Tâm thần của Hắc Xà rung chuyển dữ dội, trong lòng cảm thấy nghi ngờ, người của vương quốc Huyền Vũ đến vương quốc Đạt Tây Phi làm cái gì?
Sắc mặt của Áo Kha trắng như tờ giấy, hoá ra người trước mắt tới từ vương quốc Huyền Vũ?
Trong lòng hắn rất tuyệt vọng, Hắc Xà còn không phải là đối thủ của lão bà, mình còn có cơ hội chạy trốn sao?
Áo Kha há miệng, thất thanh lẩm bẩm:
- Xong rồi….
Mễ Á lạnh nhạt nói:
- Thương hội Hắc Xà và vương quốc Huyền Vũ của chúng ta có giao dịch vãng lai, vốn không nên có kết quả như bây giờ, nhưng công việc của các hạ làm cho ta rất thất vọng.
Trong lòng của Hắc Xà căng thẳng, hắn không muốn mất hợp tác buôn bán với vương quốc Huyền Vũ.
Phải biết rằng gần một năm tiền lời của thương hội Hắc Xà có chín phần đều dựa vào thương phẩm của vương quốc Huyền Vũ.
Nếu như thương hội Hắc Xà dừng hợp tác với vương quốc Huyền Vũ, như vậy tổn thất sẽ cực kỳ thảm trọng, thương hội khó giữ được vị trí ba thứ hạng đầu ở vương quốc Đạt Tây Phi.
Khóe mắt của Hắc Xà giật một cái, nói với giọng khàn khàn:
- Nếu các hạ cho thấy thân phận sớm hơn thì chuyện này sẽ dễ xử lý hơn rất nhiều.
- A.
Tân Tây nở nụ cười lạnh lùng.
Mễ Á lại hỏi:
- Đào Ma Phu và Phương Ny ở đâu?
Hắc Xà mấp máy môi, nói:
- Để ta tự đi thăm dò.....
Hắn vừa đứng lên thì thuộc hạ rời đi trước đó đã quay về, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ vài câu.
Mắt thường có thể thấy được sắc mặt của Hắc Xà trở nên xấu xí, hắn tức giận mở miệng:
- Thật sao?
- Đúng vậy, chính đại nhân gật đầu đáp ứng.
Thuộc hạ vội vàng cúi đầu.
- ...
Khóe mắt của Hắc Xà giật một cái.
- Xem ra là có đáp án rồi.
Tân Tây hờ hững lên tiếng.
Hắc Xà hít một hơi thật sâu, xoay người nhìn về phía Tân Tây và Mễ Á, suy tư làm sao để trả lời.
Mễ Á bình tĩnh hỏi:
- Cần ta cho ngươi uống bí dược nói thật sao?
- Không, không cần!
Khóe miệng của Hắc Xà co giật.
Hắn trầm mặc một lúc, nói:
- Đào Ma Phu và Phương Ny đã tìm được rồi, nhưng hiện tại bọn hắn không có ở trong thương hội Hắc Xà.
- Ngươi bán bọn họ rồi sao?
Tiểu Hương tức giận hỏi.
- Không có.
Hắc Xà vội vàng nói.
- Vậy thì bọn họ đang ở nơi nào?
Mễ Á trầm giọng hỏi.
Hắc Xà ngượng ngùng đáp:
- Ở viện nghiên cứu Trường Sinh!
- Cái gì!?
Mễ Á và Tân Tây lên tiếng cùng lúc.
Cơ thể của Hắc Xà run lên, vội vàng nói:
- Đây là do vương thất muốn người, ta không thể không đưa.
Vương thất Đạt Tây Phi biết thương hội Hắc Xà buôn bán nô lệ, cho nên thường xuyên đến thương hội Hắc Xà muốn người, dạo gần đây đã mang đi hơn ba trăm người.
Đôi mắt của Mễ Á híp lại, hỏi:
- Vương thất Đạt Tây Phi có liên quan với viện nghiên cứu Trường Sinh à?
- Đúng vậy.
Hắc Xà gật đầu một cái.
Mễ Á nghiêm túc hỏi:
- Đào Ma Phu và Phương Ny bị mang đi khi nào?
- Một tháng trước.
Hắc Xà nói với giọng khàn khàn.
Sắc mặt của Mễ Á trở nên khó coi, bị đưa đi viện nghiên cứu Trường Sinh hơn một tháng, người nọ còn có thể sống được sao?
Tân Tây lạnh giọng hỏi:
- Viện nghiên cứu Trường Sinh ở đâu?
Hắc Xà giải thích:
- Bên trong tòa thành này, nhưng cụ thể ở đâu thì ta không biết, cần phải đi hỏi người của vương thất.
Mễ Á lạnh lùng hỏi:
- Vậy ngươi có hỏi đưa những người này đi viện nghiên cứu Trường Sinh để làm gì không?
- Chẳng lẽ các ngươi biết?
Hắc Xà buột miệng hỏi.
Đôi mắt của Mễ Á mang sát ý, gằn từng chữ:
- Những người đó bị đưa đi viện nghiên cứu Trường Sinh là dùng để nghiên cứu Hư Quỷ.
- Cái gì!?
Đồng tử của Hắc Xà co rút lại, khắp khuôn mặt là sự khiếp sợ.
……….
Sắc mặt của Hắc Xà trở nên khó coi, trong đầu quanh quẩn hai chữ "Hư Quỷ".
- Ngươi không biết sao?
Tân Tây lạnh lùng hỏi.
Hắc Xà vội vàng giải thích:
- Ta thật sự không biết chuyện này!
Tân Tây nói với giọng điệu lạnh nhạt:
- Coi như không biết thì ngươi cũng tính là đồng lõa, nếu như bởi vì vậy mà Hư Tộc ngóc đầu trở lại, vậy ngươi chính là tội nhân của nhân tộc.
- Không phải, ta không phải!
Hắc Xà há miệng biện giải.
- Còn có thể tìm được cha và mẹ sao?
Đôi mắt ngập nước của Đào Nhi nhìn về phía Tiểu Hương.
- Cái này…..
Tiểu Hương do dự, quay đầu nhìn về phía cô gái tai mèo sắc mặt lạnh như băng.
Mễ Á hít một hơi thật sâu, thấp giọng nói:
- Điều này cần đi viện nghiên cứu Trường Sinh nhìn xem, e rằng còn có hy vọng.
Trong lòng của cô cũng không xác định, Phương Ny và Đào Ma Phu đã bị mang đi hơn một tháng, nếu như bị dùng để nghiên cứu Hư Quỷ, xác suất còn sống sẽ không lớn.
Đào Nhi nghe vậy nước mắt càng rơi nhiều hơn, nghẹn ngào lên tiếng:
- Cha, mẹ….
- Đừng khóc, chúng ta vẫn còn có hy vọng.
Tiểu Hương vội vàng trấn an bé gái.
Tân Tây nhìn về phía Hắc Xà, hỏi:
- Ngươi nói là vương thất Đạt Tây Phi muốn người?
- Đúng vậy, là người của đại công chúa.
Hắc Xà gật đầu thật mạnh.
- Đại công chúa vương thất Đạt Tây Phi….
Đôi mắt của Tân Tây lóe sáng, nhìn về phía Mễ Á, bình tĩnh hỏi:
- Mễ Á, bây giờ ngươi liên lạc khu vực Trung Ương, hỏi bệ hạ xem ta có thể ra tay đánh sập vương thất Đạt Tây Phi hay không?
- Vâng.
Mễ Á đáp một tiếng, lấy ra linh khí phát sóng từ bên trong ma cụ không gian tùy thân.
- Ông ~~~
Linh khí phát sóng bị khởi động, đi qua vệ tinh không trung, cấp tốc thành lập liên lạc với khu Trung Ương vương quốc Huyền Vũ.
- Nơi này là khu Trung Ương, ta là Thanh Vụ.
Bên trong linh khí phát sóng truyền ra giọng nói của tiểu hầu gái Thanh Vụ.
Mễ Á thanh lãnh hỏi:
- Thanh Vụ, ta là Mễ Á, bệ hạ có ở cung điện sao?
- Có ạ.
Thanh Vụ trả lời.
- Vậy được rồi, ta có việc gấp muốn nói với bệ hạ.
Mễ Á nói với giọng điệu nghiêm túc.
Thanh Vụ nghe vậy cũng nghiêm túc đáp lại:
- Tiểu thư Mễ Á chờ một chút, ta lập tức đi tìm bệ hạ.
- Ừm.
Đôi mắt của Mễ Á hơi rũ xuống.
Mấy phút sau, bên trong linh khí phát sóng vang lên giọng nói lần nữa.
- Nói đi.
Giọng nói ôn hoà của Mục Lương vang lên.
Mễ Á giải thích ngắn gọn:
- Bệ hạ, chúng ta đang ở thương hội Hắc Xà, tình cờ điều tra đến viện nghiên cứu Trường Sinh, hình như là có dính dáng đến vương thất Đạt Tây Phi.
Mục Lương nghe được lời này, giọng nói của anh trở nên nghiêm túc:
- Nói tường tận.
- Vâng.
Mễ Á nghiêm túc thuật lại:
- Việc này có liên quan với đại công chúa của vương quốc Đạt Tây Phi, cô ta mua sắm vật thí nghiệm từ thương hội Hắc Xà rồi giao cho viện nghiên cứu Trường Sinh.
- Lại có quan hệ với vương thất à?
Giọng điệu của Mục Lương lạnh xuống.