Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 513 - Chương 3159 - Không Nên Quá Nổi Bật.

Chương 3159 - Không Nên Quá Nổi Bật.
Chương 3159 - Không Nên Quá Nổi Bật.

Xa xa là có thể nhìn thấy nô lệ bị xích sắt khóa lại trước cửa tiệm, bọn họ cứ thế đứng ở một bên giống như thương phẩm để người khác chọn lựa.

Đa số nô lệ bị khóa ở cửa tiệm là nam nhân có cơ thể cường tráng, có không ít Người Thú và Nửa Người Thú.

Tiểu Hương nhíu mày, trên mặt tràn đầy vẻ không thích.

Đôi mắt của Đào Nhi nhìn xung quanh, muốn tìm được cha mẹ của mình.

Sắc mặt của Mễ Á cũng rất lạnh, nàng không hề có hảo cảm đối với sự tồn tại của nô lệ, lạnh giọng hỏi:

- Cha mẹ của Đào Nhi bị ngươi bán cho tiệm nào rồi hả?

- Cửa tiệm lớn nhất bên kia.

Áo Kha rụt cổ một cái nói, do dự một chút, nhắc nhở:

- Đó là tổng bộ thương hội Hắc Xà.

Mễ Á ngước mắt nhìn lại, trên con đường ở gần khu Nội Thành có một tòa kiến trúc năm tầng, đó là kiến trúc cao nhất ở khu Thành Nam, mặt trên có treo cờ xí thương hội Hắc Xà.

Tân Tây bình tĩnh nói:

- Đi thôi, nhanh chóng tới đòi người rồi làm chuyện khác.

Cô gái tai mèo không nói gì, dùng ánh mắt ý bảo Áo Kha tiếp tục dẫn đường.

- Đúng rồi, mau giao ba trăm đồng Huyền Vũ ngươi lấy được ra đây.

Tiểu Hương nhắc nhở.

Áo Kha há miệng:

- A, cái này...

- Thế nào, không vui à?

Tiểu Hương trừng mắt nhìn hắn một cái.

Áo Kha càng nói càng nhỏ giọng:

- Không phải, tiền đã bị ta xài hết rồi, không có ba trăm đồng...

Mễ Á lạnh lùng nói:

- Vậy bán ngươi cho thương hội Hắc Xà.

- Đừng! Hãy cho ta chút thời gian, ta sẽ góp đủ ba trăm đồng Huyền Vũ.

Sắc mặt của Áo Kha trắng bệch hô lên.

Sắc mặt của Mễ Á khó coi, hỏi:

- Ngươi tính kiếm tiền như thế nào, lại bắt người khác bán cho thương hội Hắc Xà hả?

- Đúng vậy.

Áo Kha vô ý thức trả lời một câu.

Đáy mắt của Mễ Á hiện lên hàn ý, dùng lời nói của Mục Lương đó là: Bọn buôn người phải chết.

- Tìm được người nhà của Đào Nhi trước đã.

Tân Tây nhắc nhở.

- Ừm.

Mễ Á lên tiếng.

Áo Kha âm thầm thở phào một hơi, trong lòng hy vọng người của thương hội Hắc Xà có thể cứu hắn, dù sao thì hắn giao dịch quá nhiều lần, đã coi như nửa người quen.

Hắn len lén liếc nhìn Tân Tây, ánh mắt lấp lóe, âm thầm suy đoán thực lực của bà, suy đoán mụ già này cũng không dám đắc tội thương hội Hắc Xà.

Chỉ cần Tân Tây biết kiêng kỵ, như vậy hắn mới có cơ hội thoát thân.

Chỉ tiếc Áo Kha không biết thực lực của Tân Tây, cũng không biết lai lịch của mấy người còn lại, nếu không sẽ không dám sinh ra ý tưởng hoang đường như thế.

Mấy người đi tới trước cánh cổng lớn màu đen của tổng bộ thương hội, lập tức khiến hộ vệ giữ cửa chú ý tới.

- Áo Kha các hạ lại mang theo hàng hóa tới đây à?

Một tên hộ vệ nhếch miệng cười hỏi.

Đôi mắt của một tên hộ vệ khác lộ vẻ vui mừng, cười nói:

- Lần này, hàng hóa nhìn thật tốt, rất xinh đẹp.

Cơ thể của Áo Kha run rẩy, cảm nhận được khí tức của mấy người sau lưng có biến hóa, biết muốn ra chuyện xấu.

Giọng nói của hắn có chút run rẩy:

- Không phải, các cô ấy không phải là hàng hóa, ngươi mau câm miệng đi.

- Hừ!

Tân Tây hừ lạnh một tiếng.

Mễ Á nhìn về phía Áo Kha, ánh mắt giống như đang nhìn một người chết.

Áo Kha khóc không ra nước mắt, ước gì có thể xông lên xé rách miệng tên hộ vệ kia.

Hộ vệ nhướng mày hỏi:

- Bọn họ không phải là hàng hóa, đó là khách đến mua nô lệ sao?

- Chúng ta tới tìm người.

Tiểu Hương hất cằm lên nói.

- Đúng vậy, bọn họ tới tìm người.

Áo Kha kiên trì gật đầu.

- Tìm ai?

Hộ vệ cau mày.

Áo Kha giải thích:

- Hai tháng trước, trong nhóm hàng ta mang tới có người mà bọn họ muốn tìm.

Hộ vệ bừng tỉnh, lắc đầu nói:

- Ta hiểu được, hoá ra là tới chuộc người, đáng tiếc nhóm hàng kia đã không còn ở tổng bộ nữa.

- Bọn họ… bị bán đi rồi sao?

Đôi mắt của Áo Kha trợn to.

- Ta không biết, việc này phải đi hỏi Hắc Xà đại nhân, nhóm hàng kia là do đại nhân tự xử lý.

Hộ vệ nhún vai.

- Vậy thì đi gọi Hắc Xà ra đây.

Mễ Á lạnh nhạt nói.

Hộ vệ mắt lạnh nhìn lại cô gái tai mèo, nói với giọng điệu trào phúng:

- Hắc Xà đại nhân là người mà ngươi nói muốn gặp là có thể gặp sao?

- Đúng vậy, mau cút đi, đừng đến tìm việc.

Tên hộ vệ khác vội xua tay nói.

Trên mặt của Tân Tây hiện lên một tia không kiên nhẫn, chuẩn bị lấy lực trấn áp.

Mễ Á giơ tay lên ngăn cản lão bà, nói:

- Chúng ta chỉ nghĩ tìm hai người, không có ý đắc tội thương hội Hắc Xà.

Cô không nghĩ quá nổi bật, dù sao thì bọn họ còn phải điều tra chuyện của viện nghiên cứu Trường Sinh.

- Ta thấy các ngươi chính là tới gây chuyện.

Hộ vệ càng thêm không nhịn được, vừa định tiến lên xua đuổi bọn họ.

- Đông ~~~

Tân Tây nâng gậy ba tong trong tay lên rồi đập mạnh xuống mặt đất, lập tức làm cho cả tòa kiến trúc đều chấn động.

Mỗi chữ mỗi câu của nàng đều ẩn chứa giận dữ:

- Hắc Xà, cút ra đây cho ta.

- Ai~

Mễ Á giơ tay lên nâng trán, không khỏi thở dài một tiếng.

Khóe mắt của Áo Kha cuồng nhảy, ý tưởng muốn thừa dịp rối loạn để chạy trốn rơi vào khoảng không.

Người đi ngang qua đều nghỉ chân, kinh ngạc nhìn đám người Mễ Á.

Sắc mặt của bọn hộ vệ khó coi, không ngờ đối phương một lời không hợp là ra tay.

Hộ vệ tức giận quát lớn:

- To gan, các ngươi quả nhiên là tới đây gây chuyện, chẳng lẽ không biết đây là nơi nào à?

Mễ Á hờ hững nói:

- Nếu các ngươi đã không phối hợp, vậy chỉ đành dùng phương pháp của chúng ta để tìm người thôi.

- Ta không thích nhiều lời, ra tay đi, phá hủy nơi đây tự nhiên là có thể tìm được người.

Tân Tây lạnh lùng nói.

- Như vậy sẽ gây ra động tĩnh quá lớn.

Mễ Á thở dài nói.

- Ngươi nhìn ta giống như là người sợ rắc rối sao?

Tân Tây nở nụ cười lạnh lùng.

Tiểu Hương kích động phất tay:

- Tân Tây nãi nãi, đánh bọn họ nằm sấp đi!

- Hắc Xà, nếu không lộ diện, đừng trách ta phá hủy thương hội Hắc Xà của ngươi.

Giọng nói của Tân Tây vang vọng toàn bộ tổng bộ thương hội Hắc Xà.

- Lên đi, bắt bọn hắn lại!

Hộ vệ tức giận hô.

- Cút!

Đôi mắt màu đỏ hồng của Mễ Á hiện lên tia sáng lạnh lẽo, cái bóng dưới chân hộ vệ dâng lên.

Lực lượng Ám Ảnh xuất hiện, ràng buộc chân của bọn hộ vệ ở bên trong cái bóng.

Vẻ mặt của bọn hộ vệ khiếp sợ, kinh ngạc thốt lên:

- Ma Pháp Sư hệ hắc ám?

- Những người này có thân phận gì vậy, sao lại to gan gây sự ở tổng bộ thương hội Hắc Xà, chẳng lẽ không sợ chết sao?

Người vây xem giật mình nói.

- Các hạ làm như vậy là muốn đối địch với thương hội Hắc Xà của chúng ta sao?

Giọng nói tức giận vang lên, một nam nhân mặc áo bào màu đen nhảy xuống từ lầu ba.

- Hắc Xà đại nhân.

Bọn hộ vệ vội vã cung kính hành lễ.

Bình Luận (0)
Comment