Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 517 - Chương 3163 - Triển Khai Công Nghiệp Nuôi Dưỡng Ma Thú

Chương 3163 - Triển Khai Công Nghiệp Nuôi Dưỡng Ma Thú
Chương 3163 - Triển Khai Công Nghiệp Nuôi Dưỡng Ma Thú

- Đúng vậy.

Mễ Á quay đầu liếc nhìn lão bà, hỏi:

- Bệ hạ, Tân Tây nhờ ta hỏi một chút là nàng ấy có thể ra tay với vương thất Đạt Tây Phi không.

Giọng nói lạnh như băng của Mục Lương vang lên:

- Có thể, toàn bộ lấy diệt trừ viện nghiên cứu Trường Sinh làm chủ, không cần lo lắng đắc tội vương thất ở đó.

- Cho dù ta muốn tánh mạng của quốc vương Đạt Tây Phi cũng được sao?

Tân Tây hỏi.

- Đúng vậy.

Mục Lương hờ hững đáp.

- Ta hiểu được.

Khóe môi của Tân Tây hơi cong lên, có những lời này của Mục Lương, bà không cần phải rối rắm nữa.

Đôi mắt của Hắc Xà co rút kịch liệt, nếu viện nghiên cứu Trường Sinh thật sự có liên quan với quốc vương Đạt Tây Phi, chẳng lẽ bọn họ muốn đổi một vị quốc vương sao?

Trong lòng hắn còn có chút may mắn, biết đâu quốc vương vương quốc Huyền Vũ là đang nói giỡn thì sao, bởi vì nếu hắn làm như vậy thì rất có thể sẽ khiến hai nước giao chiến.

Hắc Xà nhìn về phía lão bà, thấy biểu cảm trên mặt của bà lạnh lùng, lại cảm thấy đối phương rất nghiêm túc.

Mục Lương hỏi:

- Còn có chuyện gì sao?

- Thương hội Hắc Xà nên xử lý như thế nào?

Mễ Á hỏi.

Mục Lương trầm giọng hỏi:

- Thương hội Hắc Xà có quan hệ với người của viện nghiên cứu Trường Sinh không?

- Không có, tuyệt đối không có!

Hắc Xà vội vàng giải thích.

Mục Lương trầm giọng hỏi:

- Ngươi là ai?

Hắc Xà cung kính đáp:

- Huyền Vũ bệ hạ, ta chính là Hắc Xà.

Mục Lương hờ hững hỏi:

- Ngươi xác định thương hội Hắc Xà không có quan hệ với viện nghiên cứu Trường Sinh sao?

- Ta xác định.

Hắc Xà nói với giọng điệu kiên định.

- Ta biết rồi.

Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng.

Không đợi Hắc Xà nói cái gì, phát sóng trò chuyện đã bị chặt đứt.

- Cái này là ý gì?

Vẻ mặt của Hắc Xà ngẩn ngơ, mờ mịt nhìn về phía cô gái tai mèo.

Mễ Á liếc nhìn hắn, lạnh lùng nói:

- Mang chúng ta đi gặp đại công chúa.

Hắc Xà nghe vậy thì biến sắc, khổ sở nói:

- Làm như vậy thì thương hội Hắc Xà sẽ rất khó tiếp tục kinh doanh ở vương quốc Đạt Tây Phi.

Đắc tội vương thất, thương hội làm sao tiếp tục kinh doanh được nữa.

Tân Tây bình tĩnh nói:

- Nếu không làm, vậy thì cơ thể của ngươi sẽ mất đi một cái đầu ngay lập tức.

Bà không có hảo cảm đối với thương hội Hắc Xà mua bán người, không có khả năng hòa nhã với Hắc Xà.

- Cơ thể sẽ mất đi một cái đầu!

Hắc Xà há miệng, cơ thể mất đi đầu còn không phải là chết à!

- Đi thôi, đừng lãng phí thời gian nữa.

Đôi mắt của Tân Tây lạnh nhạt nhìn chăm chú vào Hắc Xà.

Miệng của Hắc Xà giật giật, hiểu mình không thể từ chối, đành nhận mệnh cúi thấp đầu.

Mễ Á lạnh nhạt nói:

- Nếu vương thất Đạt Tây Phi thật sự có liên quan đến việc nghiên cứu Hư Quỷ của viện nghiên cứu Trường Sinh, như vậy vương thất sẽ có tội, ngươi cũng không hy vọng thương hội Hắc Xà là đồng lõa, đúng chứ.

- ...Ta hiểu được.

Hắc Xà hít một hơi thật sâu, thần sắc trở nên kiên định.

Nếu bị định nghĩa là đồng lõa, như vậy sẽ đoạn tuyệt với vương quốc Huyền Vũ.

Đám người rời đi thương hội Hắc Xà, đi về phía vương cung xa xa.

Đào Nhi đã khóc mệt, ghé vào trên vai của Tiểu Hương ngủ rồi.

Tiểu Hương nâng tiểu cô nương lên một chút, vỗ nhè nhẹ lưng của cô, khiến cho cô có thể ngủ thoải mái.

- Thật đáng thương.

Cô thở dài một tiếng.

Mễ Á liếc nhìn Đào Nhi đang ngủ, ánh mắt lấp lóe.

Tiểu Hương hạ giọng, hỏi:

- Mễ Á tỷ, có khi nào viện nghiên cứu Trường Sinh sẽ ở trong vương cung không?

- Không biết, có lẽ là vậy.

Mễ Á nhàn nhạt đáp.

Trên đường đi, đám người đều yên tĩnh không nói, cho đến khi đi đến bên ngoài vương cung, bị Kỵ Sĩ canh gác ngăn lại.

Hắc Xà nghiêm túc nói:

- Mời thông báo đại công chúa điện hạ một tiếng rằng Hắc Xà cầu kiến.

- Đi mau, đại công chúa điện hạ của chúng ta không rảnh.

Kỵ Sĩ xua tay đuổi.

Sắc mặt của Hắc Xà khó coi, trầm giọng hỏi:

- Ngươi không có đi thông báo, làm sao biết công chúa điện hạ không rảnh?

Kỵ Sĩ cau mày, nói với giọng khàn khàn:

- Hắc Xà các hạ, đây là mệnh lệnh do chính miệng công chúa điện hạ nói ra.

- Làm việc xấu không muốn ai biết, nhưng đây không phải là việc mà cô ta có thể trốn tránh.

Tân Tây lạnh lùng mở miệng, cất bước đi về phía cửa vương cung.

- To gan! Ngươi….

Kỵ Sĩ tức giận hô to, có điều chỉ mới nói được phân nửa thì toàn bộ Kỵ Sĩ đều trợn trắng mắt ngã xuống đất, đều không ngoại lệ mà mất đi ý thức.

Khóe miệng của Hắc Xà co giật, lẩm bẩm:

- Ai bảo không chịu nói năng đàng hoàng, làm gì phải tìm đường chết mà chọc giận bà ta chứ.

- Cộp cộp cộp ~~~

Đám người đi vào vương cung, hướng về phía Chủ Điện lớn nhất.

Tân Tây quay đầu lại nói:

- Mễ Á, ngươi đi lục soát một vòng đi.

- Ta biết rồi.

Mễ Á đáp một tiếng rồi cất bước tới trước, cơ thể dung nhập vào cái bóng rồi biến mất không thấy tăm hơi.

Khoé mắt của Hắc Xà giật một cái, hắn không có nhìn thấy được cô gái tai mèo làm thế nào để biến mất.

……….

Cung điện ở tầng tám khu Trung Ương.

Bên trong thư phòng.

Mục Lương nhìn cửa thư phòng đóng lại, Thanh Vụ mang theo linh khí phát sóng rời đi.

- Cộc cộc cộc ~~~

- Thú vị.

Ngón tay của anh gõ trên mặt bàn, suy tư về tin tức mới nhất mà Mễ Á mang tới, viện nghiên cứu Trường Sinh và vương thất Đạt Tây Phi có liên lụy, như vậy xử lý có một chút phiền toái.

Mục Lương trầm tư một chút, có Tân Tây ở đó, nếu gặp phải vấn đề thì bà ấy có thể giải quyết, vì vậy anh cũng không nghĩ nhiều nữa.

Ánh mắt của anh rơi vào văn kiện trên mặt bàn, là tư liệu liên quan tới nơi xây Trại Chăn Nuôi ở đại lục mới.

Đúng vậy, anh dự định xây dựng Trại Chăn Nuôi ở đại lục mới, chuyên dùng để nuôi dưỡng ma thú.

Ở trong kế hoạch của Mục Lương, đại lục cũ thích hợp khai triển nghiệp trồng trọt quy mô lớn, đại lục mới thì thích hợp khai triển nghiệp nuôi dưỡng ma thú.

- Rào rào ~~~

Mục Lương mở văn kiện, câu đầu tiên đập vào mi mắt của anh chính là giới thiệu về vương quốc Lục Phong.

Vương quốc Lục Phong ở vào tây bộ đại lục mới, là một vương quốc duyên hải, tổng hợp quốc lực cũng không mạnh mẽ, thậm chí có thể nói là rất yếu, gần trăm năm nay diện tích quốc thổ đã bị thu nhỏ lại mấy lần, bị các vương quốc xung quanh xâm chiếm từng chút một.

Quốc lực của vương quốc Lục Phong yếu có quan hệ rất lớn với địa hình, bên trong lãnh thổ có rất nhiều rừng rậm và núi lớn, tài nguyên khoáng sản lại thiếu thốn cực độ.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Chỗ như vậy rất thích hợp dùng để nuôi dưỡng ma thú.

Anh quyết định xây Trại Chăn Nuôi ma thú đầu tiên ở bên trong vương quốc Lục Phong, nếu như kế hoạch có thể thành công, vậy tiếp tục chọn các vương quốc còn lại triển khai công nghiệp nuôi dưỡng ma thú.

Bình Luận (0)
Comment