Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 467 - Chương 3113 - Đánh Rắn Động Cỏ

Chương 3113 - Đánh Rắn Động Cỏ
Chương 3113 - Đánh Rắn Động Cỏ

Vẻ mặt của Mễ Á không thay đổi, nỗ lực chống chọi khí thế cấp 9 áp bách, nện mạnh cùi chỏ vào mặt của hắn ta, đuôi mèo cuốn lấy văn kiện.

- Không!

Bá tước Hữu Tư trợn tròn mắt, bất chấp cơn đau trên mặt, toàn lực tránh thoát ràng buộc của ám ảnh chi lực, xoay người muốn cướp lại văn kiện.

Văn kiện này cực kỳ quan trọng, bên trên ghi chép vị trí của tám viện nghiên cứu Trường Sinh, còn có phương pháp liên lạc của bọn hắn, nếu như bị người khác lấy đi, hậu quả sẽ khó mà lường được.

Cô gái tai mèo linh hoạt né tránh, nhờ có khôi giáp Ám Ảnh hỗ trợ triệt tiêu một bộ phận khí thế áp bách của cấp 9, nếu không hành động của cô sẽ bị giới hạn.

- Ngươi là người của vương quốc Huyền Vũ!?

Bá tước Hữu Tư tức giận mở miệng, hai mắt nhìn chằm chằm cô gái tai mèo, nhanh chóng nhận ra cô.

Mễ Á nhẹ nhàng nhảy lên đứng ở trên xà nhà, đôi mắt màu đỏ hồng nhìn xuống Hữu Tư bá tước, đuôi mèo sau lưng nhẹ nhàng lắc lư.

Cô cầm văn kiện trong tay, tiện tay thu vào bên trong ma cụ không gian chứa đựng, lạnh lùng nói:

- Phàm là người tham dự nghiên cứu Hư Quỷ đều sẽ phải trả giá thật lớn, ngươi cũng không ngoại lệ.

- Ngươi đang uy hiếp ta đấy à?

Hữu Tư bá tước siết chặt tay, cắn răng hỏi.

Mễ Á nhìn xuống nam nhân, gằn từng chữ:

- Đây không phải là uy hiếp, tử vong chắc chắn là kết cục của ngươi.

Ánh mắt của Hữu Tư trở nên tối tăm, ngay sau đó cơ thể bắn ra, vươn tay muốn bắt lấy nữ nhân trên xà nhà.

Mễ Á khẽ cười một tiếng, nhanh chóng lắc mình linh hoạt né tránh, tiện tay ném ra quả cầu đã sớm nắm ở trong tay.

Ngay sau đó, quả cầu phát nổ, khói màu đen đặc lập tức tràn ngập cả gian phòng.

Đây là lựu đạn khói, là vũ khí mới nghiên cứu ra được của Phường Công nghiệp Quân Sự.

Sau khi khói đặc tán đi, cô gái tai mèo đã sớm không thấy bóng dáng.

- Đáng chết!

Bá tước Hữu Tư tức giận rít gào.

…….

Thành Phong Diễn, vương quốc Chận Vũ.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng nổ xảy ra ở bên trong phủ bá tước hấp dẫn rất nhiều người chú ý.

Ở một quán ăn ven đường, chỉ cần đứng ở cửa sổ tầng ba là có thể nhìn thấy khói đặc bay lên từ phủ bá tước cách đó không xa.

Tân Tây ngồi ở vị trí gần cửa sổ, quay đầu nhìn về phía khói đặc dâng lên, khẽ nhíu mày.

- Hình như nơi đó là nhà của bá tước Hữu Tư.

Những thực khách khác xôn xao lên tiếng.

- Động tĩnh này nghe như có người đang chiến đấu.

- Không nhất định, có lẽ là bị cháy, nhen lửa đồ vật gì rồi.

Các thực khách thảo luận nồng nhiệt, bọn họ không phải quý tộc, cho dù là phủ bá tước bị san thành bình địa thì cũng chỉ cảm thấy vui vẻ.

Tân Tây siết chặt ba tong trong tay, thấp giọng tự lẩm bẩm:

- Không lẽ là nha đầu kia làm ra động tĩnh, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

- Mau nhìn kìa, đó là Kỵ Sĩ ở phủ Bá Tước, bọn hắn đang tìm người à?

Các thực khách lại thảo luận.

Tân Tây nhìn xuống con đường phía dưới, Kỵ Sĩ phủ Bá Tước đang tìm kiếm cái gì đó, thoạt nhìn sắc mặt của ai nấy đều rất nghiêm túc.

Trong lòng bà xác định, nhất định là Mễ Á đã tạo ra động tĩnh gì nên mới chọc cho Kỵ Sĩ phủ Bá Tước xuống đường tìm người.

- Xem dáng vẻ là đã thuận lợi bỏ trốn.

Tân Tây yên lòng, cầm đũa lên tiếp tục thưởng thức món ăn trên bàn.

Bà mới nhấm nuốt hai cái thì Mễ Á mặc khôi giáp Ám Ảnh xuất hiện sau lưng bà, sắc mặt còn có chút tái nhợt.

Tân Tây quay đầu nhìn lại, cau mày hỏi:

- Ngươi không bị thương chứ?

- Không có việc gì, chỉ hơi mệt mà thôi.

Mễ Á trả lời rồi ngồi xuống bên cạnh lão bà.

Tân Tây quan sát cô gái tai mèo, xác định cô không bị tổn thương thì mới gật đầu một cái, hỏi:

- Ngươi làm cái gì mà động tĩnh lớn như vậy hả?

- Không có gì, chính là trước khi rời đi ném mấy cái đạn nổ, dời đi lực chú ý của đám Kỵ Sĩ kia.

Mễ Á nói không chút để ý.

Tân Tây quay đầu nhìn về phía phủ Bá Tước, khói đặc vẫn cuồn cuộn, sợ là phủ Bá Tước đã bị hủy hơn phân nửa.

- Đi thôi, chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này.

Mễ Á thấp giọng nói.

Tân Tây đứng lên, thuận miệng hỏi:

- Có phát hiện được gì ở phủ bá tước không?

- Có, đi ra ngoài rồi nói sau.

Mễ Á gật đầu một cái.

Tân Tây khẽ gật đầu, không có hỏi nhiều, chống ba tong đi xuống lầu.

Mễ Á rời khỏi quán ăn rồi quẹo vào một con hẻm nhỏ, lúc trở ra đã thay đổi thành khôi giáp U Linh, hào quang chín màu lóe lên, trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu.

Tân Tây không có hỏi nhiều, biết cô gái tai mèo đang ở bên cạnh, hai người đi về phía một tiểu viện không người, Tiểu Hương đang ngồi chán đến chết ở bên trong chờ đợi bọn họ.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa viện bị đẩy ra, Tân Tây cất bước đi vào.

Tiểu Hương thấy lão bà trở về, nỗi lòng khẩn trương lập tức hạ xuống, vui vẻ đứng dậy nghênh tiếp.

- Tân Tây nãi nãi đã trở về, chị Mễ Á đâu rồi?

Tiểu Hương thanh thúy hỏi.

- Ta đây.

Mễ Á giải trừ trạng thái ẩn thân, hào quang chín màu khôi giáp U Linh cũng dần yếu bớt.

- Hai vị đại nhân không có việc gì là tốt rồi.

Tiểu Hương thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Tân Tây ngồi xuống ghế gỗ gần đó, nhìn về phía cô gái tai mèo, hỏi:

- Ngươi có phát hiện gì, nói một chút ta nghe xem.

- Đợi chút nữa đi, ta còn chưa xem.

Mễ Á nghe vậy lấy ra văn kiện từ bên trong ma cụ không gian chứa đựng, ngồi xuống lật xem.

Tân Tây ghé mắt nhìn một chút, sau khi thấy địa danh và tên trên đó, đã biết đại khái đây là văn kiện gì.

Ánh mắt của Mễ Á lạnh như băng, đọc lên một hàng chữ trong đó:

- Viện nghiên cứu Trường Sinh thứ chín, thành Phỉ Lợi Phổ....

- Còn có tám viện nghiên cứu Trường Sinh khác liên quan đến việc nghiên cứu Hư Quỷ, chúng nó phân tán ở các vương quốc khác nhau.

Tân Tây lên tiếng.

Mễ Á thu hồi văn kiện, thu hoạch lần này rất trọng đại, nếu như có thể phá hủy tám viện nghiên cứu Trường Sinh còn lại, vậy có thể giải quyết hoàn toàn việc thí nghiệm Hư Quỷ.

Tân Tây nhìn về phía cô gái tai mèo, hỏi:

- Thành Phong Diễn không có viện nghiên cứu Trường Sinh, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?

- Việc này không phải nên hỏi ngài sao?

Mễ Á cạn lời nhìn về phía lão bà.

Tân Tây nhàn nhạt nói:

- Đừng hỏi ta, ta chính là một con cá muối, nơi nào cần thì ta tới nơi đó, còn về việc quyết sách thì ngươi tự quyết định đi, đừng hỏi ta.

- ...

Khoé miệng của Mễ Á co giật, câu này rất quen thuộc, hình như là ở trong phim.

Tân Tây liếc nhìn cô gái tai mèo, bình tĩnh nói:

- Nếu như ngươi không biết, vậy liên lạc khu vực Trung Ương hỏi bệ hạ đi.

Mễ Á trầm tư một lúc, trong tám viện nghiên cứu Trường Sinh còn lại, có một cái ở bên trong vương quốc Người Thú.

Hiện tại, đã đánh cỏ động rắn, nếu như không thể ra tay chớp nhoáng, rất có thể bá tước Hữu Tư sẽ mật báo, đến lúc đó viện nghiên cứu Trường Sinh sẽ có thời gian để rút lui.

Bình Luận (0)
Comment