Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 455 - Chương 3101 - Ngoại Thành Mới

Chương 3101 - Ngoại Thành Mới
Chương 3101 - Ngoại Thành Mới

Thời gian trôi qua, từng con đường ngang dọc dần xuất hiện, mặt đường không dùng lưu ly mà là dùng đất do thần văn Pháp Tắc Thổ cải tạo lại, tính cứng rắn không thua gì đường nhựa.

Mặt đường thoạt nhìn san bằng nhưng thật ra có rất nhiều hố nhỏ, những hố này sẽ bảo đảm lực ma sát trên mặt đường, làm cho xe có thể dễ dàng dừng lại.

Mục Lương chia Ngoại Thành làm bốn tòa thành nhỏ gọi là Đông Ngoại Thành, Tây Ngoại Thành, Nam Ngoại Thành và Bắc Ngoại Thành, mỗi cái tương ứng với bốn cửa ra vào của Nội Thành.

Mỗi toà thành nhỏ đều sẽ được quy hoạch khu vực chung cư để bán ra bên ngoài, trừ cái đó ra thì còn có các loại cửa hàng cho thuê.

Những chuyện này cần chậm rãi xây dựng, sắp xếp dựa theo trình tự đông nam tây bắc, trong khoảng thời gian ngắn hắn chỉ có thể hoàn thành Đông Ngoại Thành.

- Ầm ầm ~~~

Mục Lương thi triển năng lực thức tỉnh, sử dụng lưu ly xây dựng nền nhà lầu, bắt đầu xây dựng từng tầng phòng ốc.

Anh chỉ dùng năm phút đồng hồ là một toà nhà lầu tám tầng đã thành công ra đời.

Những nhà lầu này sẽ mở bán cho các phú thương, vì vậy mỗi một tầng chỉ có bốn nhà, không gian cũng rất lớn, mỗi một nhà đều có ba trăm mét vuông.

Mục Lương xây dựng mấy trăm toà nhà lầu như vậy rồi phân tán khắp khu đông thành.

Trừ cái đó ra, Mục Lương lại xây dựng gần một trăm toà nhà lầu mười tầng, mỗi một tầng chỉ có một phòng, chủ yếu bán cho quý tộc ngoại lai.

Những nhà lầu này chỉ là bắt đầu của khu đông thành, Mục Lương còn muốn hoàn thành việc xanh hóa, hệ thống chiếu sáng, khu vực buôn bán và các quy hoạch khác, điều này cần rất nhiều thời gian.

- Xem ra mình phải bận rộn một đoạn thời gian rồi.

Mục Lương thả tay xuống, thần văn Pháp Tắc Thổ biến mất.

Việc xây dựng Đông Ngoại Thành tạm kết thúc, ngày mai lại tiếp tục.

Mục Lương trở lại Chủ Thành ở Trung Ương, Ly Nguyệt và những người khác vẫn chưa trở lại, lúc này ở phòng bếp đã bay ra mùi thức ăn thơm nức.

- Sáu giờ rồi.

Anh liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, đã chạng vạng tối.

- Ông ~~~

Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ dần dần thu liễm ánh sáng, làm cho vương quốc Huyền Vũ chậm rãi đi vào đêm tối.

Mục Lương trở về thư phòng, hắn có ý tưởng mới về việc xây dựng Ngoại Thành, chuẩn bị viết xuống rồi chậm rãi cải tạo.

Nửa giờ sau, cửa thư phòng bị gõ vang.

- Mục Lương, ngươi có ở trong phòng không?

Giọng nói của Nguyệt Thấm Lan vang lên.

- Ừm, vào đi.

Giọng nói của Mục Lương truyền ra từ bên trong thư phòng.

- Cọt kẹt ~~~

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa mà vào, thấy Mục Lương đang vùi đầu viết gì đó.

- Ngươi đang bận bịu chuyện quan trọng à?

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng hỏi thăm.

- Không có gì đâu, ngươi tìm ta có chuyện gì thế?

Mục Lương ngước mắt nhìn lên.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:

- Về việc xây dựng Ngoại Thành, mấy ngày nay có không ít dân chúng tới Cục Quản Lý hỏi thăm, bọn hắn lo lắng việc xây dựng Ngoại Thành sẽ khiến tiền thuê dâng lên, không đủ sức trả.

- Không cần lo lắng, dân chúng đang mướn phòng có thể tiếp tục thuê dựa theo giá cả trước đó.

Mục Lương bình tĩnh đáp.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, ưu nhã nói:

- Ta cũng đoán ngươi sẽ làm như vậy.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, ôn hòa nói:

- Không thể bởi vì mới xây Ngoại Thành mà tổn hại lợi ích của dân chúng trong thành được.

- Ta hiểu rõ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Đặc biệt là nhóm dân chúng đi theo vương quốc Huyền Vũ từ những ngày đầu, bọn hắn chính là cư dân đầu tiên ở đây, ở lại thành sẽ có đãi ngộ tốt hơn.

Mục Lương bình thản nói:

- Đúng rồi, ta dự định vẽ một bức tranh Đông Ngoại Thành Đông để làm tuyên truyền, sau đó lại quay chụp một bộ phim quảng cáo phòng ở, hấp dẫn đám người bên ngoài đến đây định cư mua nhà.

- Chuyện này ngươi cần phải đi tìm chị của ta thôi.

Nguyệt Thấm Lan nhún vai.

- Được rồi.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

……..

- Hoa lạp lạp ~

Bên ngoài vùng biển bão táp, một con thuyền lớn đón gió đi tới, sắp đến bến tàu Sơn Hải Quan ở vương quốc Huyền Vũ.

Chiếc thuyền lớn này xuất phát từ bến tàu thành Liệt Áo Khẳng Lạp, lênh đênh trên biển gần hai tháng, đi hơn nửa đại lục mới tới vương quốc Huyền Vũ.

Thành Liệt Áo Khẳng Lạp là một toà thành duyên hải thuộc vương quốc Cảnh Dạ ở đại lục mới, có thể nói là cách vương quốc Huyền Vũ cả một đại lục mới.

Chiếc thuyền lớn này đón khách từ bến tàu Liệt Áo Khẳng Lạp, điểm kết thúc là vương quốc Huyền Vũ, trong lúc đó sẽ dừng lại một ngày ở mười hai toà thành duyên hải của tám vương quốc.

Đại đa số những người ở thành duyên hải muốn đi vương quốc Huyền Vũ đều sẽ lựa chọn lên thuyền.

Sau khi thuyền lớn đi đến vương quốc Huyền Vũ thì sẽ dừng lại nửa tháng, cuối cùng trở về bến tàu ở thành Liệt Áo Khẳng Lạp.

- Hoa lạp lạp ~~~

Lúc này, có hai nữ nhân đứng ở đầu thuyền nhìn về phía biên giới Huyền Vũ to lớn ở xa xa.

- Cuối cùng cũng đến nơi rồi.

Cảnh Sắt Ny hưng phấn nói.

Cô ta là công chúa ở vương quốc Cảnh Dạ, có một mái tóc dài màu vàng nhạt rất bắt mắt, nàng cao một mét sáu mươi bảy, dáng người thon thả kết hợp với khuôn mặt đẹp đẽ khiến người ta luôn phải liếc nhìn.

Lạp Hân lạnh nhạt nói:

- Cuối cùng thì điện hạ không phải chịu khổ trên thuyền nữa rồi.

Cô là Ma Pháp Sư ở vương quốc Cảnh Dạ, lần này theo công chúa ra ngoài, chủ yếu phụ trách an toàn và sinh hoạt hàng ngày.

Cảnh Sắt Ny bĩu môi nói:

- Đúng vậy, ở trên thuyền gần hai tháng, ta cảm giác xương cốt của ta đều muốn rời ra từng mảnh.

Lạp Hân cảm thán nói:

- Bệ hạ là hạ quyết tâm làm cho điện hạ thể nghiệm khó khăn dân gian, ngay cả đội thuyền của vương thất cũng không cho dùng.

Cảnh Sắt Ny bĩu môi, lẩm bẩm:

- Cha là vì muốn tốt cho ta thôi, nếu bây giờ ta còn ở trong vương cung thì sẽ bị bắt đi hòa thân.

Vương quốc Cảnh Dạ và vương quốc Thảo Môi láng giềng đã giao chiến nhiều năm, gần nửa năm nay hai bên mới có ý định ngừng chiến.

Hai bên trải qua một tháng hoà đàm, vương thất Thảo Môi yêu cầu công chúa vương quốc Cảnh Dạ gả cho Đại vương tử của bọn hắn, lấy hòa thân đạt thành quan hệ hữu hảo.

Trong lòng quốc vương Cảnh Dạ từ chối, Cảnh Sắt Ny là đứa con gái mà hắn sủng ái nhất, cho nên hai bên vẫn luôn cãi cọ.

Nhưng nhóm vương thất quý tộc Cảnh Dạ cảm thấy gả công chúa là có thể làm cho hai nước ngưng chiến, cho rằng đây là một chuyện rất tốt, cho nên vẫn luôn yêu cầu gả công chúa ra ngoài.

Trong lòng quốc vương Cảnh Dạ vô cùng tức giận, nhưng lại không cách nào trấn áp tất cả vương thất quý tộc, không thể làm gì khác hơn là nghĩ biện pháp để con gái rời đi vương quốc, tránh né một đoạn thời gian rồi quay trở về.

Lạp Hân nghe vậy, đáy mắt của cô hiện lên một tia đau lòng, là người nhìn công chúa từ nhỏ đến lớn, trong lòng cũng không muốn cô ấy gả đến vương quốc Thảo Môi, huống chi nghe đồn Đại vương tử bên đó có tính cách bạo ngược thất thường, nếu cô gả cho hắn chỉ biết chịu khổ, thở dài một tiếng, nói:

- Điện hạ, nếu như vương thất tiếp tục tạo áp lực, có lẽ kết quả sẽ không thể sửa đổi được.

Bình Luận (0)
Comment