Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 538 - Chương 3184 - Làm Sao Có Thể Quên Được.

Chương 3184 - Làm Sao Có Thể Quên Được.
Chương 3184 - Làm Sao Có Thể Quên Được.

Ba Phù lắc đầu đáp:

- Không biết đại nhân Thấm Lan đang bận rộn chuyện gì, sau khi kết thúc bữa sáng thì không ai trong chúng ta gặp qua đại nhân.

Mục Lương bình thản nói:

- Đoán chừng là cô ấy đến Cục Quản Lý xử lý công việc rồi, chắc tối nay sẽ trở về.

Diêu Nhi gật đầu hỏi:

- Vâng, bệ hạ cũng nên đi làm chuẩn bị, trình tự hôn lễ gì đó, bệ hạ đều nhớ kỹ chứ?

- Đương nhiên là nhớ rồi, bệ hạ có thể đã gặp qua là không quên mà.

Tiểu Tử nhắc nhở.

- Đương nhiên, ta đã nhớ hết rồi.

Mục Lương cười một tiếng.

Nhóm tiểu hầu gái lại dò hỏi Mục Lương về trình tự hôn lễ, sau khi xác định không thành vấn đề thì mới yên lòng.

- Được rồi, các ngươi đi làm việc đi.

Mục Lương bỏ lại một câu rồi trở về thư phòng.

Anh vừa mới ngồi xuống còn chưa kịp nghỉ ngơi thì cửa thư phòng đã bị đẩy ra.

- Mục Lương, nghe nói ngươi xong việc rồi à?

Mễ Nặc hào hứng đi vào thư phòng.

Mục Lương dịu dàng nói:

- Đúng vậy, có chuyện gì không?

- Có nha, ta mới làm xong một đôi giày, nó càng thích hợp với đồ cưới, ngươi mau thử xem.

Mễ Nặc vội vàng nói.

Mục Lương cười khổ một tiếng:

- Đôi giày lần trước kia cũng rất đẹp.

Mễ Nặc nghiêm túc nói:

- Không giống nhau, lỡ như lúc hôn lễ giày của ngài bị bẩn thì còn có một đôi dự phòng.

- Vậy được rồi.

Mục Lương bất đắc dĩ, muốn khom lưng cởi ra dây giày.

- Để ta làm cho.

Mễ Nặc ngồi sụp xuống, hỗ trợ cởi ra dây giày.

Cô cầm lấy giày mới mang vào trên chân Mục Lương rồi nhanh chóng cột chắc dây giày.

Giày mới là màu đen, viền giày có hoa văn trang sức màu vàng kim, vị trí mũi giày được thêu đầu rồng.

- Được rồi, ngươi đứng lên đi một chút, nhìn xem có vừa chân hay không?

Mễ Nặc đứng lên nói.

- Ừ.

Mục Lương lên tiếng, đứng dậy đi mấy bước, giày mới rất vừa chân.

Mễ Nặc chờ mong hỏi:

- Như thế nào?

- Rất thích hợp, không có cảm giác không thoải mái.

Mục Lương ôn hòa trả lời.

- Vậy là tốt rồi, ngày mai ngươi mang đôi này, đôi kia để làm dự phòng.

Mễ Nặc hài lòng gật đầu.

- Được, ta nghe lời ngươi.

Mục Lương cười bằng lòng.

Mễ Nặc ngây thơ hỏi:

- Đúng rồi, chị của ta đã trở về chưa?

Mục Lương bình thản nói:

- Cô ấy đang trên đường về đây, chắc đêm nay sẽ trở lại cung điện.

Viện nghiên cứu Trường Sinh liên quan đến việc nghiên cứu Hư Quỷ đều bị phá huỷ, ngoại trừ con Hư Quỷ chạy trốn kia thì số Hư Quỷ còn lại đều bị giết chết, Tân Tây và Mễ Á đương nhiên có thể trở về.

Lần này, hai người cũng dẫn theo Tiểu Hương trở về.

- Vậy là tốt rồi, chắc chắn chị sẽ không muốn bỏ lỡ hôn lễ của ngươi.

Mễ Nặc mềm mại nói.

Trong đầu của Mục Lương hiện lên dáng vẻ của Mễ Á, cô ấy sẽ vui vẻ sao?

- Vậy nhóm của chị Cầm Vũ thì sao?

Mễ Nặc lại hỏi.

Mục Lương bình thản nói:

- Cầm Vũ cũng đang trên đường về, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tối hôm nay bọn họ cũng sẽ trở lại.

- Vậy là tốt rồi, mọi người phải tề tụ đông đủ mới được.

Mễ Nặc cười tươi như hoa nói.

- Được rồi, tối hôm qua ngươi thức đêm phải không, nhìn tinh thần không tốt cho lắm.

Mục Lương giơ tay lên xoa xoa đầu của cô gái tai thỏ.

- Ta không có thức rất khuya.

Mễ Nặc quơ quơ tai thỏ bị đè xuống.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ngoan, nghe lời, đi ngủ một chút đi.

Mễ Nặc lắc đầu, thanh thúy nói:

- Buổi tối, ta lại ngủ tiếp, bây giờ ta phải đi xem đội nhạc tập luyện thế nào rồi?

Hôn lễ ngày mai sẽ có đội nhạc biểu diễn, vì thế bọn họ đã luyện tập bài hát mới từ nửa tháng trước, hôm nay cô gái tai thỏ muốn đi nghiệm thu thành quả.

Ngoại trừ đội nhạc biểu diễn thì còn có những tiết mục khác như nhảy múa, diễn kịch, múa rối, v.v…

Không chờ Mục Lương nói cái gì, cô gái tai thỏ bỏ lại một câu rồi rời đi thư phòng.

- Ngươi nhớ tối nay đắp mặt nạ dưỡng da nha, như vậy trạng thái ngày mai mới có thể tốt hơn.

Mễ Nặc nói xong rồi đóng lại cửa thư phòng.

- Nha đầu này….

Mục Lương buồn cười lắc đầu.

Anh giơ tay sờ mặt, trơn tuột hơn trứng gà nấu chín, không cần phải đắp mặt nạ dưỡng da, nhưng nên cạo râu một chút.

- Chậc, làn da này còn tốt hơn so với nữ nhân.

Anh nhỏ giọng cảm thán một câu, nếu để các cô gái nghe được lời này, các cô chắc chắn hâm mộ ghen tị đến nghiến răng.

Mục Lương đứng dậy đi vào phòng nghỉ chuẩn bị cạo râu, thật sự không có thói quen bị tiểu hầu gái hầu hạ cạo râu.

……..

- Đông đông đông ~~~

Khi kim giờ của đồng hồ quả lắc chỉ tới số sáu, bên trong vương quốc Huyền Vũ liên tiếp vang lên ba hồi chuông.

- Ông ~~~

Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ bắt đầu thu liễm ánh sáng, làm cho vương quốc Huyền Vũ dần dần tiến vào đêm tối, đồng thời thôi diễn ra hàng chục ngàn ngôi sao ở trên bầu trời.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nguyệt Thấm Lan đạp giày cao gót tiến vào cung điện, nàng mới vừa xong việc ở Cục Quản Lý, chủ yếu là sắp xếp xong xuôi chuyện của mấy ngày sắp tới, sau đó có thể nghỉ ngơi thật tốt chuẩn bị cho đại hôn.

Vương quốc Huyền Vũ đã phổ biến thời gian nghỉ kết hôn, chỉ cần là người làm việc ở vương quốc Huyền Vũ, sau khi kết hôn đều sẽ có năm ngày nghỉ phép có lương, nhưng người ác ý ly hôn rồi lại kết hôn sẽ không được hưởng thụ phúc lợi này.

Phúc lợi thời gian nghỉ kết hôn đồng dạng áp dụng đối với tầng quản lý.

Nếu như không có sự hỗ trợ của Kim Phượng và Vệ Ấu Lan, cho dù Nguyệt Thấm Lan sắp xếp xong xuôi công việc thì cũng không dám không thèm quan tâm đến Cục Quản Lý vài ngày.

- Đại nhân Thấm Lan đã trở về.

Các tiểu hầu gái dồn dập tiến lên chào hỏi.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, ưu nhã hỏi:

- Có chuyện gì vậy, mới nửa ngày không gặp, sao tự dưng mọi người lại nhiệt tình với ta như vậy hả?

Thanh Vụ thanh thúy giải thích:

- Chúng ta đều cho rằng đại nhân đã quên ngày mai mình phải kết hôn, cho nên không trở về làm chuẩn bị.

- Làm sao có chuyện đó chứ, chỉ là Cục Quản Lý có nhiều việc phải xử lý, dù sao thì ta cũng phải ưu tiên xử lý chuyện quan trọng trước.

Nguyệt Thấm Lan cười đáp, ưu nhã nói:

- Huống hồ đây là hôn lễ của ta, làm sao ta có thể quên mất ngày quan trọng của mình chứ.

Đôi mắt đẹp của Tiểu Tử chớp chớp, nói:

- Đại nhân thoạt nhìn rất vui vẻ nha.

Nguyệt Thấm Lan khẽ hất hàm, cười tươi như hoa nói:

- Sau khi kết thúc hôn lễ thì ta sẽ được nghỉ ngơi năm ngày, không cần đi Cục Quản Lý xử lý công việc.

Ba Phù ngây thơ nói:

- Đại nhân bình thường quá vất vả rồi.

- Đúng vậy, lần này có thể nghỉ ngơi mấy ngày, thật tốt quá.

Tiểu Tử gật đầu đồng tình.

Bình Luận (0)
Comment