Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 458 - Chương 3104 - Lật Đổ Một Toà Thành Lên Trời Chẳng Khó Gì.

Chương 3104 - Lật Đổ Một Toà Thành Lên Trời Chẳng Khó Gì.
Chương 3104 - Lật Đổ Một Toà Thành Lên Trời Chẳng Khó Gì.

Tân Tây cầm đũa lên, nhàn nhạt nói:

- Mì ăn liền vị mới đã bán nhan nhản ở vương quốc Huyền Vũ rồi.

Hổ Tây mím môi một cái, nhỏ giọng thầm thì:

- Ta mặc kệ, dù sao ra ngoài chấp hành nhiệm vụ sẽ có phí tiêu dùng, ta không sợ.

- ...

Khoé mắt của Mễ Á giật giật, không nhịn được liếc nhìn cô gái tóc màu quýt.

Lan Đế chuyển sang vấn đề khác, hỏi:

- Được rồi, ngươi mau nói xem đã xảy ra chuyện gì, ở thành Phong Diễn có cứ điểm của Bất Hủ Chúng à?

Mễ Á gật đầu đáp:

- Ừm, căn cứ vào tin tức mà người chỉ điểm truyền về, nơi này đúng là có cứ điểm của Bất Hủ Chúng, nhưng cụ thể ở nơi nào thì không biết, cần chúng ta tự đi tìm.

- Thành Phong Diễn không nhỏ, chúng ta phải tìm như thế nào đây?

Hổ Tây líu lưỡi hỏi.

Mễ Á lạnh nhạt nói:

- Những chuyện này không cần các ngươi quan tâm, chờ nghỉ ngơi kết thúc, các ngươi tiếp tục đi những vương quốc khác thu tiền trợ cấp.

- A, ngươi không cần chúng ta hỗ trợ sao?

Đôi mắt màu quýt của Hổ Tây chớp chớp.

Mễ Á lắc đầu:

- Không cần.

Hổ Tây nghiêm mặt nói:

- Thật sự không cần sao, năng lực thức tỉnh của ta rất mạnh, đảm bảo khi gặp nguy hiểm là có thể tự thoát thân.

- Ngươi cảm thấy nếu ta gặp phải nguy hiểm thì không thể tự thoát thân sao?

Mễ Á mỉm cười hỏi.

- ...Ngươi có thể.

Hổ Tây co giật khóe miệng.

Năng lực thức tỉnh của cô gái tai mèo là lực lượng Ám Ảnh, có thể xuất nhập trong bóng tối, cộng thêm phụ trợ là khôi giáp Ám Ảnh, nếu gặp phải nguy hiểm thì cô chỉ cần biến thành cái bóng thoát đi hoặc trốn vào trong bóng tối.

Mễ Á lại hỏi:

- Vậy ngươi cảm thấy thực lực của Tân Tây nãi nãi quá yếu à?

Hổ Tây há miệng, yếu ớt đáp:

- ...Cũng không phải.

Nói đùa, Tân Tây là cường giả Thánh giai, dù muốn lộn chổng vó thành Phong Diễn lên trời cũng chẳng khó gì.

- Vậy ngươi ở lại có thể giúp được gì hả?

Mễ Á lạnh nhạt hỏi.

- ....

Hổ Tây co giật khóe miệng, xua tay, tức giận nói:

- Đừng nói nữa, sau khi ăn no chúng ta lập tức rời đi.

- Được rồi.

Mễ Á hài lòng gật đầu.

Cơ Tử chớp mắt, an tĩnh hút mì không nói gì.

Lan Đế tò mò hỏi:

- Vậy các ngươi dự định làm thế nào tìm ra cứ điểm của Bất Hủ Chúng?

Mễ Á bình tĩnh trả lời:

- Trước tiên lẻn vào trong nhà nhóm vương thất lục soát một vòng, không có thì đến nhà của đám người quý tộc, có lẽ sẽ tìm được manh mối!

Bất Hủ Chúng có liên hệ với rất nhiều vương thất quý tộc và phú thương, có thân phận Bất Hủ Giả, điều tra từ trên người bọn hắn không ít thì nhiều sẽ có thu hoạch.

- Thế cũng đúng, ngươi có dự định là tốt rồi.

Lan Đế gật đầu không hỏi thêm nữa.

Các cô gái vừa trò chuyện vừa ăn mì, chẳng mấy chốc chén mì đã thấy đáy.

- Ăn xong rồi mà người vẫn chưa tới nữa.

Mễ Á buông chén đũa xuống nói.

- A, ai không tới vậy?

Đôi mắt màu quýt của Hổ Tây chớp chớp.

Mấy người Lan Đế cũng nghi ngờ, chẳng lẽ vương quốc Huyền Vũ lại phái người tới đây?

- Cô ấy đang đợi đám người vương thất Chận Vũ tới.

Tân Tây bình tĩnh nói.

Mễ Á lạnh nhạt nói:

- Ta còn tưởng rằng vương thất Chận Vũ sẽ giở trò, hiện tại xem ra lá gan của bọn hắn vẫn còn nhỏ.

Lan Đế nhanh chóng phản ứng lại, cau mày nói:

- Ngươi cảm thấy vương thất Chận Vũ sẽ xuống tay với chúng ta à?

Hổ Tây chậm rãi gật đầu, nói:

- Cũng có khả năng, dù sao lần này bọn hắn ra tay lớn, không cam lòng mất tiền cũng là việc dễ hiểu!

Lan Đế phân tích:

- Chúng ta vẫn còn ở trong thành, đám người vương thất có điều cố kỵ nên không dám tùy ý ra tay, e rằng sau khi chúng ta rời đi thành Phong Diễn thì bọn hắn sẽ tìm cơ hội ra tay.

- Có lẽ vậy, nhưng ta không cảm nhận được có người giám sát bí mật, còn ngươi thì sao?

Mễ Á nhìn về phía Tân Tây.

- Ta cũng không cảm nhận được, có lẽ kẻ giám sát còn mạnh hơn ta.

Tân Tây lạnh nhạt mở miệng.

- ....

Khoé miệng của Mễ Á co giật, người mạnh hơn Tân Tây đại khái chỉ có Mục Lương mà thôi.

Cô nhìn về phía Hổ Tây, nghiêm túc dặn dò:

- Lúc rời đi các ngươi chú ý một chút, nếu có người mai phục thì trước tiên nghĩ biện pháp bỏ trốn, sau đó truyền tin tức cho ta.

Dựa vào năng lực và thực lực của cô gái tóc màu quýt, mang theo Cơ Tử và Lan Đế thoát khỏi đuổi bắt sẽ không khó lắm.

Đôi mắt của Hổ Tây sáng ngời, nói với vẻ mặt mong đợi:

- Sau đó ngươi sẽ cùng với Tân Tây nãi nãi tiêu diệt vương thất Châm Vũ xả giận cho chúng ta.

- Chỉ mới nghĩ thôi đã cảm thấy rất kích thích rồi.

Khuôn mặt của Lan Đế hiện lên sự mong đợi.

Trong phòng tạm giam ở vương cung, Đại Vương Tử hắt xì rất nhiều lần, lơ ngơ không biết chuyện gì xảy ra.

- ...

Mễ Á hít sâu một hơi, không biết mình đã cạn lời bao nhiêu lần trong ngày hôm rồi.

- Các ngươi ước gì bản thân xảy ra chuyện à?

Tân Tây trợn trắng mắt với hai nàng.

- Không có, ta không có mong muốn xảy ra chuyện nha.

Hổ Tây lắc đầu như trống bỏi.

Mễ Á nghiêm túc nói:

- Được rồi, đừng đứng đây tán gẫu nữa, hết thảy đều phải lấy an toàn làm hàng đầu, rõ chưa?

- Vâng, đội trưởng Tân Tây!

Hổ Tây và Lan Đế cùng nhau giơ tay nghiêm chào.

Giọng nói hai người có chút lớn, những thực khách khác đều đưa mắt nhìn qua đây.

- Câm miệng.

Đôi mắt của Mễ Á giật một cái, càng ngày càng cảm thấy hai người không đáng tin cậy.

Cô nhìn về phía Cơ Tử với ánh mắt thương tiếc, không biết thiếu nữ này đi theo hai người bọn họ có thể sống sót hay không?

- Đi thôi.

Tân Tây đứng lên, chống ba tong đi ra ngoài.

Đám người Hổ Tây đứng dậy đuổi theo, rời đi nhà ăn.

Đôi mắt màu đỏ hồng của Mễ Á híp lại, âm thầm nhìn người đi đường và kiến trúc xung quanh, không phát hiện người khả nghi, trong lòng không khỏi sinh nghi, chẳng lẽ vương thất Chận Vũ thật sự không ra tay sao?

Cô suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có khả năng này, có Tân Tây là cường giả Thánh giai ở đây, người của vương thất Chận Vũ không dám xằng bậy.

Hổ Tây phất tay với cô gái tai mèo và lão bà, nói:

- Chúng ta đi đây, các ngươi cũng phải chú ý an toàn đấy!

- Ta biết rồi.

Mễ Á gật đầu một cái.

- Hẹn gặp lại.

Lan Đế và Cơ Tử quơ tay nhỏ, xoay người đuổi theo Hổ Tây rồi cùng đi về phía cửa thành.

Ba người Tân Tây nhìn theo nhóm Hổ Tây đi xa, sau đó đưa mắt nhìn nhau.

Tân Tây nhàn nhạt nói:

- Tiểu Hương đi với ta tìm một chỗ uống rượu.

- Vâng.

Tiểu Hương ngoan ngoãn đáp một tiếng.

- Ta lại phải đi điều tra tin tức một mình sao?

Lỗ tai mèo của Mễ Á dựng thẳng lên.

Tân Tây liếc nhìn cô gái tai mèo, hỏi:

- Đương nhiên, không lẽ ngươi muốn ta đi bái phỏng những vương thất quý tộc kia à?

- Vậy thôi đi, như vậy sẽ đánh rắn động cỏ.

Mễ Á giơ tay lên nâng trán, xem ra mấy ngày nay cô không có cách nào nghỉ ngơi rồi.

- Nỗ lực lên nào, đợi đến khi ngươi tìm được cứ điểm của Bất Hủ Chúng, chuyện còn lại cứ để ta lo liệu.

Tân Tây phát lòng từ bi nói.

- Vậy cảm ơn ngài rất nhiều ha.

Mễ Á nói với giọng điệu u oán, nghiêm mặt xoay người rời đi.

Bình Luận (0)
Comment