách chuyện buôn bán, có chuyện gì thì tự nhiên sẽ tìm Hồ Tiên giải quyết.
Kim Phượng nhìn về phía Mục Lương, khóe môi hiện ra ý cười, hỏi:
- Bệ hạ dự định hỗ trợ giải quyết sự việc ở Cục Quản Lý à?
Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương lóe sáng, châm chước nói:
- Các ngươi gặp được chuyện không thể giải quyết thì có thể tới tìm ta.
Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt với Mục Lương, ưu nhã nói:
- Vậy đó là không có chuyện gì, ngươi còn làm một quốc vương nhàn hạ đi.
Mục Lương cười khổ một tiếng, nói:
- Ngươi thấy ta nhàn hạ khi nào hả, có lúc cũng rất bận rộn.
- Phải phải phải, quốc vương bệ hạ luôn luôn bận rộn của ta.
Nguyệt Thấm Lan qua loa lấy lệ đáp một tiếng.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Hiện tại, có Kim Phượng và Tiểu Lan giúp ngươi, chắc nhẹ nhàng hơn so với trước đây.
- Không có, trước đây không tính là quá nhiều việc, một mình ta có thể ứng phó nổi.
Nguyệt Thấm Lan vén sợi tóc mai ra sau tai, nói:
- Hiện tại, mặc dù có Kim Phượng và Tiểu Lan hỗ trợ, nhưng chuyện trong vương quốc cũng nhiều hơn, tất cả mọi người đều rất bận rộn.
Mỗi ngày, vương quốc Huyền Vũ đều phát triển tốt hơn, vấn đề cải cách và biến hóa tăng lên, kéo theo Cục Quản Lý cũng trở nên bận rộn hơn.
Không có Cục Quản Lý thì mệnh lệnh mà Mục Lương đưa ra rất khó được thực thi, chớ đừng nhắc tới các loại cải cách và biến hóa.
Cải cách thành công, phần lớn công lao thuộc về Cục Quản Lý.
Mục Lương như suy nghĩ gì đó, nói:
- Vậy tuyển thêm vài người mới tới trợ giúp.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, đáp:
- Ta xem xét, gặp phải người thích hợp thì ta sẽ nói cho ngươi biết.
- Ừm, ta tin tưởng ánh mắt của ngươi.
Mục Lương mỉm cười nói.
- Ánh mắt của ngươi tốt hơn, nếu không thì sao có thể tìm ra nhiều nhân tài như vậy được.
Nguyệt Thấm Lan vừa nói vừa nhìn thoáng qua đám người Hồ Tiên.
- Ha ha ~~~
Mục Lương cười một tiếng.
Hồ Tiên trợn trắng mắt, quyến rũ nói:
- Được rồi, các ngươi đừng khen ngợi lẫn nhau nữa, ăn điểm tâm xong nên đi làm việc rồi.
- Đúng vậy, đến lúc bận rộn rồi.
Đám người Ny Cát Sa đứng dậy, ăn uống no đủ thì nên đi làm việc.
- Buổi tối ta trở về, cải tạo Chủ Thành có thể hoàn thành trước lúc đó không?
Hồ Tiên nhìn về phía Mục Lương.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Không có nhanh như vậy, lần này có thể phải duy trì liên tục hai, ba ngày.
- Được rồi, vậy ta đi làm việc đây.
Hồ Tiên nói xong vặn eo nhỏ rời đi nhà ăn.
……..
Trên bầu trời Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ.
Mục Lương đứng lơ lửng giữa không trung, dưới chân là tường thành Chủ Thành, đỉnh đầu là tán cây của Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ.
Dân chúng xung quanh tường thành Chủ Thành đều đã rút lui, khu an trí tạm thời cũng đã bị dỡ bỏ, tiếp theo chỉ cần xây dựng thêm khu vực bên ngoài Chủ Thành.
Mục Lương thả tinh thần lực ra ngoài, sau khi xác định bên ngoài tường thành không có ai, mới bắt tay chuẩn bị xây dựng thêm Chủ Thành.
- Linh Nhi, làm cho gốc rễ Trà Thụ Sinh Mệnh ổn định bộ rễ của nhóm cây xanh ở Chủ Thành.
Hắn ngẩng đầu nói.
- Đã biết, cha.
Giọng nói của Linh Nhi vang lên trong đầu của Mục Lương.
- Ông ~~~
Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ tỏa sáng, gốc rễ dưới mặt đất xê dịch.
Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, thần văn Pháp Tắc Thổ hiện lên, bao trùm toàn bộ Chủ Thành, làm cho thổ địa của Chủ Thành trở nên vững chắc, sẽ không vì động tĩnh mở rộng mà ảnh hưởng đến kiến trúc.
- Bắt đầu rồi.
Đôi mắt của Mục Lương sáng lên, đường văn màu vàng kim ở sâu trong đáy mắt hiện lên.
- Ầm ầm ~~~
Mặt đất chấn động, mặt đất bên ngoài tường thành Chủ Thành dâng lên, thần văn Pháp Tắc Thổ hiện lên, làm cho mặt đất phân tán áp súc lại.
Cùng lúc đó, đất ở Nhà Máy Xử Lý Nước Thải bên ngoài Chủ Thành dần dịch chuyển ra bên ngoài, đường ống lưu ly được chôn sâu dưới đất tỏa sáng.
Chịu sự khống chế của Mục Lương, đường ống lưu ly liên tục kéo dài theo Nhà Máy Xử Lý Nước Thải, các loại đường ống vận chuyển nước cũng đồng dạng dài ra, Mục Lương dự định khi xây dựng thêm Chủ Thành sẽ không phá hủy đường ống dưới đất, như vậy sẽ bớt việc sửa chữa sau này.
- Ầm ầm ~~~
Khu vực linh điền bên ngoài tường thành không có động tới, sau này khu vực mới mở rộng sẽ tách ra khỏi linh điền, không cho phép nhân không phận sự đến gần đó.
- Ầm ầm ~~~
Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, một bức tường thành mới đột ngột mọc lên từ mặt đất cao hai mươi mét và dày mười hai mét.
Tường thành mới bao vây Chủ Thành ở vị trí trung tâm, chính giữa hai bức tường thành chính là khu vực Ngoại Thành.
Tường Ngoại Thành và tường Nội Thành cách nhau sáu ngàn mét, khu vực gần tường Nội Thành vẫn được tán cây Trà Thụ Sinh Mệnh bao phủ và là nơi gần khu vực Nội Thành nhất, nếu như xây phòng ốc ở nơi này thì giá bán sẽ đắt hơn so với những khu vực khác trong Ngoại Thành.
- Thiếu chút nước.
Mục Lương giơ tay lên làm động tác ép xuống, một nhánh sông Huyền Vũ kéo dài đến từ đằng xa, đường sông xuyên qua bức tường thành tiến vào Ngoại Thành, hình thành một vòng tròn bao trùm khu vực Ngoại Thành.
Trên đường sông, từng cây cầu nối bằng lưu ly đột ngột phá đất chui lên, tất cả đều được hoàn thành chỉ dựa vào một ý niệm của Mục Lương.
Hai bờ sông được nối với nhau bằng hàng trăm cây cầu, sẽ không ảnh hưởng đến việc đi lại của người dân, đồng thời nhánh sông Huyền Vũ sẽ làm phong phú tài nguyên nước cho Ngoại Thành.
Động tác trên tay của Mục Lương không ngừng, dựa theo thiết tưởng trước đó, bắt đầu quy hoạch đường xá Ngoại Thành.
Ngoại Thành sẽ được xây ba vòng đường cao tốc, lần lượt gọi là Ngoại Thành vòng một, Ngoại Thành vòng hai và Ngoại Thành vòng ba, trong đó Ngoại Thành vòng một gần với Chủ Thành nhất.
Sự xuất hiện của vòng đường cao tốc sẽ gia tăng rất lớn hiệu suất thông hành của các loại phương tiện như xe thú, xe hơi, xe gắn máy...
Chủ Thành không quá lớn, xây dựng đường cái thực dụng hơn so với việc xây dựng đường sắt, như vậy sẽ thuận tiện cho xe thú và xe hơi lưu thông linh hoạt, đương nhiên cũng phải xây dựng đường sắt, chẳng qua là sẽ xây ở ngoài rìa.
Theo Mục Lương, mở rộng Ngoại Thành giống như một đứa con mới sinh, những sai lầm khi xây dựng Vệ Thành sẽ không xuất hiện ở chỗ này, có thể quy hoạch trong thành càng hợp lý hơn.
- Còn phải xây bảng chỉ dẫn trên đường cao tốc, như vậy mới thuận tiện cho từng khu vực giao thông….
Mục Lương lẩm bẩm.
Anh hơi chuyển động suy nghĩ, thần văn Pháp Tắc Thổ khuếch tán ra, bắt đầu xây dựng Ngoại Thành.