Mã Nhi chống cằm nhìn chăm chú vào sinh linh màu trắng xơi sạch thức ăn trong hộp, tiện thể liếm sạch sẽ hộp đựng.
Cô chợt rụt cổ lại, nói thầm:
- Xem ra phải bỏ hộp đựng thức ăn này rồi, nếu như đại nhân Cầm Vũ biết được thì ngài ấy sẽ mắng chết ta.
- Ừng ực ừng ực~~~
Sau khi ăn uống no nê, sinh linh màu trắng ngồi chồm hổm, bắt đầu liếm láp chân trước, dáng vẻ kia cực kỳ giống mèo đang rửa sạch bộ lông của mình.
- Vẫn là rất đáng yêu.
Đôi mắt của Mã Nhi sáng ngời.
Cô chợt nghĩ tới điều gì đó, nếu đại nhân không bắt được Sa Già, vậy thì có thể đưa con ma thú đáng yêu này cho bệ hạ Huyền Vũ, chắc cũng là một hạ lễ không tệ.
Thiếu nữ nghĩ tới đây, ánh mắt của cô trở nên nóng bỏng, trong đầu nghĩ cách làm sao dụ dỗ được sinh vật màu trắng đáng yêu trước mắt đi theo mình.
…….
- Lộc cộc lộc cộc ~~~
Sinh linh màu trắng buông ra bàn chân vừa liếm láp, ngước mắt nhìn về phía Mã Nhi, người đang lộ ra hai mắt sáng ngời, rồi hơi nghiêng đầu một cách đáng yêu.
- Thật là đáng yêu.
Trái tim của Mã Nhi sắp bị tan chảy bởi sự dễ thương này.
Cô thử thăm dò đi lên phía trước một bước, thấy sinh linh màu trắng không có phản ứng, lại thấp thỏm bước thêm một bước nữa.
- Lộc cộc lộc cộc ~~~
Lúc này, sinh linh màu trắng lui về phía sau một bước, đuôi của nó dựng thẳng lên, đôi mắt bán trong suốt nhìn chằm chằm vào thiếu nữ.
Mã Nhi giơ tay lên nói:
- Đừng sợ, ta sẽ không làm hại ngươi.
- Lộc cộc lộc cộc ~~~
Sinh linh màu trắng im lặng, phát sinh tiếng gầm gừ trầm thấp.
Mã Nhi ngừng lại, biết vật nhỏ là đang cảnh giác.
Cô không nhịn được thở dài một tiếng, mình phải làm thế nào mới có thể bắt được nó đây, nếu thành công thì có thể làm cho tâm trạng của Cầm Vũ đại nhân trở nên vui vẻ hơn.
Thiếu nữ suy tư, biện pháp tốt nhất đương nhiên là dụ dỗ bằng thức ăn ngon, nhưng hiện giờ hộp đựng thức ăn đã trống không, lại không có thức ăn khác.
Trong lúc cô đang nghĩ ngợi thì sinh linh màu trắng đã trở lại trên cây một lần nữa, nằm phục ở trên cây khô giống như mèo, đuôi lông nhung quấn lấy cành cây, có thể giúp nó không bị ngã xuống.
Mã Nhi tức giận nói:
- Thật là, ngươi ăn cơm trưa của ta, thế mà còn không cho ta sờ hay ôm một cái.
- Lộc cộc lộc cộc ~~~
Sinh linh màu trắng quay đầu sang chỗ khác, bày ra dáng vẻ nghe không hiểu.
- ...
Mã Nhi nghiến răng, im lặng ngồi xuống, ôm lấy bình nước uống ừng ực như cho hả giận.
Sinh linh màu trắng nghe được âm thanh thì quay đầu lại, cằm đặt ở trên móng vuốt lông nhung, dáng vẻ thích ý kia làm cho thiếu nữ càng thêm phát điên.
- Đáng ghét!
Cô bĩu môi, đôi mắt chớp chớp, lẩm bẩm:
- Không biết khi nào đại nhân Cầm Vũ trở về đây?
Thiếu nữ tính toán thời gian, Cầm Vũ đã rời đi được nửa giờ đồng hồ.
Rừng sâu quá an tĩnh, chỉ có sinh linh màu trắng trên đỉnh đầu nàng thỉnh thoảng phát ra tiếng ngáy.
- Loạt soạt loạt soạt ~~~
Cách đó không xa chợt truyền đến âm thanh cành lá đung đưa, điều này làm cho thiếu nữ lập tức lên tinh thần.
- Chẳng lẽ đại nhân trở về rồi?
Mã Nhi khẩn trương.
Sinh linh màu trắng trên nhánh cây cũng tỉnh lại, đứng lên nhìn chăm chú vào phương hướng truyền tới âm thanh.
Hơn mười giây sau, toàn bộ lông trên người nó xù lên, đôi mắt bán trong suốt nhìn chằm chằm phía trước.
Mã Nhi cũng nhận thấy được không thích hợp, mặt đất dưới chân đang chấn động, nếu là Cầm Vũ trở về thì nàng ấy sẽ không tạo ra động tĩnh lớn như vậy.
- Răng rắc ~
Ngay sau đó, mấy cây đại thụ cách thiếu nữ không xa bị phá hủy, ma thú tránh ở phía sau lộ ra thân hình.
- Hống hống hống ~~~
Đó là một con ma thú màu đen có dáng dấp giống như sư tử, nó cao hơn bốn mét, dài gần sáu mét, trên trán có một cặp sừng cong màu đen hướng lên trên.
Nó há miệng to như chậu máu nhào về phía thiếu nữ.
Sắc mặt của Mã Nhi trắng bệch, đây là một con ma thú cấp 7, lúc này cô đã có thể ngửi được mùi tanh tưởi từ miệng của nó.
Trong lòng cô tuyệt vọng, trước đó không lâu cô vừa thi triển ma pháp vong linh, ma lực vẫn chưa có khôi phục, cơ thể yếu ớt như cô làm sao mà né tránh được công kích của ma thú cấp 7 chứ.
- Lộc cộc lộc cộc ~~~
Đột nhiên, một cỗ dao động vô hình khuếch tán ra, nhanh chóng bao trùm về phía ma thú cấp 7.
Ngay sau đó, thời gian đảo ngược, ma thú màu đen lui về phía sau, đại thụ bị gãy cũng khôi phục nguyên dạng, giống như chưa từng có gì xảy ra.
- A?
Mã Nhi sửng sốt một chút, hoài nghi là mình đang nằm mơ.
Chỉ là hơn mười giây sau, sâu bên trong rừng rậm lại truyền tới âm thanh cây ngã đổ.
Ngay sau đó, đại thụ trước mặt Mã Nhi lại bị đánh gãy lần nữa, ma thú cấp 7 màu đen xuất hiện rồi lại nhào tới thiếu nữ một lần nữa.
- A, không phải là nằm mơ.
Mã Nhi hét lên một tiếng, giơ chân muốn chạy trốn.
- Lộc cộc lộc cộc ~~~
Tiếng kêu quen thuộc xuất hiện, gợn sóng vô hình khuếch tán ra, mọi thứ khôi phục trạng thái hơn mười giây trước, ma thú màu đen biến mất, thụ mộc gãy lìa khôi phục nguyên dạng.
Mã Nhi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên phía trên, cơ thể của sinh linh màu trắng lảo đảo, sau đó rớt xuống.
Thiếu nữ chợt phản ứng lại, chẳng lẽ biến hóa mới vừa rồi đều là bởi vì nó.
Mã Nhi phục hồi tinh thần, cô không có thời gian suy nghĩ nhiều, chỉ có thể ôm lấy sinh linh màu trắng chạy nhanh về hướng Cầm Vũ rời đi.
- Cộp cộp cộp ~~~
Nàng vừa chạy vừa hô to:
- Đại nhân, cứu mạng, sắp chết người rồi!
- Lộc cộc lộc cộc ~~~
Sinh linh màu trắng vùi đầu ở trong lòng của thiếu nữ, bộ lông màu trắng mờ đi rất nhiều, đôi mắt bán trong suốt cũng không có thần thái.
- Ầm ầm ~~~
Phía sau truyền đến tiếng vang lớn, âm thanh thụ mộc sụp đổ còn có tiếng gầm gừ tức giận của ma thú quanh quẩn trong rừng rậm.
Cơ thể của Mã Nhi run lên, tiếp tục chạy như điên với sắc mặt trắng bệch.
- A a a! Đại nhân, mau cứu ta!
Cô không ngừng hô to, sắc mặt càng ngày càng trắng.
- Hống hống ~~~
Thiếu nữ quay đầu liếc nhìn phía sau, con ma thú cấp 7 kia đã tiến vào trong tầm mắt, nó đang nhìn chằm chằm vào cô.
- A.. A.. A.. A, cứu mạng, ai đó mau tới cứu ta!
Mã Nhi vừa hô vừa chạy không ngừng nghỉ.
Sinh linh màu trắng trong ngực nàng dùng chân trước che lỗ tai lại, lộ ra vẻ mặt nhăn nhó vì tiếng thét chói tai ầm ĩ.
- Hống hống hống ~~~
Ma thú cấp 7 màu đen rít gào liên tục, tốc độ phi khoái hướng thiếu nữ tới gần, đi qua bụi cây đều bị đánh ngã hoặc đạp gãy.
Mã Nhi chợt biến sắc, cắn răng tăng tốc lần nữa, chuyên chọn nơi có cây cối rậm rạp để chui vào, nỗ lực thông qua loại phương pháp này để ngăn cản tốc độ của ma thú cấp 7.