Thành Phong Diễn, vương quốc Chận Vũ.
Ở phòng chất củi nằm ở một góc xó xỉnh bên trong phủ Bá Tước, bóng đen trong góc tường chợt cử động, ngay sau đó Mễ Á bước ra từ trong bóng tối.
- Chỗ cuối cùng.
Đôi mắt màu đỏ hồng của cô hiện lên ánh sáng lạnh.
Mấy ngày nay, cô gái mèo đi đến rất nhiều nhà của quý tộc nhưng đều không tìm được cứ điểm của Bất Hủ Chúng, mà bây giờ phủ Bá Tước là mục tiêu hoài nghi cuối cùng.
Lỗ tai mèo dưới mũ giáp của Mễ Á khẽ nhúc nhích, bên ngoài phòng không có động tĩnh.
Cô nghĩ tới Tân Tây, mình thì cẩn thận tìm hiểu tin tức cả ngày lẫn đêm, mà bf ấy thì nhàn nhã nghỉ ngơi ở quán trọ.
- Thật là tức chết mà.
Mễ Á bĩu môi rồi nhìn quanh một vòng, chỉ thấy củi chất thành đống, không còn thứ gì khác.
Mũi của cô hơi nhúc nhích, trong phòng có rất nhiều bụi, điều này làm cho mũi của thiếu nữ có chút ngứa ngáy.
- Cộp cộp cộp ~~~
Cô gái tai mèo đi đến phía sau cửa, nghiêng tai lắng nghe âm thanh bên ngoài, khi xác định không có ai thì mới lặng lẽ đẩy cửa ra một khe hở nhỏ.
Cô đưa một chiếc gương nhỏ ra ngoài cửa rồi soi hai bên trái phải, sau khi xác định không có ai một lần nữa thì đẩy cửa đi ra ngoài.
Mễ Á quan sát hoàn cảnh bên ngoài, vị trí của phòng chất củi rất hẻo lánh, xa xa mới là chỗ ở của bá tước, một toà nhà gỗ ba lầu.
Cô nhận đúng phương hướng, cơ thể dung nhập trong bóng tối và đi về phía trước.
Bên trong phủ Bá Tước có rất nhiều Kỵ Sĩ và hầu gái, ở nơi mà bọn họ không nhìn thấy, một cái bóng thoạt nhìn không có gì đặc biệt yên lặng di động tới trước, chui qua khe cửa đi vào trong toà nhà ba tầng.
Mễ Á xác định trong phòng không có người mới hiện thân, bắt đầu tìm kiếm manh mối hữu dụng.
- Chắc có cơ quan ẩn nào đó….
Ánh mắt của cô lóe lên, bắt đầu lục lọi ở trên giá sách.
- Cộp cộp cộp ~~~
Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, lỗ tai của cô gái tai mèo lập tức dựng đứng.
Cô lợi dụng năng lực cấp tốc sắp xếp lại những món đồ bị xê dịch, sau đó nhanh chóng giấu cơ thể ở trong bóng tối.
- Cọt kẹt ~~~
Cô vừa trốn xong thì cửa phòng bị đẩy ra, một tên nam trung niên bụng phệ đi vào phòng.
Cô gái tai mèo nhanh chóng nhận ra người đàn ông này, cô đã từng thấy đối phương ở trong vương cung, chính là bá tước Hữu Tư.
Lúc này, sắc mặt của bá tước Hữu Tư rất khó nhìn, hắn ta bước tới ghế gỗ rồi ngồi xuống một cách nặng nề, ngón tay gõ trên mặt bàn, gương mặt đăm chiêu như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
- Phải nghĩ cách gì đó mới được, nhất định phải giấu kín chuyện nghiên cứu Hư Quỷ.
Hắn ta thấp giọng tự lẩm bẩm.
Trong bóng tối, Mễ Á chấn động tinh thần, ánh mắt của cô trở nên lạnh lẽo.
- Cộc cộc cộc ~~~
Ngón tay của bá tước Hữu Tư gõ trên mặt bàn, hắn ta là một trong những người tham dự việc nghiên cứu Hư Quỷ ở viện nghiên cứu Trường Sinh.
Hắn ta không phải là Bất Hủ Giả, cũng không phải là Phụng Giả, mà một trong cao tầng trong tổ chức Bất Hủ Chúng, địa vị ở trên Phụng Giả và Bất Hủ Giả, là một trong những người đứng sau màn của Bất Hủ Chúng.
Bá tước Hữu Tư khát vọng sống mãi mãi, sau đó nghe nói về nghiên cứu Hư Quỷ, hắn ta là nhóm quý tộc đầu tiên đồng ý.
Cách đây không lâu, hắn ta thu được tin tức viện nghiên cứu Trường Sinh ở thành Phỉ Lợi Phổ đã bị hủy, cũng biết vương quốc Huyền Vũ để mắt tới bọn hắn, việc nghiên cứu Hư Quỷ đã bị phát hiện.
Bá tước Hữu Tư vươn tay vỗ nhẹ một góc nào đó dưới mặt bàn, một cái ngăn kéo được mở ra, bên trong là một chồng văn kiện.
- Phải mau chóng thông báo tin tức này đến những người khác.
Hắn ta siết chặt văn kiện trên tay, trên đó viết phương thức liên lạc những viện nghiên cứu Trường Sinh còn lại.
Ánh mắt của Hữu Tư bá tước trở nên nặng nề, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tám viện nghiên cứu Trường Sinh khác không thể bị phát hiện, nếu không mục nghiên cứu này sẽ không có hy vọng thành công.
Tổng cộng có chín viện nghiên cứu Trường Sinh tham dự vào việc nghiên cứu Hư Quỷ, sau lại viện nghiên cứu Trường Sinh ở thành Phỉ Lợi Phổ bị hủy, hiện tại chỉ còn lại tám cái, những viện nghiên cứu Trường Sinh khác không biết gì đến hạng mục nghiên cứu này.
Trong bóng tối, Mễ Á nhìn chằm chằm văn kiện trong tay Hữu Tư bá tước.
Cô đang suy tính xem với thực lực của bản thân thì có thể cướp đi văn kiện trong tay của đối phương rồi an toàn trở ra ngoài hay không.
Bá tước Hữu Tư là cường giả cấp 9, thực lực cao hơn cô gái tai mèo một chút, nếu như hai người giao thủ chính diện, cô gái tai mèo chắc chắn không chiếm được chỗ tốt.
Nhưng nếu như đánh lén, lợi dụng năng lực thức tỉnh khởi xướng tiến công xuất kỳ bất ý, vẫn có tỷ lệ nhất định cướp đi văn kiện thành công.
Trong lúc cô gái tai mèo suy tư thì bá tước Hữu Tư nhìn về phía góc tối, chân mày hơi cau lại, hắn ta luôn cảm giác nơi đó có người đang nhìn chằm chằm mình.
Cộp cộp cộp ~~~
Hắn ta đứng lên đi tới gần, muốn nỗ lực xem thấu đó là cái gì.
- Kỳ quái, chẳng lẽ là ta cảm giác sai rồi?
Bá tước Hữu Tư cau mày nói nhỏ.
Trong bóng tối, cô gái tai mèo ngừng thở, thôi động Khôi Giáp Ám Ảnh ẩn dấu toàn bộ khí tức.
Trong lòng của cô kinh ngạc không thôi, không ngờ hắn ta lại nhạy bén như vậy, may mà đối phương không phải là Ma Pháp Sư, lực lượng linh hồn không mạnh mẽ, rất khó xác định được sự tồn tại của nàng.
Bá tước Hữu Tư vươn tay mò về góc nhà, ngón tay chạm tới vách tường, cái bóng rơi trên cánh tay, không hề có chút cảm giác dị dạng.
Ánh mắt cảnh giác của hắn ta lập tức biến mất, chỉ cho rằng chuyện xảy ra ở thành Phỉ Lợi Phổ khiến hắn ta nghi thần nghi quỷ mà thôi.
Trong lòng Mễ Á giùng giằng, không biết nên nhân cơ hội tấn công cướp đoạt văn kiện hay không cần đánh rắn động cỏ, tiếp tục trốn tránh tìm kiếm cứ điểm của Bất Hủ Chúng ở thành Phong Diễn.
Bá tước Hữu Tư thả lỏng cảnh giác, thả tay xuống chuẩn bị rời đi.
Ánh mắt của Mễ Á lóe lên, không suy nghĩ nhiều, vươn tay chế trụ cánh tay còn ở trong bóng tối của Hữu Tư bá tước, lợi dụng lực lượng Ám Ảnh ràng buộc tay của hắn ta trong bóng đêm.
Ngay sau đó, sợi tơ màu đen bắn ra từ bên trong cái bóng, trói chặt thân mình bá tước với tư thế nhanh như chớp không kịp bịt tai.
- Đáng chết!
Sắc mặt của bá tước Hữu Tư lập tức biến đổi, lúc này năng lực hành động của cơ thể đã bị giới hạn.
Mễ Á nhân cơ hội bước ra bóng tối, chộp lấy văn kiện bên tay kia của hắn ta.
- To gan!
Sắc mặt của bá tước Hữu Tư trở nên khó coi, nhanh chóng thả ra khí thế cấp 9, đồng thời dùng sức tránh thoát ràng buộc của lực lượng Ám Ảnh.