Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 456 - Chương 3102 - Hòa Thân?

Chương 3102 - Hòa Thân?
Chương 3102 - Hòa Thân?

Cảnh Sắt Ny cau mày nói:

- Không cần sợ, cha đã nói với ta rồi, hắn tuyệt đối sẽ không để ta gả qua đó, nếu như hắn không sửa đổi được kết quả này thì ta không trở về.

Lạp Hân chậm rãi gật đầu, ôn hòa nói:

- Ta sẽ đi với công chúa.

- Ừ ừ, ngươi tốt nhất!

Cảnh Sắt Ny nhoẻn miệng cười, ẩn giấu sự lo lắng trong lòng.

Cô biết cha phải gánh chịu rất nhiều áp lực, nếu như thật sự không thể thay đổi kết quả, vậy cô cũng chỉ có thể nhận mệnh.

- Đội thuyền gần cập bờ, mọi người thu dọn đồ đạc đi, chuẩn bị để rời thuyền!

Thủy thủ hô to, nhắc nhở toàn bộ hành khách chuẩn bị rời thuyền.

Lạp Hân dịu dàng nói:

- Công chúa, chúng ta rời thuyền.

- Đi thôi, đi thôi, ta không muốn đợi ở trên thuyền nữa, đợi tiếp nữa ta thật sự sẽ nôn ra mất.

Cảnh Sắt Ny vội vàng nói.

- Được rồi.

Lạp Hân lên tiếng.

Hai người đi theo dòng người xuống thuyền, giẫm lên con đường lát đá cứng rắn, trong nháy mắt cảm thấy không thói quen, luôn cảm thấy mặt đất còn lay động như lúc ở trên thuyền.

Cảnh Sắt Ny đi thêm mấy bước mới thích ứng lần nữa, sau đó vui vẻ đi về phía Hải Quan.

- Điện hạ, đừng đi nhanh quá.

Lạp Hân vội vàng đuổi theo, tránh việc để lạc mất công chúa.

Cảnh Sắt Ny chỉ là người thường, không phải Ma Pháp Sư càng không phải là Kỵ Sĩ, cho nên cần Lạp Hân túc trực bảo vệ ở bên cạnh.

Hai người xếp hàng trước Hải Quan, dựa theo gợi ý ở trên bảng hướng dẫn, sau khi điền thông tin cá nhân để nhập cảnh, bắt được Văn Điệp Thông Quan tiến vào vương quốc Huyền Vũ.

- Nơi này chính là vương quốc Huyền Vũ à, thật sự rất khác với vương quốc Cảnh Dạ!

Đôi mắt đẹp của Cảnh Sắt Ny lóe sáng, háo hức nhìn xem cảnh vật ngoài cửa sổ.

Hai người đã lên xe lửa đến Thành Buôn Bán Sơn Hải, trước khi trời tối mới có thể đến nơi.

- Đúng là rất đặc biệt.

Lạp Hân gật đầu nhận đồng, cảm thấy hứng thú đối với chiếc xe lửa đang chở mình.

- Ong ong ong ~~~

Xe lửa vững vàng đi tới trước, càng ngày càng lên cao so với mặt biển.

Bên trong buồng xe dần dần an tĩnh lại, rất nhiều hành khách đều đã ngủ, chỉ có một ít người vẫn giữ tinh thần phấn khởi, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ thưởng thức phong cảnh.

Cảnh Sắt Ny không ngủ, đặt cánh tay lên trên bệ cửa sổ, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm bên ngoài không nháy một cái.

- Điện hạ đang suy nghĩ gì thế?

Lạp Hân nhẹ giọng hỏi.

Cảnh Sắt Ny hơi quay đầu lại, đáp:

- Lạp Hân, ở bên ngoài đừng gọi ta là điện hạ, gọi tên của ta là được rồi.

- Ta hiểu rồi, tiểu thư.

Lạp Hân gật đầu một cái.

Cảnh Sắt Ny thở dài một tiếng, thấp giọng nói:

- Lạp Hân, nếu ta đồng ý gả cho Đại vương tử vương quốc Thảo Môi thì cha ta sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều phải không?

Lạp Hân nghe vậy chân mày lập tức nhăn lại, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Tiểu thư, ngài ngàn vạn lần đừng suy nghĩ như vậy, bệ hạ sẽ không ép ngài gả cho người khác.

Cảnh Sắt Ny lắc đầu, thở dài nói:

- Áp lực của cha ta rất lớn, nhóm vương thúc mỗi ngày đều bức bách cha.

Đôi mắt của Lạp Hân hiện lên tia sáng lạnh lẽo, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Tiểu thư yên tâm, lần sau chúng ta trở về, nếu như những người đó lại bức bách điện hạ thì ta sẽ giết bọn hắn.

- Lạp Hân, ngươi đừng nói lung tung.

Cảnh Sắt Ny vỗ vỗ tay của người bên cạnh, quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, tiếp tục nói:

- Chẳng qua nếu ta gả qua bên đó, vương quốc sẽ không còn chiến tranh, dân chúng có thể sinh hoạt an ổn, thật ra như vậy cũng rất tốt, cũng coi như ta giúp đỡ được vương quốc rồi.

Ở trong không gian an tĩnh dễ dàng suy nghĩ nhiều.

Cảnh Sắt Ny cũng không ngoại lệ, cô im lặng lại nên bắt đầu suy nghĩ miên man, tuy là công chúa nhưng cô cũng là một người bình thường, chỉ có hòa thân mới khiến cô cảm giác mình vẫn còn có chút tác dụng.

Lạp Hân nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Tiểu thư đừng nghĩ như vậy, không cần sống vì những người khác, ngài phải nghĩ tới cuộc sống của chính mình.

Cảnh Sắt Ny nghe vậy nhoẻn miệng cười, gật đầu nói:

- Ta biết phải làm sao, không phải đến lúc bất đắc dĩ thì ta sẽ không bằng lòng gả ra ngoài.

- ...

Lạp Hân há miệng, thương tiếc sờ đầu của thiếu nữ.

- Lạp Hân, ta buồn ngủ rồi, chừng nào tới nơi thì đánh thức ta nhé.

Cảnh Sắt Ny ngáp một cái, nghiêng đầu tựa vào trên vai của nữ nhân.

- Vâng.

Lạp Hân nhẹ nhàng lên tiếng, quay đầu nhìn lông mi của thiếu nữ, trong lòng tính toán gì đó.

Cô chán ghét vương quốc Thảo Môi không phải chỉ là vì yêu cầu hoà thân quái ác của đám người vương thất Thảo Môi, mà càng bởi vì các loại hành vi của bọn hắn.

Lạp Hân là thân vệ của quốc vương Cảnh Dạ cho nên biết rất nhiều bí mật không ai biết tới, trong đó có việc vương thất Thảo Môi hợp tác với Bất Hủ Chúng.

…….

- Ong ong ong ~~~

Tầng tám khu Trung Ương, không gian trước cung điện dao động một chút, Mục Lương đột nhiên xuất hiện.

Đám người Tiểu Mật ngoan ngoãn hành lễ:

- Bệ hạ đã trở về.

- Ừm, chuẩn bị bữa tối xong chưa?

Mục Lương bình thản hỏi.

Ngày hôm nay, anh lại đến Đông Ngoại Thành tiếp tục xây dựng khu vực mới, đồng thời đã hoàn thành xanh hoá ở nơi đó.

- Bệ hạ, còn nửa giờ nữa mới có thể dùng cơm.

Tiểu Mật lắc đầu.

Tiểu Tử quan tâm hỏi:

- Nếu bệ hạ đói thì có thể ăn một chén mì lót dạ, ta sẽ làm rất nhanh.

- Không cần đâu, các ngươi cứ làm việc của mình đi.

Mục Lương phất tay, cất bước trở về thư phòng, vừa mới trở lại thư phòng ngồi xuống thì bỗng dưng cảm nhận được gì đó.

- Cuối cùng thì tiến hóa cũng kết thúc rồi.

Khóe môi của Mục Lương hơi cong lên, vừa cảm nhận được Rùa Đen biến hóa, biến hoá trên lưng rùa đã dừng lại.

- Cái gì kết thúc thế?

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa đi vào, chỉ nghe được nửa câu sau của Mục Lương.

Anh cười nói:

- Tiểu Huyền Vũ đã kết thúc tiến hoá.

- Phải rồi, tính từ lúc Rùa Đen tiến hóa đến bây giờ đã được một tháng.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan sáng lên.

Mục Lương bình thản nói:

- Đúng vậy, Tiểu Huyền Vũ kết thúc tiến hóa, chúng ta có thể bắt tay sắp xếp rất nhiều chuyện.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nhận đồng, ưu nhã nói:

- Xây dựng đường sắt, còn có công viên sinh thái gì đó mà ngươi đề cập trước đây, tất cả đều có thể khởi công cùng lúc.

- Ừm, ngươi bảo mỗi tòa Vệ Thành viết phương án khai phá đưa ta xem.

Mục Lương ôn hòa dặn dò.

Nguyệt Thấm Lan nghiêng đầu nói:

- Ta còn tưởng ngươi sẽ đích thân thiết kế công viên sinh thái đấy.

Mục Lương cười khổ một tiếng, nói:

- Vậy thì ta sẽ bận rộn không có thời gian nghỉ ngơi, nhưng dù không đích thân làm thì ta có thể cho kiến nghị dựa trên phương án của bọn hắn.

Vương quốc Huyền Vũ quá lớn, coi như muốn khai phá địa điểm tham quan thì anh cũng không có biện pháp tự tay làm tất cả, như vậy thật sự sẽ bận rộn đến chết.

- Hiểu rõ, ta sẽ sắp xếp tốt.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, quyết định ngày mai sẽ triệu tập toàn bộ người quản lý Vệ Thành để mở hội nghị, sắp xếp nhiệm vụ khai phá địa điểm tham quan.

Bình Luận (0)
Comment